
iang Tuyết của Liễu Tông Nguyên đời Đường,
TQ.
Bản dịch thơ của Song Nguyễn Hàn Tú
Chim ngàn rời núi bay đi
Trên đường khắp nẻo chẳng ghi dấu người.
Lênh đênh thuyền chiếc lẻ loi
Áo tơi che tuyết, lão ngồi buông câu.
Một con mèo con, còn có thể làm được gì, chẳng qua chỉ là cá
trên thớt mà thôi.
Ngày mười một tháng hai âm lịch, vạn thú chiếm cứ vương cung
nước Triệu, Triệu vương vỡ mật chết, Thái tử nước Triệu lập tức đầu hàng, trình
ngọc tỉ của Triệu. Từ nay về sau trong thiên hạ này đã không còn tên Triệu quốc
nữa.
Ngày mười bốn tháng hai âm lịch, Mặc Chi tiêu diệt hai mươi
vạn binh mã nước Yến, giết chết Thượng tướng quân Giá Hiên Nghị, tiến vào nước
Yến.
Ngày hai mươi bảy tháng hai âm lịch, Mặc Lâm bao vây tiêu diệt
hai mươi vạn binh mã nước Triệu, tụ hợp với Phi Lâm trên thảo nguyên Thương Mang.
Hai nước Yến, Triệu từ nay thực sự đã diệt vong.
Tất cả các nước đều tính toán hoàn hảo, tính toán rất chính
xác, chỉ là bọn họ đều đã quên, Vân Khinh ngoại trừ binh mã của Nam Vực, còn có
một đội quân vạn thú đánh đâu thắng đó không gì cản nổi, mà người có thể chỉ
huy đại quân này ngoại trừ Vân Khinh đang ở nước Tề xa xôi ra, thì còn có Phi
Lâm sư phụ của Vân Khinh còn giỏi hơn cô.
Thiên hạ phân chia làm bảy nước, nay bốn nước đã biến mất,
duy nhất chỉ còn lại Sở, Tề.
Chia ra rồi hợp lại, phía Bắc có Phi Lâm với đại quân vạn
thú cùng với Mặc Lâm và mười hai vạn binh mã còn lại; phía Đông Nam có Độc Cô
Tuyệt và Vân Khinh với ba mươi lăm vạn binh mã; phía Tây Nam có Mặc Chi với mười
ba vạn nhân mã, bốn phía đều đã vây kín, tiến về nước Sở.
Thiên hạ loạn thế, giờ khắc này ngọn gió quyết chiến cuối
cùng đã sắp nổi lên.
Edit : Ong MD
Beta : Vô Phương
Gió lạnh, đất trời tràn ngập bi thương.
Năm nay không biết có quá giá lạnh hay không, mà tháng hai
âm lịch – vốn đã qua thời điểm đầu xuân, nhưng tuyết vẫn rơi nhiều như trước,
bay tán loạn trong đất trời, không thấy một chút dấu hiệu của tiết trời ấm lại.
Dưới làn tuyết trắng bao trùm, thế gian này như biến thành
ngọc lưu ly, mà trong thế giới ngọc lưu ly này lại ẩn chứa sắc màu của lửa đỏ
và những dòng chất lỏng cũng toàn một màu đỏ, máu ở trong tuyết bị thiêu đốt,
tuyết ở trong máu lại như ở chốn niết bàn.
Trong lòng lãnh thổ nước Sở, trăm dặm bình nguyên, lúc này
là một vùng tuyết trắng mờ mịt, không gian bị bao trùm toàn là sát khí.
Giáp sắt đen bóng trong tuyết trắng tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo,
âm u, kéo dài trên trăm dặm bình nguyên tối tăm. Phóng mắt nhìn ra, tất cả đều
là màu đen của giáp sắt, không thể phân biệt được màu đen này là chân trời, hay
là chân trời mới có màu đen. Trăm vạn binh mã Tần hiện ra, khí thế chấn động cả
núi sông.
Binh mã bốn phương đã hội hợp lại một nơi. Độc Cô Tuyệt, Mặc
Lâm, Mặc Chi, Mặc Vũ, dẫn theo trăm vạn hùng binh tụ họp lại trên trăm dặm bình
nguyên, giống như một con rồng lớn màu đen đang bay đến, bao phủ trời đất.
Độc Cô Tuyệt mang giáp đỏ, trên đầu là vương miện màu vàng,
càng làm nổi bật hơn nét yêu mị, lạnh lùng của hắn. Long bào đen bay phần phật
trong gió lạnh. Đi phía trước làm gương cho trăm vạn hùng binh ở phía sau, khát
máu mà lạnh lùng, tàn khốc.
Ở bên cạnh là Độc Cô Hành, cả người cũng khoác toàn một màu
đen tương ứng với trường bào đỏ, phóng ngựa đi bên cạnh Độc Cô Tuyệt, sắc mặt
không một chút thay đổi.
Phía sau, bốn đại tướng quân Mặc Ly, Mặc Chi, Mặc Lâm, Mặc
Vũ suất lĩnh binh mã bốn phương, phân ra thành bốn hướng mà đứng, khắp nơi đều
là sát khí dày đặc và sắc bén đến mức muốn xuyên thủng bầu trời kia.
Mà ở phía trước bọn họ, những bộ giáp sắt màu gỉ sét cũng
làm lóe lên ánh sáng lạnh lẽo, ở trên trăm dặm bình nguyên rộng lớn như vậy, đứng
thật dũng mãnh, liếc mắt nhìn lại hầu như không thấy được điểm cuối, đông nghịt
một vùng.
Nếu lúc này nhìn từ trên cao nhìn xuống, vốn phải là tuyết
trắng bao trùm trên khắp vùng bình nguyên, nhưng lúc này lại hầu như không nhìn
thấy được một chút màu trắng nào, chỉ có màu đen, giống như quây quần kết hợp lại
thành một đàn kiến đông đúc, kéo dài xuyên suốt cả một vùng rộng lớn. Mà ở
chính giữa quần thể màu đen đó là một đường ranh màu trắng, phân đàn kiến ra
thành hai bên, giống như một cái thắt lưng bằng ngọc được gắn ở phía trên một
miếng vải gấm màu đen.
Dây cung giương căng lên, tên rút ra khỏi vỏ, sáu mươi vạn
binh mã của hai nước Sở – Tề bày trận địa sẵn sàng đón quân địch, những đầu ngọn
thương sáng bóng, làm hiện ra sát khí dày đặc, đang chờ đối đầu với trăm vạn đại
quân Tần do Độc Cô Tuyệt cầm đầu.
Mặc giáp màu vàng, đầu đội vương miện gắn lông công, Sở Hình
Thiên lạnh lùng, tàn khốc phóng ngựa đứng phía trước sáu mươi lăm vạn binh mã,
ngựa trắng bào vàng, giống như một vị thần.
Trên trời mây đen cuồn cuộn, giống như nham thạch không ngừng
sôi trào, gió rít gào kéo những đám mây ở trên bầu trời sít lại, chồng chất.
Ngàn vạn hình ảnh không ngừng biến đổi trên bầu trời, tầng sau nặng nề hơn tầng
trước.
Áp lực không khí càng ngày càng thấp, bầu trời càng u ám
hơn, mây đen ầm ầm kéo