
lời đó như vẫn còn ở bên tai, mà lúc này anh trai
liền vội vàng xem kết hôn như moden thời thượng: đột nhiên cưới vợ. Khi
Thái hậu nhà bọn họ nói với anh, Chu Tự Hàn còn tưởng rằng mình chưa già mà đã nghễnh ngãng rồi.
Hôm nay vừa ra hành lang hút thuốc, đã nhìn thấy anh trai ôm tiểu nha đầu. Cái kiểu dính dính dán dán nhẹ nhàng hết mực, nếu ánh đèn không
sáng rỡ, nhìn vô cùng rõ ràng, anh thật cho là mình hoa mắt, đây là anh
trai anh sao?
Ánh mắt Chu Tự Hàn lướt qua anh trai anh rơi vào người Hựu An trong
ngực anh trai, Chu Tự Hàn càng cảm thấy thật không chân thực. Tiểu nha
đầu mặc một bộ váy voan màu trắng kiểu trẻ con, nhìn thế nào cũng quá
nhỏ! Mặc dù xinh đẹp, nhưng tuổi cũng quá nhỏ, nhìn giống như sinh viên
Đại Học mới ra trường, khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng cúi xuống, cũng không có ý ngẩng đầu lên.
Chu Tự Hoành trợn mắt nhìn em trai một cái, ôm bả vai Hựu An giới
thiệu: "Chu Tự Hàn, em chồng của em." Hứa Hựu An đỏ mặt ngẩng đầu lên,
lí nhí nói: "Xin chào."
Chu Tự Hoành cười nhẹ một tiếng, nói: "Hai người cũng đừng bày đặt
khách khí, đều là người một nhà, vào đi thôi! Chú Giang và dì Trương đã
tới chưa?" Chu Tự Hàn nói: "Đã đến rồi, chờ hai người các anh, chỉ có
Giang Đông mới vừa đi, nói là có chuyện gì đó."
Chu Tự Hoành gật đầu một cái, dắt tay Hựu An vào bên trong, lên thang máy trực đến nhà ăn ở tầng cao nhất. Khách sạn Vân Hải là khách sạn sáu sao mới khai trương, đương nhiên phong cách bất ph
Chu Tự Hoành cùng Hựu An vừa vào phòng ăn, Trương Tú Thanh liền đứng
lên. Tâm tình Trương Tú Thanh rất phức tạp, không thể nói là chua xót
hay là khó chịu. Hựu An phớt lờ bà, hoàn toàn bởi vì ba của con bé - Hứa An, con bé cảm thấy mình phản bội ba con bé.
Trương Tú Thanh biết Hứa An là một người đàn ông tốt, mặc dù ông là
giáo viên nghèo, nhưng trên người ông có cốt khí văn nhân, tuyệt không
có phẩm cách xấu. Nhưng bà không yêu ông, nhiều năm là vợ chồng vẫn
không yêu.
Trước khi Trương Tú Thanh gả cho Hứa An đã quen biết Giang Thành. Lúc ấy Giang Thành đóng quân ở vùng ngoại thành gần nơi ở của họ, đã là
đoàn trưởng. Bà là diễn viên nhỏ hát dân ca trong đoàn văn công của
tỉnh, am hiểu nhất là dân ca Thiểm Bắc. Giang Thành có cha là người
Thiểm Bắc, hun đúc từ nhỏ khiến ông có yêu thích đặc biệt với dân ca
Thiểm Bắc.
Đoàn văn công của họ đến trại của Giang Thành biểu diễn. Trong hội
trường to như vậy, Giang Thành ngồi ở dưới mặt cứ ngước nhìn bà. Dù thế
nàoTrương Tú Thanh cũng không quên được ánh mắt ông lúc đó, chuyên chú
mà thâm thúy.
Khi đó Giang Thành đã hơn ba mươi, trên người ông có loại mị lực mà
đàn ông khác không có, bá đạo rồi lại thành thục, khiến Trương Tú Thanh
rất khó bỏ qua. Sau đó ông lại nhiều lần tới tìm bà, trò chuyện rất mạch lạc về dân ca Thiểm Bắc, thậm chí ông còn có thể hát, hát ra rất có khí chất của dân ca Thiểm Bắc.
Trương Tú Thanh biết Giang Thành đã kết hôn, hơn nữa còn có một bé
trai tám tuổi, nhưng vẫn như ‘làm việc nghĩa không chùn bước’ mà yêu
Giang Thành. Đối với người trẻ tuổi, tình yêu luôn quan trọng nhất, vì
tình yêu có thể vứt bỏ tất cả.
Bà cố ý xem nhẹ gia đình Giang Thành, cũng không lâu sau, bà mang
thai đứa bé của Giang Thành. Chuyện tình giữa bà và Giang Thành cũng bị
cha mẹ bà biết. Cha mẹ bà tương đối bảo thủ, vả lại lúc ấy, ‘chưa cưới
đã mang thai’ quả thực là chuyện vô cùng xấu hổ. Cha bà nhốt bà trong
phòng, không cho bà ra ngoài, thay bà xin nghỉ, nhưng bà vẫn nhảy cửa sổ chạy trốn.
Bà chạy đi tìm Giang Thành, lại đúng lúc nhìn thấy ông cùng người vợ
xinh đẹp dẫn theo Giang Đông, bộ dạng một nhà ba người vui vẻ hòa thuận. Trương Tú Thanh quay trở về nhà, buổi tối hôm đó liền sảy thai. Không
bao lâu cha bà bệnh nặng, trước khi chết ép bà thề sẽ quên Giang Thành,
kết hôn với người khác. Trương Tú Thanh gật đầu đồng ý.
Sau khi cha bà chết, đồng nghiệp của mẹ bà liền giới thiệu Hứa An. Từ khi quen biết đến khi kết hôn cũng chỉ hai tháng, trước khi kết hôn bà
đã đem chuyện trước kia nói hết với Hứa An, Hứa An tỏ ý không ngại, hai
người mới quyết định kết hôn. Trước lúc cưới, Giang Thành tìm bà, giải
thích quan hệ vợ chồng bọn họ.
Lúc ấy Trương Tú Thanh hỏi ông: "Có thể ly hôn hay không?" Giang
Thành trầm mặc. Cuối cùng Trương Tú Thanh gả cho Hứa An. Không bao lâu
sau, Giang Thành được điều đến quân khu, rời khỏi thị trấn, vài năm sau, Trương Tú Thanh sinh con gái chính là Hựu An.
Mặc dù gả cho Hứa An, nhưng đoạn tình cảm đối với Giang Thành, Trương Tú Thanh thủy chung không thể quên được. Sau nhiều năm, Giang Thành trở lại tỉnh thành, hai người gặp lại lần nữa, lúc ấy bệnh tình của cha Hựu An đã nguy kịch, Giang Thành cũng đã ly hôn.
Sau khi Hứa An qua đời, Giang Thành nói với bà: "Anh đã từng nghĩ rất nhiều lần, nếu như đời này không còn được gặp lại em thì coi như xong,
nếu như ông trời để cho chúng ta gặp lại, như vậy em chính là của anh."
Đoạn tình cảm trải qua nhiều năm như vậy, rốt cuộc cũng có cơ hội
hạnh phúc, Trương Tú Thanh không muốn bỏ qua. Nhưng tình yêu quay về,
Trương Tú Thanh lại m