
tên Dạ Hoặc kia nữa, y cũng
không phải là một nhân vật dễ chọc…” Lo âu nhìn Tiểu Tiểu, may mà khi đó nàng hạ mị độc với mình, bằng không thì quan hệ của hai người bọn họ
cũng chẳng tiến triển được nhanh như vậy…
“Thiếp biết chứ, thiếp
đã tránh y rồi, nhưng y luôn có thể tìm được thiếp, Lân, chàng không
biết đâu, hai mắt kia của y, thật đúng là không phải mắt người mà, ngay
cả thiếp dịch dung, y cũng có thể nhận ra thiếp…”
Ngày đó, nếu
như không phải đúng lúc nhìn thấy Hỷ công công, thì y sớm đã bắt nàng đi rồi. Tiểu Tiểu khổ não nhìn Lân vương, có lẽ nàng phải tìm nơi nào đó
ẩn cư thật rồi, cái tên Dạ Hoặc kia cũng sẽ không bỏ qua cho nàng đâu.
“Được rồi, Tiểu Tiểu, sau này đã có ta, nàng không cần phải lo lắng nữa.
Chuyện Vu tướng nàng cũng không cần bận tâm, ta sẽ nghĩ cách!”
Cách gì, hắn vẫn chưa nghĩ ra, nhưng hắn sẽ không để Tiểu Tiểu đi bước hiểm. Tiểu Tiểu không thể xuất hiện nữa, Hoàng thượng sẽ không bỏ qua cho
nàng.
“Lân, cứu thế nào? Đi cầu xin Hoàng thượng ư? Hoàng thượng sẽ không bỏ qua vậy đâu!”
Đúng thế , xảy ra chuyện như vậy, Hoàng thượng sao có thể xem như chưa từng
xảy ra chuyện gì được cơ chứ? Có lẽ lời sư phụ nói cũng đúng, cứu một
người dễ hơn cứu nhiều người, nàng vẫn nên vào cung tìm Hoàng thượng
thương lượng xem sao.
“Tiểu Tiểu, ta nhất định sẽ không để bọn họ chết đâu!”
Cho dù, kết quả thật sự phải trở mặt với bọn người Hoàng thượng, nhưng hắn cũng chịu. Ai bảo…
“Lân, nghe sư phụ đi, sư phụ sẽ có cách!”
Cách của sư phụ, Tiểu Tiểu biết, nhưng không muốn nói với Lân vương, Lân vương biết rồi, chắc chắn sẽ phản đối.
Tiểu Tiểu thở dài một tiếng, giải quyết xong chuyện ngày mai, nàng sẽ không
còn bất kì quan hệ gì với cả nhà Vu tướng nữa. Bọn họ cho nàng một mạng, nàng lại cứu một mạng của bọn họ, cũng xem như là trả lại cho bọn họ.
***
“Cái gì, Tiểu Tiểu chuẩn bị đi gặp Hoàng thượng? Dùng Tiểu Tiểu để đổi bọn họ về, ta không cho phép!”
Vốn còn tưởng có chủ ý hay ho gì nữa chứ, không ngờ sư phụ lại nghĩ ra được cái chủ ý thối này, Lân vương nghe xong lập tức nổi giận kéo Tiểu Tiểu
qua, cứ như sợ Tiểu Tiểu sẽ rời đi ngay vậy.
“Lân vương, ngài
nghe lão nói…” Ông lão nhìn thấy sự bảo vệ Lân vương dành cho Tiểu Tiểu, trong lòng đương nhiên cao hứng. Nhưng bây giờ không phải lúc đàm luận
cái này, điều quan trọng bây giờ là cứu Vu tướng, mà không phải là…
“Sư phụ, không có gì để nói, chuyện này, ta tuyệt đối sẽ không cho phép.
Hoàng thượng có ý với Tiểu Tiểu, người muốn khiến Tiểu Tiểu đưa dê vào
miệng cọp hay sao?”
Ôm chặt lấy Tiểu Tiểu, mà Điểm Điểm cũng đi tới ôm lấy Tiểu Tiểu, nói:
“Con cũng không muốn, Hoàng thượng là kẻ xấu xa, mẹ là của cha và con!”
Nhìn bộ dạng bá đạo của Điểm Điểm, ông lão ôm đầu thở dài, bây giờ bọn họ là một lòng rồi, mình ngược lại trở thành người xấu. Ông chỉ là nói để
Tiểu Tiểu đi đổi đám người kia về, sau đó để bọn họ mau chóng di dời,
bắt đầu ẩn cư. Mà Tiểu Tiểu, Hoàng thượng cũng sẽ không thật sự giết nó, đợi đám người bên này đều đã trốn kĩ , rồi mới cứu người có võ công như Tiểu Tiểu ra thì đơn giản hơn nhiều.
“Tiểu Tiểu, con thấy sao?
Sư phụ cũng không làm khó con, tùy con lựa chọn. về phần Lân vương, lão
cũng rất thưởng thức ngài, giao Tiểu Tiểu cho ngài lão cũng rất yên tâm, ngài chỉ cần đối xử tốt với Tiểu Tiểu là được! Muốn cứu người hay
không, các người tự quyết định! Ông lão ta đây mệt lắm rồi, về đánh một
giấc trước đây…”
Ông lão không tiếp tục bám riết vấn đề lúc nãy,
ông biết Tiểu Tiểu sẽ đồng ý! Tuy Tiểu Tiểu có hơi khó tính một chút,
nhưng nói tóm lại, cũng không có lòng dạ xấu xa gì, đối với một người vô tội cũng nhịn không được mà giúp đỡ bọn họ, huống hồ là phụ mẫu của nó
chứ?
“Sư phụ…” Trước lúc ông lão sắp đi, Tiểu Tiểu giãy thoát khỏi sự ôm ấp của Lân vương, cũng cạy bàn tay của Điểm Điểm ra:
“Sư phụ, Tiểu Tiểu tin tưởng người! Con nguyện ý đi cứu bọn họ!”
Không phải nàng không nghe lời, cũng không phải nàng không có tình cảm với
Lân vương, mà những người kia, sau khi biết được quan hệ của mình với
bọn họ, nàng không thể bỏ mặc không lo!
“Tiểu Tiểu, nàng…nàng muốn vào cung? Thế ta thì sao?”
Tại sao? Chẳng lẽ hắn còn không sánh bằng cái đám được gọi là người thân mà khắp nơi ép nàng vào chỗ chết kia hay sao? Hơn nữa hắn cũng từng nói,
hắn sẽ cứu bọn họ mà!
“Lân, tin thiếp thêm một lần nữa, cũng tin tưởng sư phụ một lần, là lần cuối cùng đấy, thiếp sẽ lành lặn trở về!”
Lưu luyến nhìn những người trong phòng, Tiểu Tiểu lau đi đôi mắt ẩm ướt,
lưu luyến xoay người bay ra ngoài, mà Lân vương vừa định đuổi theo,
người liền mềm nhũn mà ngã xuống, ông lão đỡ lấy hắn, an ủi nói:
“Tin tưởng nó, không sao đâu!”
Chết tiệt, nàng lại hạ độc mình! Lân vương bốc hỏa trừng mắt, cuối cùng chỉ
có thể để ông lão dìu hắn lên giường, sau khi đỡ hắn nằm xuống, ông lão
nghiêm túc dặn dò:
“Điểm Điểm, ở đây bảo vệ cha của con cho tốt, sư phụ phải đi giúp mẹ con, rõ chưa?”
Điểm Điểm cũng y như người lớn mà gật gật đầu:
“Được, gia gia! Người và mẹ sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?”
Lần đầu tiên thấy