
i đều nói hắn tốt, vậy thì được.” Bạch Mạn Điệp cũng không phải ngốc, Quân
Tùy Phong đối với Thủy Tịch Linh là thật tâm nàng sớm cũng cảm nhận được, nếu
không phải thật tình, đệ nhất mỹ nam hắn có thể bị đánh thành gấu mèo sao?
Ban đầu Quân Tùy Phong mỗi ngày đều tìm nàng than khổ,
Bạch Mạn Điệp cũng cảm giác được hắn đối với người kia đã động tình, thậm chí
là mơ tưởng. Chỉ là việc này có liên quan tới Thủy Tịch Linh khiến trong lòng
nàng rất khó chịu. Ai kêu Quân Tùy Phong phong lưu như vậy? Triệu để làm bại
hoại hình tượng của hắn. Nếu Thủy Tịch Linh đã quyết tâm lấy hắn, Diệp Lăng
Tương lại một bên ồn ào, nàng có thể nói gì?
Thủy Tịch Linh khẽ cười, mặt nổi lên một tầng đỏ ửng,
“Tạ ơn đại tỷ.”
“Không cần cảm ơn, còn một vấn đề nữa cần phải thương
lượng.” Hơn nữa còn là vấn đề lớn.
“Là chuyện gì?” Nhanh miệng như vậy đương nhiên là
Lãnh phu nhân rồi.
“Khụ… chúng ta là tam tỷ muội, nhưng… ba người kia
cũng là tam huynh đệ. Sau này… chúng ta phải xưng hô thế nào đây? Chuyện này
khó nói lắm. Ví dụ như Tùy Phong, ta có thể gọi hắn tam muội phu, cũng có thể
gọi nhị đệ, xin lỗi, ta thấy nhị thúc thực sự rất khó nghe.”
Chuyện này thực sự là một vấn đề vướng mách, bối phận
của sáu người làm sao tính toán đây? Mọi người suy tư…
“Chi bằng thế này, muốn kêu cái gì thì kêu.” Diệp Lăng
Tương đề nghị, nàng thực sự không muốn lo lắng vì cái chuyện xưng hô loạn thất
bát nhao này.
“Ta đồng ý.” Đông Phương Vũ là người đầu tiên phát
biểu.
“Ta cũng đồng ý.”
“Được rồi, ta cũng đồng ý.” Tất cả mọi người đều đồng
ý, Bạch Mạn Điệp có thể không sao? Trừ phi nàng muốn khiến mọi người nổi giận.
Bạch Mạn Điệp dùng giọng thanh thanh, tiếp tục nói,
“Đầu tiên, sáu người chúng ta đều xếp vào thập đại cao thủ, ai nấy đều danh
chấn giang hồ, muốn có cuộc sống bình yên sợ rằng không dễ dàng như vậy. Khoan
đã, ta muốn hỏi, mọi người có muốn thoái ẩn giang hồ hay không.”
Diệp Lăng Tương nói, “Đương nhiên muốn, cuộc sống bình
thường luôn là mơ ước của muội.”
“Có Tương nhi, ta không thể làm sát thủ được nữa.”
Lãnh Tuyệt Cuồng đơn giản tỏ rõ thái độ. Ái tình là tối kỵ đối với sát thủ, hắn
hiện giờ đã có thê tử, có ái tình cùng thân tình ràng buộc. Nếu như không muốn
sớm đến âm ty báo danh, chỉ có thể đổi nghề.
Thủy Tịch Linh thản nhiên nói, “Nghiên cứu các loại
độc dược là sở thích của muội, ở đâu nghiên cứu cũng như nhau.” Tốt nhất là tìm
chỗ không người, an tĩnh một chút.
Bạch Mạn Điệp trêu chọc, “Muội bây giờ đã là Thiên Cơ
các, các chủ phu nhân, không cần kiếm tiền nữa chứ?”
“Thiên cơ các có bốn vị đường chủ trấn thủ, ta là kẻ
nhàn rỗi.” Quân Tùy Phong bắt đầu cười tủm tỉm đúng như dự tính, “Mau chóng
sinh nhi tử, sau đó đem cục diện rối răm này quăng cho nó.” Quân Tùy Phong
tuyệt đối là các chủ vô trách nhiệm nhất lịch sử, nếu không phải có bốn vị
đường chủ trung thành tận tâm trấn thủ, Thiên Cơ các đã trở thành lịch sử rồi.
Hiện tại cư nhiên đã tính đoán đến chuyện đổ lên đầu nhi tử, kẻ này… đúng là
hết nói nỗi.
“Được rồi, tất cả mọi người đều muốn thoái ẩn giang hồ
đúng không?” Bạch Mạn Điệp nhìn Lãnh Tuyệt Cuồng, “Hai người về sau có dự tính
gì?”
“Tìm chỗ ẩn cư, sống bình thản qua ngày.” Nói cũng
không sai, nhưng lại quá trừ tượng, đối với bọn họ cái gì mới là những ngày
bình thản?
“Kỳ thực ta có một cách, tìm một đảo nào xa xa một
chút xây một sơn trang, gọi là Vô Tranh Sơn Trang. Chúng ta sáu người có thể ẩn
cư ở đó, chân chính sống một cuộc đời dữ thế vô tranh. Thế nhưng… khai khẩn hoang
đảo không phải chuyện dễ dàng, hơn nữa trên biển rất nguy hiểm nên ta quyết
định tìm chỗ khác.”
“Đại tỷ, sáu người chúng ta đều danh trấn giang hồ.
Nếu tỷ xây một sơn trang, nhất định một đám tự cho mình là thi hành chính nghĩa
trên giang hồ sẽ tìm chúng ta gây phiền toái.” Hách đạo ngủ đại cao thủ đều tề
tụ đông đảo, muốn ám sát thật là tiện lợi a, một lưới bắt hết.
“Không sai không sai, ta đâu có ngốc.” Bạch Mạn Điệp
vẻ mặt tán thưởng nhìn Diệp Lăng Tương, thiếu chút nữa sờ lên đầu nàng, “Chưa
kể là có người tìm chúng ta gây phiền toái, sợ nhất là những kẻ tham lam. Chúng
ta sáu người đều võ công cao cường, tuyệt đối có người ham muốn võ công của
chúng ta. Chuyện vì võ công bí tịch mà diệt môn là chuyện thường xuyên phát
sinh trên giang hồ, để đảm bảo an toàn, ta quyết định kín càng thêm kín. Tục
ngữ nói tiểu ẩn ẩn vu dã, trung ẩn ẩn vu thị, đại ẩn ẩn vu triêu (2). Chúng ta
đương nhiên là ẩn vu dã, cũng là ẩn vu thị. Thiên Cơ các cùng Thương Mang sơn
trang đều ở Thương Mang trấn, ta muốn tìm một thôn nhỏ phong cảnh mỹ lệ ở gần
đó, xây một tiểu viện nông gia bình thường rồi ẩn cư. Nếu như quá chán cuộc
sống an tĩnh, có thể đến thiên Cơ các hoặc Thương Mang sơn trang ở vài ngày.
Tùy Phong có thể tiếp tục làm các chủ của hắn, đại ca có thể tiếp tục làm Kim lão
bản. Chúng ta đối với chuyện bên ngoài không xen vào nữa, nói chúng ta mấy
người ẩn cư tại Vô Tranh Sơn Trang. Là sơn trang, đương nhiên có quy mô khổng
lồ. Nếu có người cố tình tìm chúng ta tuyệt đối chỉ biết tìm m