XtGem Forum catalog
Theo Dòng Tình Yêu

Theo Dòng Tình Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323414

Bình chọn: 9.00/10/341 lượt.

g bên

cạnh nhặt đóa hoa lên, dĩ nhiên chính là Lý Vi Nhiên.

Hai người liếc nhìn nhau, Tần Tang e

thẹn cúi đầu, Lý Vi Nhiên thấy trong mắt cô ánh lên niềm vui. Đứa bé

trai thông minh lập tức nhìn ra “Chú ơi, bạn gái của chú ăn hiếp con

nít.”

Tần Tang quýnh lên, mặt cũng ửng đỏ. Lý

Vi Nhiên ôm hoa, một tay khác kéo cô đứng dậy, nhíu mày với đứa bé trai

“Không được nói bừa.”

“Chú là anh trai.”

Hai đứa bé nhìn nhau, không hẹn mà cùng làm mặt ngáo ộp với bọn họ. Lý Vi Nhiên cười lớn, nắm tay Tần Tang đi về nhà.

————

Nhà Tần Tang ở trong khu phía nam, nhỏ

hơn các lô khác. Nhà gồm một phòng khách và một phòng ngủ, một phòng

bếp, một phòng ăn. Tần Tang bố trí phòng ốc thông nhau, mở cửa ra xa xa

là thấy một chiếc giường lớn kiểu công chúa, có màn màu hồng tầng tầng

lớp lớp, gối trên giường được xếp ngay ngắn. Bước ra khỏi phòng ngủ quẹo phải là cửa kính mờ của phòng vệ sinh. Quẹo trái là phòng khách, có một chiếc LCD rất lớn treo trên tường, nằm trên giường cũng có thể nhìn

thấy nó. Một bộ ghế sô pha bằng da thật màu trắng theo kiểu Châu Âu, bên trái là chiếc bàn gỗ lim có điêu khắc hoa. Đi lên hai bậc thang là một

phòng ăn nhỏ, bày trí theo phong cách cổ xưa có đầy đủ ghế dựa và bàn

ăn. Ở phòng khách có một cái cửa kéo, đẩy cửa ra đi vào trong là một

phòng bếp được trang bị đầy đủ.

Tần Tang xách túi đồ đi vào bếp, bận rộn chuẩn bị bữa ăn tối. Lý Vi Nhiên đi xung quanh tham quan một vòng xong, đứng tựa vào cửa bếp, tỏ vẻ ngạc nhiên “Em trang trí nơi này cũng quá

tham lam rồi, đủ các phong cách cả.”

Tần Tang cầm lấy con cá lư đã được làm

sạch ở siêu thị, rạch mấy đường trên bụng cá, đặt lên khay bỏ thêm gia

vị vào, rắc hành gừng tỏi, bỏ vào trong lò vi ba, rồi quay sang cười với Lý Vi Nhiên “Tiểu Ly nói đây gọi là kiểu nhà nhỏ cao cấp.”

Lý Vi Nhiên cũng cười, cười xong lại hỏi cô bình cắm hoa ở đâu. Tần Tang tiện tay rửa một chiếc bình thủy tinh

đưa cho anh. Lý Vi Nhiên so chiều dài cành hoa, rồi cầm kéo tỉa lại cho

bằng nhau, sau đó cắm từng cành từng cành vào trong bình.

“Đây là hoa sen hả?”

Tần Tang đang bật lửa nấu canh, nghe anh hỏi vậy thì trả lời “Là thủy tiên. Bà chủ tiệm bán hoa nói loại này tên là Nhật Xuất, sáng sớm nở ra, trưa thì khép lại. Tôi cảm thấy thú vị,

mua một bó xem sao.”

Lý Vi Nhiên nhẹ ngửi mùi hoa, như có điều suy nghĩ nhìn cô rồi gật đầu.

————————-

Bữa ăn tối rất đơn giản chỉ có một món

canh một món mặn, hai chén cơm, hai người yên lặng ngồi đối diện nhau

cùng ăn. Mùi cá chưng rất thơm, canh cà chua trứng gà thanh đạm cũng rất ngon, hai người ăn sạch cả đến miếng cuối cùng.

“Chơi đoán số không, thua thì rửa chén.” Lý Vi Nhiên thỏa mãn ước nguyện buông đũa xuống, hất cằm khiêu khích

Tần Tang. Tần Tang giơ tay lên trêu đùa anh, anh tin là thật, vươn tay

đưa ra nắm lấy. Cô cười lên một tiếng, giơ tay vén tóc ra sau tai mình.

Lý Vi Nhiên cau mày, ngón giữa gõ gõ lên bàn “Nghiêm túc một chút. Ngũ thiếu gia danh chấn tứ hải đang làm nũng với em đó.”

Tần Tang bật cười, đứng lên thu dọn bát

đũa đi vào phòng bếp, miệng khẽ nói “trẻ con”. Dường như có chút quở

mắng. Lý Vi Nhiên sờ cằm cười khúc khích.

Thời gian cũng đã muộn, trời tối dần,

một người đàn ông ở trong nhà một người phụ nữ độc thân quá lâu cũng

không tốt, Lý Vi Nhiên tán gẫu với Tần Tang trong chốc lát cũng định rời đi.

“Tiễn anh đi, từ lầu năm đi xuống lâu

lắm, anh đi một mình rất hiu quạnh.” Ngón tay Lý Vi Nhiên quay quay chìa khóa xe, hất cằm huýt sao, dáng vẻ vô cùng ngả ngớn.

“Ừ, tôi cũng ăn no rỗi việc.” Tần Tang

thản nhiên trả lời anh, thật ra, khi không có sự phòng bị, cô cũng là

một nữ sinh viên miệng lưỡi sắc bén. Tiễn thì tiễn, dù sao cô cũng muốn

xuống lầu tản bộ một lúc.

Thang lầu rất dài, hai người không nói

gì cứ đi thẳng xuống dưới. Đến bãi đậu xe, Tần Tang nói tạm biệt xong

liền đi về. Người còn chưa đi được xa, thì tiếng bước chân đuổi theo đã

vang lên, quay đầu nhìn lại, vẫn là anh. Tần Tang nhíu mày dừng lại.

“Mới vừa rồi có một đoạn khá vắng, em

không sợ sao? Để anh tiễn em đi.” Lý Vi Nhiên bỏ hai tay vào túi quần,

khẽ cười, nói vô cùng chân thành và nghiêm túc.

Dường như Tần Tang khẽ thở dài, hơi cúi

thấp đầu xuống. Trong ánh đèn huỳnh quang ảm đảm, lông mi cô run run

giống như cánh bướm mỏng manh xinh đẹp.

Lý Vi Nhiên cho cô thời gian để suy nghĩ. Đợi đến khi cô ngẩng đầu lên, quả nhiên đã đeo một chiếc mặt nạ lạnh lùng lên mặt.

“Đi thôi.” Lý Vi Nhiên không đợi cô lên

tiếng, nắm tay cô đi về phía trước. Bàn tay anh thon dài sạch sẽ, nhẹ

nhàng vòng lên cổ tay cô, cũng không hề thất lễ nhưng lại hết sức mập

mờ. Hai người yên lặng quay trở về đường cũ.

“Hôm nay, lúc mua hoa thủy tiên, tôi lại nhớ đến một câu chuyện truyền thuyết xưa.” Tần Tang sánh vai tản bộ

nhàn nhã với anh dưới bầu trời đầy sao của đêm hè, giọng nói nhẹ nhàng,

dường như thực sự chỉ kể lại một câu chuyện. Lý Vi Nhiên ừ một tiếng, ý

bảo mình đang nghe, quay đầu sang nhìn Tần Tang. Bóng đêm trong mắt cô

hóa thành vầng sáng chập chờn, làm anh xúc động đến độ không dời mắt

được.