
lòng cô lại có chút không muốn.
“Tốc độ đi bộ của cô thật chậm, nhưng mà chân của cô cũng không dài.” Thượng Quan Liệt giễu cợt nói, lấy mũ bảo hiểm đưa cho cô.
“Tam ca, tôi ... ...... ...” Cô nhìn chằm chằm vào mũ bảo hiểm, không dám nhìn anh “Tôi không thể cùng anh đi ngắm biển.”
Thượng Quan Liệt nghiêm mặt, cô phải nó cho anh một lý do thật tốt.
“Tôi ... ..... tôi phải về nhà nấu cơm.” Cô còn chưa dám nhìn anh, cô không
chỉ sợ đối diện với sự tức giận của anh, bởi vì cô cũng có chút cảm giác khổ sở, thật ra thì cô cũng rất muốn đi chơi với anh.
“Nhà cô
không có đầu bếp sao?” Nấu cơm? Thượng Quan Liệt nhớ tới địa vị của Long Duyệt ở Long gia. Nói giỡn, anh chính là muốn giúp cô tách ra khỏi
những người khi dễ cô ở Long gia thì làm sao có thể để cô trở về.
“Ách ... ... có, nhưng là ... .......”
“Chẳng lẽ không được? Cô cứ yên tâm đi chơi với tôi.” Anh mới không muốn nghe
thấy “Nhưng là”. Trực tiếp lấy mũ bảo hiểm đội lên đầu cô, dù sao anh
cũng không chấp nhận sự từ chối.
“Tam ca.” Anh cứ thế lấy mũ bảo hiểm đội lên đầu cô.
“Chúng ta hôm qua đã hẹn rồi, cô cũng đừng nói là cô muốn lỡ hẹn.” Đội mũ bảo
hiểm của mình lên, Thượng Quan Liệt tìm lý do ngăn chặn cô.
Long
Duyệt xanh mặt, rõ ràng anh không cho cô cơ hội từ chối ... .... Mặc dù
cô cũng rất hoài nghi mình sẽ từ chối lời hẹn của anh.
“Đừng suy nghĩ nữa, nhanh lên xe đi.”
Long Duyệt nhìn anh một cái, ngoan ngoãn ngồi lên xe máy. Cũng được, cô từ trước đến giờ luôn coi trong chữ tín.
“Đang xảy ra chuyện gì? Công ty Đạt Doanh không phải nói là sáng nay sẽ
chuyển tiền tới, sao bây giờ vẫn chưa chuyển, mà người cũng không liên
lạc được.” Long Thừa Đạt vừa vội, vừa giận hướng trưởng phòng kinh doanh Long Thừa Khoan mắng.
Buổi trưa, ông nhận được báo cáo của kế
toán còn không dám tin. Đây chính là một khoản giao dịch gần mười triệu, nếu không có khoản giao dịch này thì Long Vân tổn thất cũng không chỉ
như thế mà thôi, hơn nữa ông còn có nhu cầu cấp bách với khoản tiền này
vì ông còn có mục đích của mình.
“Thừa Đạt, cháu đừng nóng vội,
hỏi xem cái kế hoạch này là do ai phụ trách.” Long Thừa Tổ, phó tổng của Long Vân đứng bên cạnh lên tiếng.
“Kế hoạch này là do phó quản
lý Ngô Lập Nhâm phụ trách, từ đầu tới cuối người liên lạc đều là hắn
ta.” Long Thừa Khoan vội vàng đẩy trách nhiệm, cái họa này cũng không
phải do hắn gây ra.
“Vậy còn không mau mau đi tìm hắn đi.” Long Thừa Đạt tức giận gầm nhẹ, những người này rốt cuộc làm việc thế nào nữa không biết.
Thật khiến mọi người tức giận.
“Tôi lập tức sẽ liên lạc với hắn.” Long Thừa Khoan thông qua điện thoại tìm
người, chỉ cần tìm được Ngô Lập Nhâm thì hắn sẽ không sao.
“Cái gì, làm sao có thể thế?” Liên lạc một hồi lâu mà vẫn không được, Long Thừa Khoan kinh ngạc, không thể tin được thực tế này.
“Xảy ra chuyện gì?” Long Thừa Đạt thấy sắc mặt hắn không tốt liền hỏi luôn.
“Không tìm thấy người kia, trợ lý nói phòng làm việc của anh ta đã không còn
vật gì, điện thoại cũng không liên lạc được.” Long Thừa Khoan nhắm mắt
nói ra kết quả của sự việc.
“Thừa Khoan, con thật sự không tìm
thấy hắn sao? Chuyện này rất nghiêm trọng không thể dính vào đâu.” Long
Diệu Tổ tâm tư lo lắng nói, trong mắt thoáng qua vẻ đắc ý.
“Cha,
chuyện như thế làm sao con có thể nói bậy được, con vừa gọi vào di động
của hắn, ngay cả điện thoại nhà cũng gọi rồi nhưng cũng không thấy ai
nhấc máy.” Long Thừa Khoan không thể làm gì nổi, hắn cũng hi vọng sẽ tìm được người, nếu không thì hắn sẽ phải gánh chịu trách nhiệm về vấn đề
này.
“Thừa Đạt, chuyện này đã rõ ràng rồi, chú thấy hắn là đã
chạy trốn rồi, cho nên mới không tìm thấy người, hiện tại quan trọng
nhất là chuyện của Đạt Doanh, theo cháu thì nên làm gì bây giờ?” Long
Diệu Tổ quay sang Long Thừa Đạt hỏi.
“Chú hai, trong khoảng thời
gian ngắn cháu cũng không nghĩ ra biện pháp gì tốt, nếu như không có
khoản tiền này thì một tuần sau sẽ có rất nhiều chi phiếu không thể thực hiện được, đến lúc đó sẽ tổn hại đến uy tín của công ty rất lớn.” Long
Thừa Đạt buồn rầu nói, ông có thể đi đâu tìm được số tiền kia, đây cũng
không phải là một con số nhỏ.
“Ừ, chú hiểu ý của cháu, xem ra
chuyện này cần phải thương lượng với anh cả, có lẽ anh ấy sẽ có biện
pháp.” Long Diệu Tổ nghiêm trọng nói, lão biết rõ suy nghĩ của Long Thừa Đạt, nhất định sẽ không muốn nói cho Long Diệu Thiên biết chuyện này.
“Không được.” Quả nhiên, Long Thừa Đạt lập tức phản đối.
Ông thật vất vả mới lấy được vị trí tổng giám đốc này, để cho cha tin tưởng năng lực của mình. Nếu cha biết chuyện này nhất định sẽ không trao
quyền cho ông nữa, ông nói gì cũng không thể để cho cha biết chuyện này.
“Nhưng là.... ......” Long Diệu Tổ vừa mới lên tiếng lại bị ngắt lời.
“Chú hai, đồng ý với cháu, tạm thời đừng cho cha cháu biết chuyện này, cháu
sẽ nghĩ cách.” Long Thừa Đạt kiên định nói, ông không phải không thể
giải quyết chuyện này.
“Cháu có thể nghĩ ra biện pháp gì đây?
Công ty không có nhiều tiền để điều động như vậy, muốn dùng đến tiền bạc nhất định phải có sự đồng ý của