
a không xúc động nhất thời bị anh ta mê hoặc
thì tốt rồi.
Trên cửa truyền đến tiếng đập như thể là dấu hiệu của chuyện không may, lát sau một gái xinh má lúm đồng tiền
tiến vào, mặc đồng phục người làm ở đây, cười cực kỳ ngọt ngào với An
Tiểu Ly, “Xin lỗi tiểu thư, phòng vệ sinh cần lau dọn, mời cô dời bước,
dùng phòng vệ sinh tầng khác có được không?”
An Tiểu Ly vuốt mái tóc dính bết trên gáy, hỏi nghiêm túc, “Tôi có thể nói không được không?”
Người đẹp má lúm đồng tiền sửng sốt, vẫn gắng gượng mỉm cười ngọt ngào, “Tiểu thư, cô có thể phối hợp với
công việc của tôi được không ạ?”
An Tiểu Ly vẫn nhíu mày, “Cô có thể
không gọi là tiểu thư được không? Tôi nghe không được tự nhiên, cô gọi
tôi là hoàng hoa đại khuê nữ có được không?”
Người đẹp má lúm đồng vô cùng sửng sốt, “Tiểu thư…”
An Tiểu Ly ném khăn mặt đi, gãi gáy bước ra ngoài, “Đệt, bị cô nhìn ra rồi. Thật ra tôi không lừa cô, hai tư
tiếng trước vẫn là… Haiz.”
Cô càng cảm thấy con đường phía trước
mênh mông quá, cúi đầu, tránh người đẹp má lúm đồng tiền đi ra. Vừa ra
cửa đã chạm mặt với tiểu thụ tuyệt thế đi vào. Kỷ Nam mỉm cười chào hỏi
qua loa với cô, An Tiểu Ly không để ý, tươi cười tự nhiên, đi vài bước
tiếp theo thì cũng sáng tỏ, tò mò nhìn về phía sau, hóa đá tại chỗ.
Tiểu thụ tuyệt thế… Vào phòng vệ sinh nữ.
Thì ra không phải WC cần lau dọn, mà là
muốn thỏa mãn hoang tưởng về giới tính của Kỷ Tứ thiếu gia. Tặc tặc,
tiểu thụ mà làm được tới nhường này, hoàn toàn xứng đáng là thiên hạ đệ
nhất thụ!
…
Hơn chín giờ tan tiệc.
Cách lối rẽ vào trường của An Tiểu Ly còn ba giao lộ nữa, Trần Ngộ Bạch ra vẻ vô ý hỏi: “Thấy đi chung với Lão Tứ rất vui sao?”
An Tiểu Ly dũng cảm trong thoáng chốc,
“Anh nói Kỷ tổng?” Sáu ông chủ cô đều biết, nhưng mà xếp hạng này có
chút lộn xộn, “Kỷ tổng nhìn qua có vẻ không lớn bằng Tần Tống, sáu người các anh … xếp theo độ tuổi lớn nhỏ ư?”
“Vốn dĩ là vậy, sau đó lại không phải”
Chiếc xe như mũi tên rít lên lướt qua lối rẽ vào trường An Tiểu Ly, ánh
mắt nhìn mặt đường xa xăm của Trần Ngộ Bạch cũng vui vẻ hơn.
“Vậy thì xếp theo cái gì vậy?” An Tiểu Ly càng tăng cường tính tò mò.
“Đánh tay đôi.”
“Anh có thể đánh thắng được ba người bọn họ ư?” Tuy nói tối hôm qua cô đã xác định anh thật sự kiên cường từ
trong ra ngoài, nhưng nhìn Lý Vi Nhiên và Tần Tống khoa chân múa tay ở
phòng chờ máy bay, mỗi quyền mỗi cước như thể hai người đều rất tinh
thông.
Trần Ngộ Bạch liếc mắt nhìn cô bé nghi
ngờ thực lực của anh, “Vi Nhiên và A Tống là anh em họ, vừa đúng xếp thứ năm và sáu trong thế hệ cháu trai của ông ngoại họ. Kỷ Nam đánh thắng
Lý Vi Nhiên chính là đánh thắng Tần Tống, cũng như vậy, anh thắng Kỷ Nam chính là thắng ba người bọn họ. Mà Kỷ Nam, là quán quân của Giải Võ
thuật Toàn quốc độ tuổi thiếu niên năm lần liên tiếp.”
An Tiểu Ly càng kinh ngạc, tiểu thụ
tuyệt thế còn có thần công tuyệt thế? Lẽ nào đây là thần công tâm thụ
trong truyền thuyết ư? “Vậy anh và Kỷ Nam đấu tay đôi với nhau?”
Trần Ngộ Bạch lặp lại động tác một
tay đẩy kính trên mũi, “Anh không đề cập đến việc dùng vũ lực giải quyết vấn đề.” Tuy rằng nói, thời đó cái ý tưởng dùng vũ lực quyết định thứ
tự cũng là do anh đề ra.
An Tiểu Ly bĩu môi, nghĩ cũng biết, Kỷ
Nam khẳng định bị núi băng gài bẫy, vất vả đánh bại Lý Vi Nhiên và Tần
Tống, kết quả thắng lợi lại bị núi băng dùng kế cướp đi mất.
“Vậy sao anh không dứt khoát làm lão đại luôn?” An Tiểu Ly tức giận mắng anh.
“Quả thật anh không đánh lại được, còn
Dung Nham —— anh cảm thấy bị kêu là Lão Nhị không hề hay ho gì cả.” Trần Ngộ Bạch quay xe vào ga-ra một cách đẹp đẽ, kết thúc thời gian vấn đáp, “Tới rồi.”
An Tiểu Ly lúc này mới phát hiện đã đến
bãi đậu xe dưới tầng nhà anh rồi, cô nhíu mày, từ trong cửa sổ xe thò
đầu ra hét lên với Trần Ngộ Bạch đã xuống xe, “Trần Ngộ Bạch! Em phải về trường!”
Trần Ngộ Bạch nghe thấy quay trở lại,
chuyển tới bên cửa của cô, mở cánh cửa dưới thắt lưng, chui vào cởi dây
bảo hiểm của cô, thuận lợi hạ thấp ghế ngồi, đè cô hôn mãnh liệt khá
lâu.
Tay trái anh chống cửa xe, tay phải tiến vào dưới áo T – shirt của cô, đẩy nội y lên cao, ôm chiếc bánh bao nhỏ
của cô vân vê. An Tiểu Ly bị nụ hôn của anh làm choáng váng, từng đợt xạ hương đàn ông mang theo mùi hương bạc hà đặc biệt của anh, khiến người
ta muốn say. Cảm giác đau nhức tê dại trên ngực dẫn tới một đợt rung
động ở thân dưới, cô ngây ngốc ngậm lấy đầu lưỡi của anh, hai tay đặt
trên thắt lưng anh, lại bị cám dỗ lần nữa.
Trần Ngộ Bạch kéo cô bé mềm nhũn như một vũng nước ra khỏi xe, ôm vào khuỷu tay đưa vào nhà, ở trong thang máy
ánh mắt của cô hơi tỉnh lại, lập tức bị anh ôm vào lòng hôn nồng nhiệt
kéo dài khiến cô không thở nổi. Đing một tiếng thang máy đến tầng mười
chín, Trần Ngộ Bạch nửa ôm nửa kéo đưa cô về nhà.
Lần đầu tiên của đêm nay kết thúc ở đằng sau cánh cửa lớn, An Tiểu Ly bị lột sạch, dựa vào tấm cửa, hai chân kẹp trên thắt lưng tinh tráng của anh dao động lên xuống, quần áo trên
người Trần Ngộ Bạch chỉnh tề, một tay nâng mông cô, một tay tàn bạ