pacman, rainbows, and roller s
Thịt Thần Tiên

Thịt Thần Tiên

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 328902

Bình chọn: 8.00/10/890 lượt.

i Lăng Hà, Thanh Hư quan.

Mộc phù dung lại nở hoa khoe sắc khắp triền núi.

Gió thổi trước tiểu viện hơi lạnh, Hà Bạng cầm một chiếc áo choàng

khoác lên người Dung Trần Tử, sau đó dựa vào hắn: “Tri quan, hoa sau núi nở nhiều lắm, bông nào bông nấy đều rất đẹp. Nhưng năm nay ta rất

ngoan, không hái một bông nào hết”.

Nàng không ngớt lải nhải bên tai hắn: “Con suối sau núi năm nay trong vô cùng, ta chẳng qua cũng chỉ ném xuống đó có một hòn đá thôi, vậy mà

ông già ấy đã chạy tới mắng cho ta một trận, chàng cũng chẳng thèm giúp

người ta”.

“Ta đã dùng cỏ hoài mộng nhìn lén Đạo trời vô số lần, nhưng nó không

chịu nói cho ta biết kết quả. Các trang đằng sau hoàn toàn để trống. Có

lẽ muốn ta phải lựa chọn, nhưng làm gì có lựa chọn nào tốt chứ. Dù sao

ta cũng không thể bỏ đi được”. trên chiếc ghế dựa bện bằng tre đặt cạnh

nàng, Dung Trần Tử nằm bất động, không nói không rằng. Hà Bạng ôm chặt

lấy hắn, hôn lên khóe môi hắn: “Gió nổi lên rồi, chúng ta vào phòng

thôi”.

Dung Trần Tử không mảy may có chút phản ứng nào, Hà Bạng sử dụng

thuật Phong truyền đưa hắn quay về phòng ngủ, đỡ hắn nằm lên giường. Bên ngoài có tiếng bước chân càng lúc càng gần, không lâu sau Vu Diễm chân

nhân đi tới. Phía sau ông ta không biết là cao nhân ẩn sĩ tìm được ở

chốn danh sơn thắng cảnh nào. Lúc bước vào phòng, dường như ông hoàn

toàn không thèm nhìn đến Hà Bạng, tự mình dẫn người tới bắt mạch cho

Dung Trần Tử.

trên người Dung Trần Tử đang có bệnh, nên Diệp Điềm tạm thời chủ trì. Vu Diễm chân nhân cũng không thể trở về phủ Động Thiên được, mái tóc

ông càng lúc càng bạc thêm, sống lưng vốn dĩ thẳng tắp nay cũng còng hẳn xuống. Bậc trưởng bối đầy uy nghi, giờ giống như một ông lão đang sắp

gần đất xa trời. Vị ẩn sĩ mà ông đưa đến cũng không tìm ra cách chữa trị nào có hiệu quả, Hà Bạng cũng chẳng vì thế mà thất vọng, vẫn ngày ngày ở bên cạnh hắn trông nom.

Diệp Điềm cũng thường xuyên đến, một là tới thăm Dung Trần Tử, hai là tới nói chuyện cùng Hà Bạng. Nhưng Hà Bạng không khóc lóc cũng chẳng ồn ào, bình tĩnh đến mức đáng sợ, khiến Diệp Điềm muốn nói những lời nói

an ủi khuyên nhủ cũng không biết nên bắt đầu từ đâu.

Ngược lại Hà Bạng còn an ủi nàng: “Trước đây, mọi việc chỉ cần khóc

một lúc thôi, thì sẽ có người ra tay giải quyết hộ. Nhưng giờ khóc mất

linh rồi, đành phải tự mình ra tay thôi. Ta hiện chẳng bận tâm chuyện gì hết, vì có chuyện xảy ra nghĩa là sẽ có điều phải khiến mình phải lo

lắng, nên mong rằng chúng ta sẽ không có chuyện gì hết”.

Tin Dung Trần Tử gặp nạn đã lan truyền ra ngoài rất nhanh, vô số yêu

quái nghe được tin này lập tức hành động, lao tới vì thịt thần tiên. Vu

Diễm chân nhân muốn thông báo để toàn bộ Đạo tông tới cứu, nhưng tới

ngày hôm sau tất cả đám yêu quái đều không dám manh động thiếu suy nghĩ

nữa.

Hà Bạng treo một con xà yêu nghìn năm tuổi trước sơn môn của Thanh Hư quan, mổ phanh bụng nó ra, căng da thịt nó bằng một cái thẻ trúc, rồi

dùng một cái thìa cạo toàn bộ nội tạng từng muôi từng muôi một cho đến

hết, cứ cạo như thế suốt hai ngày liền. Tiếng gào thảm thiết của xà yêu

đã khiến vô số yêu ma phải kinh hãi, linh khí của nó bất diệt, kêu rên

liên tục bốn ngày mới từ từ chết. Xác rắn khô đét như một nhành cây khô

treo trước sơn môn, có tác dụng hơn hẳn bất kì một loại bùa chú trừ yêu

nào, từ đó không con yêu quái nào dám tiến thêm một bước nữa.

Dân chúng trong trấn Lăng Hà lại càng năng đến hơn, thỉnh thoảng có

thiện nam tín nữ đến xin được vào thăm Dung Trần Tử, đương nhiên Diệp

Điềm đều khéo léo từ chối hết. Nhưng mọi người vẫn đổ xô tới, nhiều

người trong thôn còn sắm bài vị trường sinh của Dung Trần Tử, sớm hôm

cúng bái.

Hà Bạng cự tuyệt sự giúp đỡ của đạo môn, cũng đuổi hết đám quan binh

mà Trang Thiếu Khâm phái tới để bảo vệ cho Thanh Hư quan đi. Thanh Hư

quan sừng sững bất động, vẫn thường xuyên tiếp đón hướng dẫn khách hành

hương. Tất cả vẫn như bình thường ai làm bổn phận của người nấy.

Đạo môn đột nhiên xảy ra biến cố lớn, khó tránh khỏi việc chia rẽ, Vu Diễm chân nhân gắng sức khống chế đại cục, nhưng dù sao tuổi tác của

ông cũng đã cao, rất nhiều chuyện quả thật lực bất tòng tâm.

Sau khi Minh xà vương chết, tộc Minh xà trở thành rắn mất đầu. Hà

Bạng tìm đến Hành Chỉ chân nhân, vào thẳng vấn đề, không chút quanh co

lấp liếm: “hi Minh xà xảy ra chuyện, lưu lạc chốn nhân gian đã liên lạc

với ông đầu tiên, chứng tỏ ông là người uy tín nhất, đáng tin cậy nhất

trong số bọn chúng. hiện tộc Minh xà chia năm xẻ bảy, một khi để người

trong Đạo tông phát giác ra, thì e rằng sẽ gây ra họa tiêu diệt cả tộc”.

Nàng quá bình tĩnh, nên Hành Chỉ chân nhân không dám động vào nàng, nói: “Xin bệ hạ cứ nói thẳng”.

Hà Bạng lật chén trà trên bàn của ông ta lên nói: “Ông hãy ra mặt,

tiến cử con rắn ba mắt làm xà vương, thống nhất toàn tộc Minh xà lần

nữa”.

thật ra, trong lòng Hành Chỉ chân nhân đã sớm đoán được ra, nhưng ông ta vẫn thấy có điểm khó xử: “Bệ hạ, bần đạo cũng sẽ nói thẳng. Con rắn

ba mắt… À, tuy hiện giờ thực lực của Minh xà đã lớn mạnh, công la