Sủng Hôn

Sủng Hôn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323345

Bình chọn: 7.00/10/334 lượt.

y quyến rũ phong tình, cùng với

tiểu nha đầu trẻ trung kia, đâu chỉ khác biệt một trời một vực. Nhìn một cái cũng biết là một cô gái được người ta yêu thương từ đầu đến chân.

Lúc đi dạo phố, tâm hồn cũng không để ở đây, lúc này còn ủy khuất uất ức nói với cô là cô ấy nhớ người đàn ông của mình. Mắt to chớp chớp,

đọng một tầng hơi nước ẩm ướt óng ánh, đáng thương không chịu được. Tề

Giai Kỳ không khỏi thở dài, nha đầu này càng ngày càng yếu ớt, cái lão

đó không biết đã cưng chiều thế nào, lại cưng chiều thành ra

Giai Kỳ giơ tay lên đưa khăn giấy cho cô, nói: "Nhớ anh ta thì gọi

điện thoại đi! Bạn ngốc à!" Hựu An chu chu miệng: "Lúc anh ấy làm nhiệm

vụ, không cho gọi điện thoại, có quy định." Bằng không cô đã gọi từ sớm

rồi, còn chờ được tới bây giờ sao.

Tề Giai Kỳ bất đắc dĩ nâng trán: "Bạn học Hứa Hựu An à, đừng không có tiền đồ như vậy được không. Mới xa nhau ba ngày, cũng chịu không nổi?!

Mình cảnh cáo bạn nha! Như bạn vậy rất nguy hiểm, nếu như có một ngày,

người đàn ông của bạn thay lòng thì bạn phải làm sao? Chẳng lẽ không có

anh ta bạn cũng không sống à!"

Hựu An nghe lời này, nước mắt trong mắt rưng rưng, nhìn thấy sẽ phải

rớt xuống, Tề Giai Kỳ vội nói: "Mình nói là nếu như, nếu như, ai mà biết trước được! Phụ nữ phải độc lập biết không? Cái người này sao lại không thể rời khỏi người đàn ông của bạn được vậy! Phải làm một phụ nữ độc

lập tự chủ mới có mị lực."

Miệng Hựu An chu lên: "Mình đúng là nhớ anh ấy mà." Tề Giai Kỳ nằm ở

trên bàn: "Hựu An, mình xin bạn, có thể nói chuyện khác hay không?" Chợt nhớ tới cái gì, ánh mắt sáng lên, nói: "Hay là buổi tối mình dẫn bạn đi tới một chỗ hay hay để giải sầu!"

Hựu An cúi đầu nhìn đồng hồ đeo tay một chút: "Vậy mình gọi điện

thoại về nhà trước, nếu không mẹ sẽ lo lắng." Nói xong, Hựu An bấm số

điện thoại nhà, Chu phu nhân rất ủng hộ, ôn tồn dặn dò cô: "Nếu buổi tối về trễ, gọi điện thoại về nhà, mẹ sẽ bảo tài xế trong nhà qua đón, đừng tự thuê xe về, sẽ không an toàn."

Hựu An ngoan ngoãn gật đầu đáp ứng, mới đặt điện thoại xuống. Tề Giai Kỳ đưa tay ngắt khuôn mặt nhỏ nhắn của cô một cái, thở dài nói: "Tiểu

nha đầu thật có phúc, có người mẹ chồng tốt như vậy."

Chỗ hay hay mà Tề Giai Kỳ nói là một quầy rượu. Trước kia, Hựu An

cùng Giai Kỳ từng ra ngoài chơi đùa, khi đó Hựu An mới vừa tốt nghiệp

đại học, công việc còn chưa chắc chắn, gặp lại Giai Kỳ ở Thành phố B.

Công việc của Trần Lỗi lại bận, không có thời gian hẹn hò. Hựu An giống

như cái đuôi nhỏ đi theo Giai Kỳ.

Giai Kỳ thích chơi, lá gan cũng lớn. TừHựu An đã đặc biệt sùng bái

Giai Kỳ, dường như bất cứ nơi nào Giai Kỳ cũng có thể rất nhanh liền

quen thuộc. Hơn nữa còn hòa nhập vào trong đó, lên núi xuống biển cũng

đều có thể chơi. Khi đó hai người chạy đến quầy rượu uống rượu, khiêu

vũ, ca hát, chơi điên cuồng.

Sau này công tác bận rộn, cũng không có thời gian lại đi chơi. Cùng

Giai Kỳ đến quầy rượu, chợt nhớ lại những năm tháng trước kia, hai người tìm hàng ghế dài hẻo lánh ngồi xuống.

Giai Kỳ ngẩng đầu nhìn Hựu An ở đối diện: "Này! Hựu An, chồng bạn có

cho bạn tiền tiêu vặt không?" Hựu An ngây ngốc gật đầu một cái: "Có! Thẻ của anh ấy ở chỗ mình, anh ấy nói mình muốn xài thì cứ rút."

Tề Giai Kỳ không khỏi thốt lên: "Đúng là bạn đã bắt được người đàn

ông tốt, không phải bạn nhớ chồng bạn sao? Bọn mình liền xài tiền của

anh ta, phung phí tiền của anh ta thêm một chút, giải hận, bạn sẽ không

nhớ anh ta nữa." Giơ giơ tay lấy bình XO, rót đầy ly rượu của hai người, hai người chạm cốc liền uống cạn.

Tửu lượng Hựu An kém, uống hai ly liền có chút chóng mặt, lôi kéo

Giai Kỳ ra khiêu vũ. Say khướt khiến khắp người Hựu An tỏa ra phong

tình, khiến mấy người đàn ông không đứng đắn đến gần, vây hai người lại.

Tề Giai Kỳ muốn lôi Hựu An đi, nhưng nha đầu này uống say, không biết trúng cái gió gì, ôm cây cột không đi, trong miệng lẩm bẩm: "Trở về

cũng không ai quan tâm, không về."

Giai Kỳ hối hận không kịp, không nghĩ tới nha đầu này sẽ biến thành

như vậy, nếu thật xảy ra điều sơ xuất gì...... Giai Kỳ không khỏi run

lên, cô trẻ người không chọc nổi cái lão đàn ông đó, không chừng sẽ đem

cô hủy diệt.

Lúc đang sốt ruột, liếc thấy điện thoại của nha đầu này vang lên, vừa thấy hiện người điện tới là ông xã, Tề Giai Kỳ rốt cuộc thở phào nhẹ

nhõm, vội vàng nghe máy.

Chu Tự Hoành hoàn thành nhiệm vụ không biết bao nhiêu lần, lần sau

khó khăn gấp mười hay mấy trăm lần những lần trước. Lần trước, vì truy n một nhóm người buôn lậu thuốc phiện vượt biên, ở đầm lầy trong rừng

ngâm nước một ngày một đêm, cũng chưa là gì. Lúc này chỉ là nhiệm vụ hỗ

trợ bảo vệ, liền làm cho lòng anh phiền loạn tựa như đám cỏ hoang.

Nhiệm vụ vừa xong, liền ném tai nghe, quần áo cũng không thèm thay,

giao cho Phó Đội trưởng Lưu Đào khắc phục hậu quả, liền lái xe chạy về

nhà. Ba ngày, chỉ ba ngày, Chu Tự Hoành cảm thấy trải qua còn dài hơn ba năm, trong đầu thỉnh thoảng thoáng qua cảnh ngày đó anh ra cửa, bộ dạng cô dâu nhỏ đưa anh đi.

Đôi mắt cô dâu nhỏ trông mong nhìn anh, tay nhỏ bé siế


XtGem Forum catalog