
ức của ngươi quá ôn hòa, ta nghĩ nên
để cho nàng biết một chút về cái gì gọi là đại hình phục vụ, bảo đảm lột nàng
một lớp da, không sợ nàng không thành thật thú nhận."
"Ngân
Tu La, nếu ngươi dám đụng đến một sợi tóc của ta, chính là địch nhân của cả
Đường Môn." Nàng mang cả Đường Môn để dựa vào.
Hắn
khinh thường nói hừ, "Đường Môn là cái gì, có cơ hội, bổn tọa cũng muốn
lãnh giáo."
Hách
Liên Bình bắn ánh mắt như điện về phía nàng phô trương thanh thế, nói:
"Xem ra nếu để cho ngươi bị chút dạy dỗ mới bằng lòng nói ra lời nói thật,
như vậy cũng chỉ phải ủy khuất Đường đại tiểu thư thôi."
Bất
kể dùng thủ đoạn gì, hắn đều phải ép hỏi ra chân tướng.
"Các
ngươi muốn dụng tư hình?" Nàng kinh hãi không khỏi kêu to, "Diêm
hoàng, đây chính là đạo đãi khách của các ngươi ư? Ngươi đã quá phóng túng
thuộc hạ của ngươi rồi."
Đông
Phương Duật âm lãnh nghiêm mặt, căn cứ vào lời nàng ta mới nói, hắn cũng cảm
thấy nàng ta tương đối khả
nghi.
"Chỉ
cần ngươi nói ra lời nói thật, bọn họ liền sẽ không làm thương tổn ngươi một
chút nào, nếu không —— ta sẽ tự mình xuống tay, ngươi chỉ thảm hại hơn
thôi."
"Ngươi
đang đe dọa ta?" Đường Tĩnh Mi vặn vẹo khóe miệng hỏi.
Ngân
Tu La nhướng mày,
"Tùy
ngươi nói thế nào cũng được. Diêm
hoàng, xin giao nữ nhân này cho thuộc hạ xử trí, không đến nhất thời nửa khắc
sẽ có thể hỏi ra kết quả.
Nàng ta sợ
hãi gọi, "Ngân Tu La, ngươi dám ——"
"Đối
phó địch nhân bổn tọa cũng sẽ không hạ thủ lưu tình, cho dù đối phương là nữ
nhân cũng giống như vậy."
Đông
Phương Duật vung ống tay áo lên, "Cứ giao cho ngươi đi làm đi!"
"Đừng
——" Đường Tĩnh Mi bị dọa cho sợ đến hồn phi phách tán, "Chỉ cần các
ngươi có thể bảo đảm sẽ không làm thương tổn ta, ta mới nói."
"Được,
một lời đã định." Ngón tay Đông Phương Duật nắm thật sâu vào tay ghế.
Nàng
nuốt xuống lời mắng chửa đã dâng lên đến miệng, miễn cưỡng thừa nhận tội
của mình.
"Không
sai, bản đồ kia là ta vẽ, cũng là ta trộm đặt ở trong phòng Phùng Si Tâm gài
tang vật cho nàng."
"Ngươi
nói cái gì?" Đông Phương Duật gần như muốn đem tay ghế bóp nát.
Hách
Liên Bình cáu kỉnh hỏi: "Vậy làm sao ngươi biết lá thư này cùng
độc dược?"
"Chính
là vào một lần ta đi tìm nàng, trong lúc vô tình nhìn thấy lá thư này dưới
gối đầu, cho nên trước Tuyển phi yến một ngày ta chạy
vào trong phòng, tìm chúng từ trong tủ quần áo ra đặt chung một chỗ cùng bản đồ
cho người làm quét dọn phát hiện."
"Tại
sao phải làm như vậy?" Quả nhiên là nàngta!
"Bởi
vì ta nhìn nàng không vừa mắt, luôn thích giả bộ vẻ mặt hồn nhiên trong sáng
gạt người, bằng điều kiện của nàng ta mà
muốn làm Diêm phi ư? Ta không thể để cho nàng dễ dàng đoạt đi thứ ta
muốn." Nàng không có chút ý hối cải nào, cất cao giọng.
"Ngươi.
. . nữ nhân này thật là đáng ghê
tởm!" Ngân Tu La tức giận nắm chặt tay thành đấm ước gì có thể
đánh nàng ta một
trận.
Nàng
nhìn có chút hả hê cười khanh khách, hướng về phía Đông Phương Duật nói:
"Ta chỉ tùy tiện vẽ tờ bản đồ, lại khiến tình cảm các ngươi sinh ra biến
cố, cũng đủ chứng minh giữa ngươi cùng Phùng Si Tâm thiếu hụt một phần tín
nhiệm, nếu không sẽ không dễ dàng tin như vậy, Diêm hoàng, muốn trách chỉ có
thể trách chính ngươi."
Đông
Phương Duật tỉnh ngộ, bộ dáng bị đả kích làm cho người ta không đành lòng.
"Đem
nàng ta dẫn đi,
phế võ công của nàngta." Nàng ta nói
không sai, thật muốn trách sẽ phải trách hắn, là hắn không nghe Si Tâm giải
thích, cố ý hiểu lầm nàng.
Ngân
Tu La kéo Đường Tĩnh Mi đi ra ngoài, nàng ta dùng
hết khí lực giãy giụa, "Buông ta ra! Các ngươi không thể phế võ công của
ta, các ngươi không thể nói chuyện không tính toán gì hết."
"Diêm
hoàng." Hách Liên Bình tựa hồ còn có lời muốn nói.
Đông
Phương Duật nhíu mi, "Còn có cái gì cứ việc nói thẳng đi!"
"Dạ,
Ngọc Đường chủ đã phái người đưa tới báo cáo điều tra về Phùng Vũ Hoàn. Trên đó
viết từ nhỏ hắn cùng mẫu thân ngài, cũng chính là bang chủ Hải Ninh Tiêu gia
chi nữ Tiêu Ngọc Trân, là thanh mai trúc mã, tình cảm của hai người thâm hậu,
vốn là đã tự định chung thân. Nhưng là Diêm hoàng tiền nhiệm cũng yêu nàng,
xuống Diêm hoàng thiếp muốn cưới làm vợ, Tiêu Chí Uyên lại ham vị trí minh chủ
võ lâm, vì vậy cưỡng chế chia rẽ một đôi uyên ương hữu tình, đem nữ nhi gả vào
Diêm Cung, kế hoạch để cho nữ nhi làm nội ứng, tương lai sẽ thực hiện nội
ứng ngoại hợp.
"Theo
kết quả kiểm chứng, qua nhiều năm như vậy, mặc dù Phùng Vũ Hoàn đã cưới người
khác, nhưng đối với Tiêu Ngọc Trân lại thủy chung nhớ mãi không quên. Hơn nữa
đối với Diêm Cung lại hận thấu xương, cho nên muốn tạ lần này cử hành Tuyển phi
yến triển khai hành động trả thù. Đây là Ngọc Đường chúa tốn rất nhiều thời
gian mới tra được."
Đông
Phương Duật nghe được xuất thần, "Như vậy tại sao cuối cùng lại phái Si
Tâm tới?"
"Vốn
là trong danh sách viết Phùng Tam tiểu thư, nhưng là nhiệm vụ này tương đối
nguy hiểm, Phùng Vũ Hoàn tự nhiên sẽ không để cho nữ nhi ruột thịt mạo
hiểm." Hắn nói nhưng mang một hàm ý khác .
"Ngươi