The Soda Pop
Theo Dòng Tình Yêu

Theo Dòng Tình Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323872

Bình chọn: 8.00/10/387 lượt.

chú nhìn vào từng ánh mắt, từng dấu tay của

cô. Mỗi lần cô cười lên, lòng của anh cũng ấm áp theo.

Cuối cùng, Tần Tang chọn một sợi dây

chuyện rất đặc biệt, có những móc chữ S gắn chặt vào nhau và một đôi hoa tai hình đóa hoa hồng nho nhỏ. Giá tiền những món trang sức này không

rẻ cũng không quá mắc, nhưng cô vừa nhìn thấy đã thích nên chọn thôi.

Lý Vi Nhiên lấy dây chuyền đeo lên cho

cô, ôm cô đứng trước gương, nhìn hai gò má đỏ bừng, đôi mắt sáng lấp

lánh của cô ở trong gương. Anh thầm than, nếu dùng câu “diễm như đào

lý*” cũng không gì hơn vẻ này của cô hay sao?

(*Câu thành ngữ mô tả người phụ nữ tuyệt đẹp sang trọng)

Ngón tay Tần Tang vân vê hoa hồng trên

tay, cười mỉm núp vào trong lồng ngực ấm áp của anh, làm đáy lòng anh

rung động. Nhất thời, hai người nhìn lẫn nhau trong gương không biết nói gì, chỉ khẽ cười.

Đưa Tần Tang đến dưới nhà, Lý Vi Nhiên

càng say men tình hơn, ôm cô đứng trong dãy hành lang tối, thế nào cũng

không chịu buông tay. Tần Tang bị anh hôn đến chân cũng bủn rủn, hai tay vòng qua ngang hông anh, cũng không muốn tách ra.

“Ừm, có muốn lên ngồi chút không?” Cô

ngẩng đầu đỏ mặt hỏi anh. Lý Vi Nhiên hôn lên môi cô thêm một cái “Em

không sợ anh say rượu hành hung à?”

“Tại vì anh tâm thuật bất chính mới nói như vậy, kiếm cớ cho mình.”

“Dám nói anh tâm thuật bất chính.” Lý Vi Nhiên học theo khẩu khí của Tần Tang. Cô bị chọc cười, đáp trả lại anh

“Ai nói? Vi Nhiên nhà mình mới không hề có tâm thuật bất chính, Vi Nhiên nhà mình có vẻ đạo mạo nhân sĩ chánh nghĩa nhất.”

Lý Vi Nhiên nghe vậy, cúi mạnh đầu xuống hôn cô. Tần Tang đang cười hớn hở, môi anh liền đập vào răng cô, khẽ kêu đau.

Tần Tang cười tránh khỏi anh, vẫy vẫy

tay xoay người chạy lên lầu. Tiếng bước chân xa dần, Lý Vi Nhiên đứng

che môi dưới lầu, cau mày mỉm cười, vẫn chờ đến khi đèn nhà cô mở sáng

mới rời đi.

————

“Tiểu Bạch, trong lòng anh chứa những gì?”

Đã về đến cửa ký túc xá, An Tiểu Ly níu lấy lỗ tai đỏ ửng của Trần Ngộ Bạch hỏi nhẹ. Trần Ngộ Bạch hừ lạnh, không trả lời.

An Tiểu Ly đang nghiêm chỉnh lại thở dài “Tiểu Bạch, anh luôn không nói gì hết.”

“Ừ… Em muốn thông minh giống như Tang Tang vậy, không cần phải mỗi ngày đoán xem anh nghĩ gì.”

Chuyện này nhất định là do bóng đêm đa sầu đa cảm, nên An Tiểu Ly nổi máu văn nghệ, thở dài bên tai Trần Ngộ Bạch.

Đến lầu ký túc xá, Trần Ngộ Bạch mới để

cô xuống. Vuốt những nếp nhăn trên áo sơ mi giúp cô, nhìn dáng vẻ ngốc

nghếch say rượu của cô, lại kéo cô vào trong ngực, cúi đầu cắn cô một

cái.

An Tiểu Ly vươn chiếc lưỡi be bé đáp lại anh. Lúc liếm tới liếm lui trên hàm răng của anh, bị lưỡi anh cương

quyết đẩy lui lại, ngăn ở miệng cô, cô chỉ biết mút lấy anh, ngon ngoãn

nuốt xuống nước hương vị bạc hạ trong miệng anh.

Trước đây, An Tiểu Ly cảm giác, cảm thấy đối với cẩu nam nữ ôm hôn thắm thiết dưới ký túc xá nữ sinh là một

chuyện ảnh hưởng xấu đến bộ mặt thành phố. Nhưng đến khi cô bước vào giờ phút này, cô mới hiểu được, làm cẩu nam nữ cũng có niềm vui thú của

mình.

“Đừng thông minh giống Tần Tang. Anh không thích cô gái thông minh như vậy.”

Đêm đó, tiếng ngáy của A Mạc vẫn rền trời như cũ, còn An Tiểu Ly cong cong khóe miệng mộng đẹp cả đêm.

“Trần Ngộ Bạch anh dám cưỡng hôn em nữa

em sẽ đá cho anh ED luôn!” An Tiểu Ly dưới tình thế cấp bách đã giãy

giụa vùng vẫy kêu to. Ngay sau đó, trong tiểu khu nho nhỏ yên lặng như

tờ, giữa những tòa nhà vang lên giọng nữ u oán quanh quẩn: ED. . . . . . ED. . . . . . ED. . . . . . D. . . . . . D. . . . . .

Đầu tiên Trần Ngộ Bạch sửng sốt, ngay sau đó đôi môi mỏng xinh đẹp nở ra

một nụ cười cay nghiệt, “Anh ED rồi, ai tới thỏa mãn em?”

“Anh yên tâm, có rất nhiều người, tre già măng mọc!”

“Chỉ dựa vào em?”

“Anh cứ chờ xem!”

An Tiểu Ly ngửa mặt, lửa giận bốc lên cao. Trần Ngộ Bạch chợt cúi đầu,

hung hăng gần như là cắn lên đôi môi mềm mại của cô, cạy miệng mồm lanh

lợi của cô ra, kéo đầu lưỡi cô ra ngoài ngậm trong miệng mình, dùng sức

cắn mút. Ưm, thật sự là không giống như vậy. . . . . . Ai nói chuyện

khoái cảm này chỉ cần đúng chuyện không đúng người. Cái loại tươi non

mềm mại này, cái loại nếm hoài không thỏa này, cảm giác kỳ lạ chỉ hận

không thể nhét hết vào bụng này, chỉ có An Tiểu Ly mới cho anh được.

“Anh không muốn thấy.” Sau khi thành công hôn đến thần trí An Tiểu Ly mơ hồ

cả người xụi lơ. Trần Ngộ Bạch ôm hông của cô, đặt cô trên sườn xe, anh

dán sát vào gò má nóng bỏng của cô, nói thật nhỏ.

An Tiểu Ly không nhúc nhích.

Ôm thân thể mềm mại của cô vào trong ngực, không khỏi an lòng. Biểu tình

Trần Ngộ Bạch dần dần ôn hòa. Sau lưng, xuất hiện người qua lại đi hóng

mát buổi tối, tiếng cười nói không ngớt, thế nhưng anh lại chỉ cảm thấy

trong trời đất rõ ràng vô cùng yên tĩnh.

Gió đêm thổi qua phù hợp với hoàn cảnh, tóc dài nữ chính như ý thơ mà phất

lên trên mặt của nam chính, chân mày nam chính lại hơi nhíu lên.

Trần Ngộ Bạch quay mặt của An Tiểu Ly qua, quả nhiên, đầu vai anh dần dần ẩm ướt, là nước mắt của cô.

“Khóc cái gì!” Anh thấp giọng mà quát. Cô vẫ