
này quá cường thế, căn bản không được phép cự tuyệt và phản kháng, cô
có chút phản kháng liền bị anh không chút do dự mà bóp chết.
Đầu
bị anh giữ trong tay, có muốn cử động nhẹ cũng là vấn đề, nói thật Phương Chấn
Đông hôn cũng không có bất kỳ kỹ xảo nào không hề giống với tuổi của anh. Mới
vừa rồi cứ gặm cắn môi cô thậm chí có chút đau, nụ hôn của anh giống như con
người anh, không có chút kỹ xảo lại tràn đầy sức mạnh.
Trừ
tiếp nhận, Hàn Dẫn Tố không còn cách nào khác, hơn nữa cô nhanh chóng phát
hiện, theo nụ hôn của anh một cỗ sinh lý theo bản năng chậm rãi dâng lên, rồi
không thể kiểm soát được nó nhanh chóng lớn mạnh hóa thành lửa cháy hừng hực
khiến chút lý trí vừa trở về với cô bị thiêu rụi hoàn toàn.
Cô
không khỏi âm thầm khẽ rên rỉ hai tiếng, tất nhiên Phương Chấn Đông sẽ không
chỉ thỏa mãn với mỗi chuyện hôn đơn giản này. Mục đích của anh thật rõ ràng,
hôm nay anh nhất định phải tóm nha đầu này lại đem gạo sống nấu thành cơm chín.
Để xem cô có dám còn sau anh mà đi trêu hoa ghẹo nguyệt.
Ghen
tức xoay tròn kích tình, Phương Chấn
Đông hạ thủ không chút lưu tình, theo nụ hôn nóng bỏng hôn xuống gáy tóm lấy
váy len của cô cởi tất và ném xuống đất. Không khí lạnh lẽo xâm nhập vào da
thịt, nhưng cô còn chưa cảm nhận được cái lạnh thì đã bị anh bế lên bước mấy
bước đi thẳng vào phòng ngủ đặt lên giường.
Phía
dưới tầng đệm lạnh lẽo, chút lý trí lại trở về với cô nhưng căn bản anh không
cho phép lý trí cô trở lại toàn bộ đã đè lên người cô, bao phủ cô trong hơi thở
của mình khiến cô bắt đầu mơ hồ.
Da
thịt cùng da thịt không hề có khoảng cách cứ như vậy thân mật mà chạm nhau, hai
người cũng không khỏi tự chủ rên một tiếng. Phương Chấn Đông vô cùng thỏa mãn,
phía dưới thân là một thân trắng noãn, cảm giác thật trơn mịn quả thật như tơ
lụa hảo hạng nhất và cũng là ấm áp nhất tỏa ra mùi nữ tính sâu kín mà thơm
ngát. Đối với anh mà nói đây là sự dụ hoặc khổng lồ khó mà chống cự được, làm
cho hormone nam tính trong cơ thể điên cuồng bộc phát đến mức xưa nay chưa từng
thấy.
Cô
gái nhỏ này là của anh, đang ở trong ngực anh, lúc này điều anh nghĩ duy nhất
và chân thật nhất đó là nhất định phải có cô, biến cô thành một phần của thân
thể mình.
Phương
Chấn Đông không chậm trễ chút nào nữa, bàn tay theo đường cong đẹp đẽ của eo
chậm rãi trợt xuống. Cảm giác thô ráp khiến cô không kiềm chế được mà run rẩy….
Bàn
tay to của anh linh xảo cởi quần lót của cô ra, và đi vào trong…..
Đang
lúc tay anh đang chạm vào cửa khẩu cuối cùng, trong nháy mắt cô đã tỉnh táo trở
lại. Đôi mắt mờ sương mở ra khôi phục lại chút lý trí, đôi chân không tự chủ
kẹp chặt lại.
Cô
vừa mở mắt ra liền rơi vào mắt anh, ánh mắt anh thâm thúy, có lẽ là bị dục vọng
xâm lấn có chút sương mù không bình thường. Đáy mắt anh toát ra ngọn lửa rõ
ràng, từ trong mắt anh cô có thể thấy được bộ dạng động tình của mình.
Hàn
Dẫn Tố chợt mông lung, cô đang làm gì vậy? Sao cô có thể ở dưới thân người đàn
ông này và để tiến tới tình trạng này? Cả người cô trần truồng, dây áo lót chảy
xuống để lộ một bên ngực trắng noãn đang bị Phương Chấn Đông nắm trong lòng bàn
tay xoa nắn.
Có
phải mình quá điên rồi không? Cô bắt đầu khước từ, nhưng cô phản kháng với
Phương Chấn Đông thì cũng chỉ như kiến lay cành cây. Nhưng nha đầu này cứ giằng
co thế này khiến anh không thể nào xuống tay được.
Phương
Chấn Đông một cái tay tóm lấy tay cô không tốn một chút sức giữ trên định đầu.
Hàn Dẫn Tố khó coi phát hiện kết quả mình phản kháng lại càng đem bản thân
không hề còn chút tôn nghiêm bày ra trước mặt Phương Chấn Đông.
Cô
vừa xấu hổ vừa vội, thân thể bắt đầu uốn éo kịch liệt:
"Phương
Chấn Đông, anh tránh ra, tôi không thoải mái!”
Hàn
Dẫn Tố tìm cái cớ sứt sẹo nhất mà gương mặt trong ngực anh không khỏi đỏ bừng
gợi cảm. Trong phòng không mở đèn nhưng ánh trăng ngoài cửa sổ rọi vào mặc dù
không sáng lắm nhưng đủ để có thể thấy được cơ bắp rắn chắc của Phương Chấn
Đông. Cô thấy mình mềm mại vô lực hoàn toàn khác với người mình đồng da sắt của
người đàn ông này, tuy vậy nhưng lại tràn đầy sức mạnh và đẹp đẽ.
Mặc
dù rất thích hợp nhưng cô không tự chủ mà so sánh người đàn ông này với chồng
trước, cô phát hiện hai người hoàn toàn không thể so sánh với nhau. Người đàn
ông này rất đẹp mắt, rất có mị lực nhưng không có nghĩa là cô cứ như vậy mà đưa
tới miệng cho anh ta ăn sạch sành sanh.
Cô
giãy giụa ở trong mắt Phương Chấn Đông là điều không hề tầm thường chút nào.
Anh căn bản không phí chút hơi sức đem chân cô giữ chặt dưới thân mình, ôm cứng
trong cánh tay anh khiến cô không thể nào động đậy được. Còn nửa người trên, cô
phát hiện minh càng giãy dụa càng khiến lửa trong mắt người đàn ông này càng
sáng. Cô khẽ cúi đầu xấu hổ không dứt.
Toàn
thân mình bị phơi hết ra ngoài, bộ ngực ngạo nghễ ưỡn lên, trong không khí hai
đỉnh như hai trái đào tươi mới đang khẽ run rẩy theo động tác của cô. Thậm chí
cô còn cảm thấy cực kỳ rõ ràng hạ thân của anh đang biến hóa kịch liệt, càng
ngày càng cứng rắn tựa như thanh ki