Tối Nay Khai Trai Sếp Thật Mạnh Mẽ

Tối Nay Khai Trai Sếp Thật Mạnh Mẽ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325880

Bình chọn: 10.00/10/588 lượt.

ng đúng là thích tự bào chữa, anh đã cảm thấy như vậy thì cứ cho là như vậy đi, tôi còn có

việc, lần sau có cơ hội lại nói chuyện tiếp."

Vừa bước được hai

bước, cô chợt dừng lại, tươi cười nhìn Giản Uyển Linh, thấy cô ta rất

vui vẻ liền không khỏi cười nhạo: "Tâm trạng của cô Giản cũng tốt nhỉ,

không biết cô có hứng thú với mấy đồ cũ của tôi không?" Không đợi cô ta

đáp lại, Ngu Vô Song đã cười, cô nhếch đôi môi đỏ mọng, cao ngạo nhìn

chăm chú vào Giản Uyển Linh, cao quý rực rỡ hơn cô ta không biết bao

nhiêu lần: "Đừng vội từ chối, những thứ đó đều liên quan đến cô Giản,

tôi sợ nếu công bố ra sẽ có ảnh hưởng không tốt đến cô, nếu cô Giản có

hứng thú thì cứ đến tìm tôi, cô Giản thần thông quảng đại như vậy, nhất

định có thể tìm được cách liên lạc." Nói mấy lời này xong, cô đi thẳng

ra ngoài, tư thế dịu dàng mà cao ngạo.

Giản Uyển Linh đứng đằng sau đã tái mặt, cô ta lộ vẻ thù hận, cắn chặt môi. Editor: Diệp Thanh Trúc.

Một giờ sau, tập đoàn Hằng Viễn, trong phòng làm việc của Tổng giám đốc.

Ngu Vô Song, nữ, sinh ngày 8 tháng 8, năm 1986 ở Bắc Kinh, lúc năm tuổi thì cả nhà di dân sang Paris - Pháp, mười tám tuổi thi vào học viện nghệ

thuật cao cấp ở Pháp, từng công tác tại một triển lãm tranh rất nổi

tiếng ở Paris, cha mẹ đều là thương nhân, có vài nhà hàng, khách sạn ở

Paris. . . . . .

Tựa lưng vào ghế ngồi, Mạnh Thiếu Văn cầm một

phần tài liệu về Ngu Vô Song, cái này vừa được thư kí Lâm Tuấn đặt trên

bàn làm việc của anh, thân phận của Ngu Vô Song rất rõ ràng, không hề

quá đáng.

Về phần cô và Hoắc Cố Chi, họ quen nhau khi đi du lịch ở Provence, một cuộc gặp gỡ rất lãng mạn, sau này thì ở cùng nhau, còn

thằng bé gọi là Bảo Bảo là con của chiến hữu Hoắc Cố Chi, nó mồ côi từ

trong bụng mẹ, không phải họ ruột.

Tài liệu rất rõ ràng, có thể nói là trong sạch đến không một kẽ hở. . . . . .

Sau khi xem xong, anh lạnh lùng ném nó xuống, khuôn mặt lạnh lẽo liếc nhìn

thư kí: "Đây chính là tư liệu cậu tra được à? Cầm cái tài liệu qua loa

này tới đây gạt tôi sao?"

Hai chữ 'qua loa' hơi nặng nề khiến Lâm Tuấn tái mặt, anh ta vội vàng giải thích: "Ông chủ, anh hiểu lầm rồi,

tài liệu này tôi phải trả rất nhiều tiền mới tra được, không thể giả

dối." Thật ra thì anh ta cũng cảm thấy Ngu Vô Song này rất kỳ lạ, từ nhỏ đến lớn không có chút khuyết điểm nào, tất cả đều là ưu điểm lấp lánh,

mặc dù cha mẹ không phải quyền quý nhưng cuộc sống ở nước ngoài cũng

không tệ, những cô gái có bối cảnh như vậy ở Nam Giang đếm không xuể,

cũng không biết tại sao Hoắc Cố Chi lại coi trọng cô?

"Cậu là ngu thật hay giả bộ ngu?" Buổi sáng mới bị Ngu Vô Song làm tức điên lên,

tác phong không còn nhanh nhẹn như trước, anh mím đôi môi mỏng, lạnh

lùng nhìn thư kí, giọng điệu châm chọc: "Loại tài liệu giả này ai cũng

có thể làm ra. Tôi muốn biết thông tin thật sự của cô ta, không phải

loại giả tạo này. Người phụ nữ đó đã nhiều lần làm khó tôi, rõ ràng là

thù hận tôi, bây giờ ngay cả bối cảnh của kẻ địch cũng không biết thì

tôi đấu với cô ta thế nào?"

Lâm Tuấn đi theo anh cũng đã bốn, năm năm nên rất rõ tính khí của anh, bây giờ thấy anh nói chuyện như vậy,

anh ta cau mày, suy tư trong chốc lát rồi mím môi nói: "Tôi xin lỗi,

Mạnh tổng, mong anh cho tôi chút thời gian, tôi nhất định sẽ cho anh một câu trả lời hài lòng."

Những tài liệu này có thể là giả, nhưng

thân phận thực sự của Ngu Vô Song là gì mà cần làm giả? Nhớ tới cảnh

tượng lúc trước, Mạnh Thiếu Văn liền nhức đầu khoát tay, anh chậm rãi

thu tầm mắt lại, cau mày trầm giọng nói: "Thôi, cậu đừng quản chuyện này nữa, có khi cậu có tra thêm mấy lần thì kết quả vẫn sẽ như vậy thôi,

thế lực bây giờ của Hoắc Cố Chi không phải cậu cứ dò xét là ra được."

Chuyện này rõ ràng là do Hoắc Cố Chi ở sau lưng làm loạn, nhưng tại sao hắn

lại làm như vậy? Chẳng lẽ là quá yêu Ngu Vô Song nên không muốn ai biết

thân phận thực sự của cô ta? Nghĩ tới đây, sắc mặt anh càng thâm trầm,

ánh mắt âm u vô tận.

Thấy tất cả, Lâm Tuấn muốn giải thích nhưng

lời chưa ra khỏi miệng đã bị người đàn ông ngồi trên ghế cắt đứt:

"Chuyện này không liên quan đến cậu, nó đã bị Hoắc Cố Chi xử lý rồi."

Đàn ông nhìn đàn ông luôn chính xác, lúc ở lễ đính hôn anh đã biết hắn

rất coi trong cô, ánh mắt đắm đuối si tình đó không lâu năm thì căn bản

không thể có.

Những lời đồn đãi về người đàn ông ấy, mấy ngày nay Lâm Tuấn nghe thấy không ít, đơn giản chính là thân phận thần bí của

hắn thật ra chẳng phải nhân vật lớn gì, Lâm Tuấn ý thức được việc này,

nhỏ giọng nói: "Ông chủ, thật ra thì ban đầu tôi cũng nghĩ vậy, chỉ là

về sau lại không dám tin." Không thể tin được Hoắc Cố Chi hắn lại có bản lĩnh ấy, chuyện này phải cần bao nhiêu thế lực mới có thể làm được?

Mạnh Thiếu Văn không thể không suy nghĩ nhiều nhưng khi tất cả đã đặt trước

mặt anh thì anh mới tin. Thì ra sau khi giải ngũ, người đàn ông Hoắc Cố

Chi không hề dựa vào thế lực của nhà họ Mạnh mà tự ra ngoài xông pha,

hơn nữa bây giờ còn quyền thế ngập trời. Xoa mi tâm (phần giữa trán) mệt mỏi, anh chợt đứng dậy, phía sau


Teya Salat