Old school Easter eggs.
Sủng Hôn

Sủng Hôn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323470

Bình chọn: 7.5.00/10/347 lượt.

ông khỏi trợn mắt một cái, trong lòng nói: về sau sẽ không có anh Đông thường xuyên đưa thức ăn tới, cô không tự chuẩn bị một chút,

chẳng lẽ về sau ăn gió tây bắc sao?!.

Ghé đầu nhìn tài xế một chút: "Chú Chu nhà bạn đâu? Sao lại đổi thành một tiểu bạch kiểm (em trai), không phải mới vừa kết hôn liền muốn vượt tường chứ?!"

Hựu An liếc cô một cái: "Đó là tài xế của ba chồng mình, đưa mình đi. Đi thôi! Cất đồ rồi về nhà với mình, tối hôm nay bạn ngủ ở nhà mình,

sáng mai đến khách sạn cho

Tề Giai Kỳ nháy mắt mấy cái: "Mình đến thì chú Chu nhà bạn tính sao? Mình không nhảy ra làm kỳ đà cản mũi đâu."

Mặt Hựu An đỏ lên: "Anh ấy có chuyện về bộ đội, ngày mai trực tiếp

đến khách sạn. Tối hôm nay hai đứa mình uống một trận, cũng coi như kỷ

niệm ngày cuối cùng mình còn độc thân."

Lôi kéo mãi mới đem Giai Kỳ về nhà được. Vừa vào chung cư, Tề Giai Kỳ cũng liền chua chát nói: "** nha! **......" So với nơi họ ở hoàn toàn

là hai thế giới khác nhau, một là nhà tư bản, một là giai cấp vô sản ở

tầng dưới chót.

Thang máy trực tiếp dẫn đến căn hộ, vừa vào nhà chính là phòng khách

rộng rãi thật đẹp, thiết kế cao cấp, không gian trống trải, trang trí

tinh xảo, khiến cho nơi này toát ra một loại khiêm tốn xa hoa. Tề Giai

Kỳ đứng ở trước cửa sổ, nhìn xuống, giống như đem cả đô thị huyên náo

dậm dưới chân. Quay đầu lại nhìn Hựu An, nha đầu này có vẻ thích ứng hơn cô, tính ra ngày hôm qua cô ấy mới chuyển vào đây thôi mà! Vừa vào liền đá rơi giầy, trực tiếp liền nhào lên nằm trên sofa lớn màu vàng nhạt ở

phòng khách.

Giai Kỳ đi tới bên trái cô nói: "Hựu An, chồng của bạn một tháng kiếm được bao nhiêu?! Ở khu nhà cao cấp như vậy." Hựu An lắc đầu một cái:

"Không biết." Giai Kỳ không khỏi chỉ chỉ cái trán của cô: "Bạn ngốc sao! Kết hôn mà còn không biết nắm chặt quyền kinh tế trong nhà, cẩn thận

không chừng người đàn ông của bạn ra ngoài tìm tình nhân."

Hựu An lật người, vô cùng chắc chắn nói: "Chú Chu sẽ không đâu."

Giai Kỳ chợt cười: "Ui, ui, ui, mới vừa ngủ một đêm, lại tin tưởng

như vậy." Nói xong, lại gần cô suy nghĩ hồi lâu, xấu xa nói: "Hựu An,

tụi mình cũng là Khuê Mật rồi, tình cảm thân thiết, mình tin tưởng bạn

không phải là loại người trọng sắc khinh bạn. Cho nên, thẳng thắn nói

rõ, kỹ thuật của chú Chu nhà bạn thế nào? Mình nghe nói thể lực của quân nhân cực tốt, ai cũng là Kim Thương Bất Đảo (gậy vàng không ngã). Huống chi, chú Chu nhà bạn còn là lính đặc biệt, ngẫm lại cũng rất kích

thích."

Hựu An liếc cô một cái: "Sao mình biết, tối ngày hôm qua mình ngủ

quên trên xe lại đã là sáng sớm rồi......" Trong đầu chợt xẹt qua hình

ảnh Chu Tự Hoành chạy bộ về, mồ hôi thấm ướt áo dính vào trên người anh, có thể rõ ràng nhìn thấy bắp thịt cơ bụng căng phồng cùng đường cong rõ ràng...... Khuôn mặt nhỏ nhắn không khỏi đỏ lên, lấy lại tinh thần mới

phát hiện, Tề Giai Kỳ mở một đôi mắt to như chuông đồng, gương mặt cách

cô chưa tới hai centimet.

Hựu An sợ hết hồn, đẩy cô ra: "Cái người này sao lại nhìn mình?" Tề

Giai Kỳ nói: "Mình nhìn tiểu xử nữ thanh thuần nhà chúng ta, có phải đã

bị con sói già chú Chu ngậm trong mồm tha đi gặm đến cả xương cũng không chừa rồi hay không."

Hựu An liếc cô một cái, đẩy Tề Giai Kỳ ra: "Mình đói bụng, làm cơm

nhanh lên......" Đem Giai Kỳ không nói lời nào đẩy mạnh vào phòng bếp.

Tề Giai Kỳ nhìn một hồi, mở tủ lạnh ra, không khỏi lại than một

tiếng: "Hựu An, mình không thể không nói, bạn thật gặp vận may nha. Chú

Chu nhà bạn là một người đàn ông tốt trăm năm khó gặp."

Tề Giai Kỳ hiểu rõ Hựu An vô cùng, nha đầu này chính là kẻ ngu ngốc

trong nấu nướng. Lúc đi học ăn ở nhà ăn, nghỉ thì về nhà cô, nếu không

thì về nhà bà nội Hứa. Sau khi tốt nghiệp đại học, ra xã hội, lại cùng

cô ở chung một chỗ, đến nay, số lần vào phòng bếp cũng đếm không đầy hai tay. Trình độ dừng lại ở tiêu chuẩn có thể nấu mỳ ăn liền. Trong tủ

lạnh nhà cô ấy tràn đầy nguyên liệu nấu ăn cùng trái cây làm người ta

thèm thuồng, khẳng định không phải do cô ấy mua.

Trong đầu Hựu An một chữ là ăn, hai chữ cũng là ăn. Hơn nữa, từng hộp giữ tươi được phân loại cẩn thận, có đem Hựu An nhét về rồi sinh ra một lần nữa cũng không thể được thế này.

Giai Kỳ lấy hộp giữ tươi chứa cherry ra, mở ra, bốc hai trái đút vào

trong miệng Hựu An. Được người khác đút, Hựu An cũng rất biết đủ gật

đầu: "Thật ra thì mình cũng cảm thấy như vậy."

Giai Kỳ không khỏi xì một tiếng bật cười, tùy tiện làm vài món ăn,

dựa vào cửa sổ sát đất lớn ở phòng khách, trải hai tờ báo ra, cầm hai

đệm dựa tới, hai người ngồi dưới đất.

Tề Giai Kỳ nhìn rượu trong tay Hựu An một chút, huýt sáo một hơi,

rượu cao lương đặc biệt Kim Môn (Rượu cao lương đặc biệt Kim Môn 380 là

“đệ nhất danh tửu đảo quý Đài Loan”), rượu tốt có tiền chưa chắc đã mua

được. Liền bảo Hựu An mở ra, rót đầy ly, hai người bưng lên, Hựu An thở

dài nói: "Lần trước uống rượu là chúc mừng thất tình, lúc này là mình

kết hôn. Giai Kỳ, có lúc mình cảm thấy, cuộc sống giống như Yun-night

Speed (Hán Việt là vân tiêu phi xa, nói cho dễ hiểu hơn là trò tàu lượn í