
ng mời ra dùng cơm, vì buổi tối Diêu Nhược Táp còn phải lên đường nên chỉ uống một chút rượu. Sau khi ăn xong, Tiết Minh Viễn đưa Nhược
Thủy về nhà, trước khi Diêu Nhược Táp đi còn đưa cho Tiết Minh Viễn một
phong thư, khẽ dặn rằng: "Đây là danh thiếp của Trần đại nhân - Tuần phủ Chiết giang. Ông ấy là bạn cũ của nhà chúng ta, nếu có chuyện gì khẩn
cấp không kịp báo vào kinh thì hãy cầm thư này đến Hàng Châu tìm gặp ông ấy."
Tiết Minh Viễn cẩn thận nhận lấy, cái gọi là quan tam
phẩm trước cửa tể tướng, dù sao cũng là người của Diêu gia, quả thực
quen biết không ít người quyền quý. Thực ra Tiết Minh Viễn cũng có phần
hoài nghi, thế nhưng đây cũng là một lựa chọn, có thể giữ lấy làm đường
lui, nào ai biết được đám mây nào có mưa chứ.
Không phải vì
Tiết Minh Viễn thanh cao nên không muốn cậy thế tấm danh thiếp để này
lấy lòng Trần đại nhân, mà vì y cảm thấy mình không đủ tư cách. Kết quả
là y đã bỏ lỡ một cơ hội có thể biết chính xác gia thế của Nhược Thủy,
sự hiểu lầm ngọt ngào này vẫn còn kéo dài mãi về sau. Sau khi trải qua ba
ngày đầu với biết bao nhiêu quy củ của hôn sự, Nhược Thủy đã chính thức
trở thành Tiết gia phụ. Trải qua ba ngày ngắn ngủi cùng nhau, hai người
họ cũng coi như thân thuộc hơn một chút, bắt đầu có cảm giác như người
trong nhà. Tuy nói Tiết Minh Viễn và ca ca cùng ở trong tòa nhà lớn,
nhưng thật ra mỗi người ở riêng một bên, ở giữa được ngăn cách bằng
Nguyệt Lượng môn, thông sang hai phía, đám hạ nhân cũng rất tự giác rạch ròi chuyện này, không một ai chạy loạn. Kỳ thực hai nhà coi như ở
riêng, phân gia chứ không phân phủ.
Sau khi tiễn Diêu Nhược
Táp hồi kinh vào tối hôm qua, hôm nay sau khi thức dậy, nếp sinh hoạt đã bắt đầu trở lại bình thường, dần dần đi vào quỹ đạo. Tiết Minh Viễn bảo muốn đi thăm mấy cửa hàng, trước khi đi còn gọi đám hạ nhân trong nhà
đến ra mắt tân chủ mẫu.
Kẻ dưới trong nhà cũng không nhiều,
năm ấy, khi hai huynh đệ rời khỏi Tiết gia, phần lớn người đưa theo đều
là đại chưởng quỹ của các cửa hàng, người làm đều để lại ở bổn gia. Về
sau, khi có thêm chủ tử thì hạ nhân cũng dần được thêm vào. Trước hết
phải kể đến ma ma quản gia - Trương Hiển gia, sau là người chịu trách
nhiệm thu chi - Tề tiên sinh. Ba vị công tử mỗi người có một vú em và
hai ả nha hoàn, riêng Thẩm Mộ Yên cũng có hai ả nha hoàn. Trong nhà còn
có một số nha đầu sai vặt, một số người ở nhà bếp, thêu thùa hai người
và một số kẻ khác. Dù không nhiều nhưng nhân số cũng đến tầm ba mươi
người.
Sau khi bọn hạ nhân bái kiến tân chủ mẫu xong, Tiết
Minh Viễn rời khỏi nhà, Nhược Thủy dịu dàng thay Tiết Minh Viễn chỉnh
trang y phục, tiễn y xuất môn. Tiết Minh Viễn nhìn Nhược Thủy nói: "Ta
sẽ về trước giờ cơm tối, nhưng dù thế nào cũng là nhà buôn bán, cũng có
khi phải xã giao ở ngoài, cho nên sau này cũng có lúc ta không thể về
nhà dùng cơm." Nhược Thủy thấy chuyện này rất bình thường, đàn ông vốn
cần phải giao tế xã giao, huống thi Tiết Minh Viễn lại là người làm ăn,
càng không tránh khỏi chuyện phải giao thiệp với đủ hạng người.
Tiết Minh Viễn thấy Nhược Thủy không ngẩng đầu lên, tưởng rằng đã làm thê tử không vui, vội vã nói thêm: "Một tháng đầu này ta sẽ cố gắng về nhà mỗi tối, dù sao hai chúng ta cũng vừa mới kết hôn, ta biết, ta nhớ rõ mà."
Nói xong, y có vẻ khẩn trương nhìn Nhược Thủy, khiến nàng bật cười, lên
tiếng bảo: "Thiếp có nói không phải đâu, chàng nhớ kỹ xuất bên tiền tài
là thứ ngoài thân, không nên vì nó mà gặp nguy hiểm. Còn nữa, chàng uống ít rượu một chút, tránh tổn hại đến sức khỏe."
Tiết Minh
Viễn thấy Nhược Thủy thấu tình đạt lý như vậy thì không khỏi mừng rỡ,
những lời kia vừa nghe đã thấy ấm lòng, bèn bước đến bên cạnh Nhược
Thủy, ghé vào tai nàng nói khẽ: "Trước đây ta uống rượu cũng nhiều, có
hại sức hay không tối nay nàng giúp vi phu kiểm tra một chút có được
không?" Tiết Minh Viễn thấy Nhược Thủy đỏ mặt, tâm tình y bỗng tốt lên
hẳn, ngày thứ ba sau khi kết hôn, Tiết Minh Viễn ra ngoài với tâm trạng
vui vẻ. Nhược Thủy thở mạnh, trừng mắt nhìn bóng lưng Tiết Minh Viễn dần xa, khẽ mắng một câu: Ác nhân! Rồi tự mình bật cười.
So với
ba trăm người tôi tớ ở Diêu gia, ba mươi người ở Tiết gia không phải con số lớn. Vì thế cho nên Nhược Thủy quyết định tìm hiểu rõ ràng chuyện
của từng người, hiện tại nàng cũng quá nhàn rỗi mà! Sau khi trò chuyện
nàng đã thu được không ít chuyện, cũng sơ lược biết rằng, ví dụ như ma
ma quản gia Trương Hiển gia lên vị trí này sau khi Viên thị qua đời, quả nhiên là người lén lút lui tới với Thẩm Mộ Yên, còn rất mật thiết; Thẩm Mộ Yên chỉ là một ả thiếp, cũng không đưa bất kì ai vào phủ, như vậy
hẳn là sau khi Viên thị qua đời mới liên hợp với nhau, còn chuyện trước
đây khi Viên thị còn sống có liên kết hay không thì không thể biết được.
Nàng cũng biết được thêm một số chuyện ngoài dự liệu, ví dụ như chuyện vú em của Tiết Uyên chính là mẹ ruột của nha hoàn bên cạnh Thẩm Mộ Uyên; còn
người đứng đầu nhà bếp đã giữ vị trí này từ khi Viên thị còn là đương
gia, con trai của bà ta làm tiểu nhị ở một