
chỉ có thể để mặc
hắn chơi đùa. Tấm thân xử nữ thuần khiết lần đầu tiếp xúc với đàn ông, lại thô
bạo và kịch liệt như vậy làm cho nàng bối rối và sợ hãi vô cùng.
Thuốc mê hạ không đủ
nhiều, nàng tạm thời không hôn mê nhưng là thần trí cũng đã trở nên hỗn loạn.
Cũng không biết là bởi vì thuốc mê hay vì bị hắn tàn nhẫn mà vỗ về chơi đùa,
nàng dần không khống chế được, tiếng thở dốc ngập tràn không khí. Lúc hắn đột
nhiên đi vào, nàng nhịn không được mà run rẩy.
Ngạc Nhi mở to mắt, đôi
con ngươi trong suốt lấp lánh nước mắt, trông càng bất lực đáng thương. Nàng
thở hổn hển, đôi môi đỏ mọng hé mở nhưng lại không nói được gì.
“Giả bộ nhu nhược như vậy
là muốn đàn ông động tâm thương xót sao? Cô dùng thủ đoạn này để lừa gạt bao
nhiêu người rồi?”
Hắn cười lạnh nói, lại
chen thêm một ngón tay nữa vào nơi kín đáo của nàng. Hai ngón tay linh hoạt ở
trong cơ thể nàng vũ động.
Nơi mềm mại của nàng sít
sao bao chặt ngón tay hắn, khiến hắn thấy khó tin. Hắn nheo hai mắt, hoài nghi
việc báo thù này có phải rất ngọt ngào, làm hắn như muốn chìm đắm. Hắn chưa
từng ở trên người nữ nhân nào cảm thụ được cảm giác mất hồn như vậy. Chỉ cần
một ngón tay chạm đến nàng, hắn liền như dùng toàn thân để cẩn thận cảm thụ da
thịt mềm mại của nàng. Hắn cảm giác được lý trí đang dần tan rã.
“Van cầu anh, đừng…” Nàng
dùng chút lý trí còn sót lại, lần đầu hướng nam nhân khẩn cầu, hi vọng hắn còn
chút ít nhân từ.
Nàng cố gắng chớp mắt,
không muốn để cho nước mắt chảy ra.
Lời khẩn cầu của nàng
khiến ngón tay hắn hơi dừng lại, hận ý trong con ngươi đen lợi hãi chậm rãi rút
đi. Nhưng chỉ là vài giây. Ngay sau đó ánh mắt hắn trở nên lạnh lẽo. Hắn bỗng
nhiên rút tay về, nhưng lại dùng lực mở rộng hai chân nàng, đem vật nam tính
nóng bỏng để vào nơi đó của nàng.
Ý nghĩ buông tha nàng
chợt lóe lên rồi biến mất, ngược lại làm cho Diêm Quá Đào càng thêm phẫn nộ.
Hắn không thể tha thứ cho bản thân mình. Rõ ràng nên hận nàng đến tận xương
tủy, nhưng là vừa nhìn thấy thấy nàng thấp giọng khẩn cầu, hắn lại có chút
thương xót?
“Không cần cầu xin tôi,
đây là việc cô phải làm.” Hắn cười lạnh, không để ý nàng kinh hoàng cùng sợ
hãi. Ở thời điểm nàng trừng lớn hai mắt, hắn thẳng lưng, đột nhiên ra sức tiến
vào nơi kín đáo của nàng, không chút lưu tình phá vỡ tấm màng xử nữ mỏng manh.
Hắn khẩn cấp tiến đến khiến
nàng càng đau đớn, máu xử nữ chảy xuống khăn trải giường trắng như tuyết.
“A —–” nàng cắn răng,
nhưng không cách nào khắc chế được tiếng thét chói tai.
Đau đớn từ nơi bị hắn xâm
phạm truyền đến như xé rách nàng, giống như là bị lửa nóng thiêu đốt. Nàng bởi
vì đau đớn lịch liệt mà trước mắt biến thành màu đen, nước mắt rốt cục không
khắc chế được mà lăn xuống má.
Ngạc Nhi giãy giụa vặn
vẹo, bởi vì đau đớn mà thở hổn hển, sắc mặt tái nhợt trắng như tuyết. Nàng
thống hận nam nhân này bừa bãi chiếm đoạt nàng, cũng thống hận chính mình vì
cái gì mà không ngất đi, còn phải chứng kiến bản thân bị hắn chà đạp?
Hắn nheo đôi mắt, bởi vì
thấy nàng đau đớn đến co rút thân thể mà dừng lại. Chuyện ngoài ý muốn phát
sinh làm cho hắn kìm lại dục vọng nơi hạ thân, ở nơi kín đáo của nàng án binh
bất động.
“Đau quá! Van cầu anh,
buông tha tôi…” Nàng khóc trông thật yếu đuối. Tuy rằng trời sinh tính quật
cường, nhưng là ở phía sau căn bản vẫn là nữ tử.
Hắn còn ở trong cơ thể
của nàng, dục vọng thiêu đốt khiến hắn đau đớn. Nhưng là hắn nghĩ đến nếu lúc
này nếu chuyển động liền nhất định có thể giết chết nàng.
“Điều này sao có thể?”
Diêm Quá Đào kinh ngạc nhíu mày, sờ soạng đến nơi giữa hai chân nàng, không hề
nhận sai vết máu. Không chỉ việc này, liền ngay cả nơi đó của nàng chặt khít,
phản ứng bối rối sợ hãi của nàng cũng đủ để chứng minh nàng vẫn chưa từng cùng
đàn ông giao hoan.
Điều này sao có thể? Hắn
quan sát nàng rất lâu, điều tra tất cả về nàng, biết nàng từ khi còn học trung
học đã rất giỏi sử dụng thuốc mê. Bắt đầu từ lúc đó nàng liền dụ hoặc đàn ông
rồi cướp sạch tiền bạc của bọn họ. Nàng hẳn phải là hồ ly, là phụ nữ hư hỏng,
như thế nào vẫn còn là tấm thân xử nữ?
Diêm Quá Đào cắn chặt
răng, thân hình cao lớn đè nặng thân mình nhỏ xinh đang cố gắng giãy giụa của
nàng. Đem mặt chôn ở cổ nàng, hắn tạm thời dừng lại công kích tàn nhẫn. Trên
người nàng có mùi hương ngọt ngào, bởi vì giãy giụa mà toàn thân mồ hôi đầm
đìa, càng làm cho da thịt xinh đẹp sáng bóng. Nàng ngước đôi mắt đầm đìa nước
sợ hãi theo dõi hắn, rất sợ hắn lại sẽ làm gì đó. (…)
“Làm ơn. Anh đều đã làm
xong cả rồi, anh buông tôi đi.” Ban đầu, nàng vì đau đớn mà run rẩy, giờ đã
bình ổn lại. Nhưng vẫn đang thở dốc không ngừng.
Khi hắn không tiếp tục
tiến vào nữa, cảm giác đau đớn kia chậm rãi tan đi. Nhưng thân thể của hắn lại
dần nóng lên, mà nóng nhất chính là ở nơi đang chôn trong chỗ kín đáo của nàng.
Cảm giác nóng rực, cùng với việc hắn tiến vào khiến cho nơi mềm mại của nàng
đau đớn, làm cho nàng hoàn toàn không thể hô hấp.
Nàng ngốc ngếch nghĩ rằng
hắn đã muốn ngừng lại, chính là hy vọng hắn có thể buông nàn