Tốt Nghiệp Rồi Kết Hôn Thôi

Tốt Nghiệp Rồi Kết Hôn Thôi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324434

Bình chọn: 9.5.00/10/443 lượt.

, đúng lúc

cô đang khua chân múa tay, nghiến răng nghiến lợi mà bấm thì đột nhiên có cảm

giác ai đó kéo kéo gấu quần, làm cô sợ đờ người, cúi xuống nhìn hóa ra là Minh

Duệ, khuôn mặt nhỏ bé cực kì nghiêm túc: “Mẹ, em đói rồi.”

Oa Oa nhìn khuôn mặt cool hệt như Lang Hách Viễn, kinh hoàng nhận ra mình chưa

chuẩn bị bữa trưa cho các con. Cô không khỏi xấu hổ, lập tức tạm dừng Pikachu,

dắt tay Minh Duệ chạy sang phòng em bé. Mịch Vũ nằm trong nôi đang gào lên vì

đói.

Ước chừng làm xong cơm thì hai đứa trẻ cũng đói ngất đi rồi, Oa Oa cuống quýt

lật tung cả nhà lên, tìm khắp bốn phía, định kiếm ít đồ ăn vặt cho bọn trẻ ăn

trước. Nhưng tìm hết mọi ngóc ngách, cô mới nhớ ra cả tuần nay, cô vẫn chưa đi

siêu thị, cả nhà trên dưới chỉ còn sót lại hai cái bánh trứng là có thể ăn

được.

Cân nhắc xong xuôi, Oa Oa nuốt nước miếng bóc túi bánh, đưa một cái cho Minh

Duệ, một cái cho Mịch Vũ rồi hiền từ, trìu mến xoa đầu hai đứa trẻ.

Mịch Vũ vẫn còn quá bé nên chỉ liếm liếm được chiếc bánh chứ chưa ăn được. Oa

Oa nhìn cô con gái xinh xắn đang mút mút cái bánh trứng, bất giác lại nuốt nước

miếng, bụng cô cũng vui vẻ réo lên phụ họa.

Cô chỉ chăm chăm chơi Pikachu mà quên cả ăn cơm, giờ nhìn con gái ăn bánh ngon

lành càng không kìm nổi cơn đói. Cô ho một tiếng rồi mặt dày nói với Mịch Vũ:

“Vũ Vũ ngoan, mẹ biến bánh trứng của con thành vầng trăng nhé, có thích không

nào?”

Minh Duệ vốn đã hiểu rõ bản chất giả dối của mẹ, lập tức lắc đầu, thận trọng

giấu chặt cái bánh trứng của mình vào lòng.

Mịch Vũ ngoan ngoãn gật đầu, Oa Oa lập tức cầm miếng bánh trứng lên, phũ phàng

cắn ngay một miếng, mùi vị thơm ngọt tràn vào miệng, cô không kìm nổi lời khen

ngợi, đúng là mĩ vị nhân gian, trên đời chắc chắn không có chiếc bánh trứng nào

ngon hơn thế này được nữa.

Thưởng thức xong mĩ vị, trên tay Oa Oa chỉ còn lại mẩu bánh có vết răng hình

trăng khuyết, không biết ngại, cô đặt lại trước mặt Mịch Vũ. Mịch Vũ lúc đầu bị

hành động của mẹ chọc cười thì cười ha ha lên vài tiếng, sau mới hiểu ra vừa

rồi, cái mẹ nuốt chính là đồ ăn ngon của mình, liền bật khóc oa oa.

Minh Duệ kiễng chân đặt chiếc bánh trứng của mình đang cầm trên tay vào tay em,

lấy bàn tay bé xíu lau nước mắt trên má em rồi thất vọng nhìn sang bà mẹ ấu

trĩ, vô duyên của mình, thở dài một tiếng, chắp tay sau lưng đi thẳng xuống

lầu.

Nói thực, Oa Oa cũng rất xấu hổ vì hành động của mình, cô dành cười cầu tài hỏi

với theo: “Duệ Duệ, đi đâu thế con?”

Minh Duệ chẳng buồn quay đầu lại, nói: “Đi làm cơm ạ. Thân làm người đàn ông

duy nhất trong nhà sau khi bố đi làm, con không thể giương mắt nhìn ba mẹ con

ta cùng chết đói ở đây được.”

Oa Oa đau lòng nhìn theo bóng con, bỗng cảm thấy ai oán vô cùng.

***

Đêm khuya tĩnh mịch, Lang Hách Viễn rón rén mò lên giường Oa Oa.

Oa Oa xoay người lại, vẫn không mở mắt, lười biếng gác chân lên người Lang Hách

Viễn theo thói quen, anh thấy Oa Oa chủ động rúc vào lòng mình liền rất hài

lòng, nhè nhẹ vén áo ngủ của Oa Oa, cúi đầu cắn vào đôi gò bồng đảo trắng hồng

của cô.

“Minh Duệ với Mịch Vũ đã ngủ chưa?”. Oa Oa bị đánh thức, ngái ngủ hỏi.

“Ừm, đều ăn rồi”. Lang Hách Viễn vùi đầu vào ngực cô, tiếp tục hôn lấy hôn để,

trả lời qua quýt.

“Vậy bọn trẻ đều ăn xong rồi hả?”. Oa Oa bị nhột lại tiêp tục vặn người, tiếng

rên rỉ phát ra qua kẽ miệng.

“Ừm, đều ngủ rồi”. Lang Hách Viễn thuận thế cởi luôn quần ngủ của Oa Oa ra rồi

vòng hai chân cô kẹp vào eo mình.

Đến thế này mà Oa Oa còn không tỉnh thì thật sự là đồ ngốc mất, cô mở to mắt,

bán tín bán nghi hỏi: “Hách Viễn, nhà mình còn cái đó không?”

Lang Hách Viễn không trả lời, rướn thẳng người, mạnh mẽ thâm nhập vào cô. Oa Oa

lập tức rên lên thành tiếng, cố đẩy vai anh: “Không được, có bầu mất.”

Anh suy nghĩ vài giây rồi nhếch mép. “Thế cũng chẳng sao, thêm hai đứa nữa cho

đủ bàn mạt chược.”

“Nhưng thế lại phải sinh hai lần nữa”. Oa Oa nghĩ đến nỗi đau đớn khi sinh con,

bất giác dẩu môi. Cô không muốn sinh nữa, sinh con quả thật quá khủng khiếp, dù

lúc đó, Hách Viễn còn căng thẳng hơn cô, nhưng người đau vẫn là cô.

“Nhà em có gen di truyền sinh đôi, chúng ta nhân dịp này làm thêm một đôi long

phượng nữa, có thể tiết kiệm vạn lần năng lượng”. Lang Hách Viễn cười khan, cắn

vào cổ cô.

Đây chính là một chiêu lừa trần trụi mà! Lần trước, anh cũng nói sinh một đứa

là được, kết quả là sinh xong Minh Duệ thì sinh Mịch Vũ, lần này lại còn dám

lừa cô tiếp. Anh thật sự nghĩ cô cả đời này không trưởng thành nổi hay sao?

Vì vậy, Oa Oa phải phản kháng triệt để nhằm thể hiện sự trưởng thành của mình.

Nghĩ thế, cô dùng hết sức đẩy anh ngã xuống, lật người ngồi lên trên. Lang Hách

Viễn bị tấn công bất ngờ, mặt vẫn không hề biến sắc, nằm ngửa trên giường:

“Sao, em muốn nằm trên hả?”

Nhìn khuôn ngực săn chắc hút hồn dưới ánh sáng mờ ảo của chồng, Oa Oa bỗng cảm

thấy vô cùng đau khổ, phát hiện ra mình lại một lần nữa trúng gian kế của người

đàn ông này. Đang định trèo xuống từ người anh, cô đột nhiên nghe thấy tiếng

Minh Duệ vang lên từ chỗ cửa phòng ngủ: “B


The Soda Pop