Old school Swatch Watches
Tâm Hữu Bất Cam

Tâm Hữu Bất Cam

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327470

Bình chọn: 7.5.00/10/747 lượt.

rong đầu liền thổn thức, sau đó nói với cô, Thương Thương, chúng ta có

thể hòa thuận trở lại hay không?

Hòa thuận trở lại? Chu Thương Thương tắt đi vòi nước, tiếng nước rào rào dừng lại.

Có một câu nói như thế này, kêu là nước đổ khó hốt không phải sao?

-

Buổi tối Chu Thương Thương vậy mà mơ thấy ác mộng, mộng

thấy mình đang ở giữa đại dương mênh mông, nước biển xanh lam xanh lam,

đỉnh đầu hải âu liên tục bay qua, thân thể cô ở giữa biển không bờ không bến, sau đó cô bơi a bơi a, thế nhưng làm thế nào cũng bơi không đến

bờ, ngay lúc kiệt sức sắp tuyệt vọng, cô gặp được một tấm ván gỗ trôi

trên biển.

Ngay khi cô mừng rỡ không ngớt, tấm ván gỗ đột nhiên mở miệng nói, còn không ngừng kêu tên của cô.

“Thương Thương, Thương Thương. . .”

Chu Thương Thương là bị Hàn Tranh đánh thức, cô mở mắt ra,

gương mặt xinh đẹp khiến người ta oán hận của Hàn Tranh liền phóng đại

đến trước mắt cô, Chu Thương Thương thở ra hai hơi:”Chuyện gì vậy. . .”

“Em gặp ác mộng.” Hàn Tranh đột nhiên giơ tay đến khuôn mặt cô, xoa xoa dịch thể trong suốt trên mặt, xúc giác lạnh lẽo, “Mơ thấy

cái gì hoảng sợ, đều khóc thành cái dạng này rồi?”

Cổ họng Chu Thương Thương có chút nghẹn: “Bơi. . .”

“Bơi?” Hàn Tranh bỗng nhiên cười khẽ, “Thi đấu bơi lội bị thua?”

Chu Thương Thương lắc đầu, chủ động ôm thắt lưng Hàn Tranh, đem mặt chôn ở trong ngực anh, Hàn Tranh cúi đầu nhìn Chu Thương

Thương, sau đó mang đèn tắt đi.

Trong đêm tối, Hàn Tranh mở to mắt ngủ không yên, sau đó có một thanh âm vang lên: “Thập Nhất, anh đã ngủ chưa”

Hàn Tranh quay đầu: “Chưa đâu.”

Chu Thương Thương ở trong lòng Hàn Tranh xoay người, đối diện với Hàn Tranh, mở miệng hỏi: “Hàn Tranh, anh sẽ kết hôn sao?”

“Kết hôn?” Trong đêm tối giọng nói Hàn Tranh có phần nhẹ

nhàng, như là từ phương xa truyền đến, “Sẽ chứ, anh còn muốn sinh hai

đứa con, hay nhất là một nam một nữ, tổ hợp anh trai em gái, con trai

đi, cao cao to lớn đẹp trai giống anh, con gái thì giống mẹ nó, da trắng mắt to, là một chiếc áo bông nhỏ tri kỷ của mẹ, nó mỗi ngày sẽ mặc quần áo đẹp mà mẹ nó mua cho, lúc dắt nó ra ngoài, người gặp đều phải khen

con gái của anh, Thập Nhất à, con gái nhà cậu làm sao mà đẹp như thế

đây. . .”

“Ha ha. . .” Hàn Tranh nhẹ cười ra tiếng.

Chu Thương Thương cũng thấp giọng cười rộ lên, “Anh nghĩ thật là hay.”

Hàn Tranh mang Chu Thương Thương ôm sát vào người: “Thương

Thương, anh vẫn nghĩ anh rất may mắn, từ nhỏ đến lớn nghĩ muốn cái gì

liền có cái đó, cho nên thực sự nói không chừng đâu. . . Nói không

chừng ngày nào đó mộng tưởng của anh trở thành sự thật, vợ yêu ở bên

cạnh, trai gái song toàn.”

Chu Thương Thương chớp chớp mắt một chút, một lúc lâu, mở miệng: “Hàn Tranh, em không nên lôi kéo anh như vậy.”

Hàn Tranh không lên tiếng nhìn Chu Thương Thương.

Chu Thương Thương: “Ngày mai anh dọn đi thôi.”

Hàn Tranh tiếp tục trầm mặc.

Chu Thương Thương: “Em rất cảm kích trong khoảng thời gian

này anh ở bên cạnh em, thế nhưng em cũng chỉ có thể cảm kích anh mà

thôi. . .”

Hàn Tranh toàn thân lạnh buốt, thế nhưng cảm giác trong

ngực giống như là bị đổ vào một nồi nước sôi, bị bỏng khó mà chịu đựng

hầu như chết lặng thần kinh của anh. Anh cứng ngắc nằm ở trên giường,

anh với Chu Thương Thương gần như vậy, ngay cả hô hấp đều có thể quấn

chung một chỗ, nhưng anh làm thế nào lại cảm thấy cô cách xa như vậy.

Thật ác độc a, vừa rồi anh còn đang ở trên thiên đường

tưởng tượng con gái của anh khả ái bao nhiêu xinh đẹp bao nhiêu, thoáng

một chút, đã bị cô gái này một cước đá xuống đất, đó là cái mùi vị gì,

so với bị đâm vào trong tim còn đau hơn a!

Thanh âm Chu Thương Thương lạnh lùng nhàn nhạt, rơi vào

trong lòng Hàn Tranh như là một cây đao cùn cắt a cắt a, không nói bao

nhiêu là có thể làm cho anh máu thịt mơ hồ.

“Hàn Tranh, ngày hôm nay Tô Dần Chính nói với em muốn một

lần nữa bắt đầu, sau đó em do dự, em với anh ta có mười bốn năm, nụ hôn

đầu tiên em cho anh ta, đêm đầu cho anh ta, ngay cả đứa con đầu cũng cho anh ta. . .”

“Đừng nói nữa!” Hàn Tranh ngăn lại cô, thanh âm gần trong gang tấc, lộ ra hàn khí nhè nhẹ.

“Để cho em nói xong.” Chu Thương Thương nở nụ cười một

chút, tiếp tục nói: “Thập Nhất anh rất tốt với em, thực sự tốt, có khả

năng em tìm không được một người đàn ông nào đối với em tốt như anh vậy, thế nhưng em không có biện pháp lại ở cùng một chỗ với anh.”

“Thương Thương, đừng như vậy. . .” Hàn Tranh có phần nghẹn

ngào, xoay mặt Chu Thương Thương qua, “Cái gì kêu là không có biện pháp, anh nói, em cái gì cũng không cần phải quản không cần bận tâm, nếu như

em là bởi vì ba mẹ anh và quan hệ với Tống Thiến, là cái sai của anh,

anh không cho em được cảm giác an toàn, thế nhưng Thương Thương, chỉ cần em nói với anh một câu, ngày mai anh có thể đi cục dân chính lĩnh

chứng, nếu như sau khi kết hôn em cảm thấy không được tự nhiên, chúng ta có thể đi thành phố khác, hoặc là ra nước ngoài, không phải em thích

xem tuyết sao, chúng ta đi nước Nga thế nào, nơi đó rượu cũng rất thơm,

có người nói còn có thể thấy cực quang, rất xinh đ