XtGem Forum catalog
Ở Lại Nơi Này Cùng Anh

Ở Lại Nơi Này Cùng Anh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322960

Bình chọn: 10.00/10/296 lượt.

biết rõ nhau, chú đối xử rất

tốt với cô ấy, nếu hợp lại, công ty hai nhà đều dễ phát triển hơn, Đường Lăng

Lâm cũng đồng ý rồi.”

Điều đó thật giống với lời nói chơi ngày nào của anh

trai anh, nhưng anh vẫn cảm thấy không hiểu, một cô gái luôn tỏ ra cao ngạo, cá

tính như Đường Lăng Lâm sao lại có thể chấp nhận sự sắp đặt này cơ chứ?

Hạng Tân Hải không biết đã đi vào từ lúc nào, một con

người luôn luôn phóng khoáng rộng mở như anh giờ bồng trở nên trầm tư. Anh giơ

tay ngăn vợ mình không nên tiếp tục khuyên bảo nữa: “Em đừng nói thêm gì nữa.

Anh vốn hay nói tính tình Tân Dương rất tùy tiện, thích làm theo ý mình, không

ngờ chính anh mới là người tùy tiện. Việc đó khiến Tân Dương lâm vào tình thế

khó xử. Tân Dương, em không thì thôi, đừng miễn cưỡng”.

Hạng Tân Dương đau đớn khôn cùng, từ nhỏ tới giờ, bố

mẹ và anh chị luôn chiều theo ý anh, họ luôn cho anh chứ chưa bao giờ yêu cầu ở

anh điều gì. Bây giờ đến lượt, anh phải đưa ra quyết định, nhưng lại không có

sự lựa chọn nào. Anh đâu thể ngồi nhìn tâm huyết và nỗ lực cả đời của bố mẹ đổ

xuống sông xuống biển, đâu thể nhìn anh trai đứng trước nguy cơ phải ngồi tù.

Thế nhưng, Tạ Nam phải làm thế nào? Suy nghĩ ấy đột nhiên khiến anh tê liệt

hoàn toàn.

Hạng Tân Dương nhận được điện thoại của Đường Lăng Lâm

khi đang nằm bất động trên giường, thế nhưng trước mắt anh lại luôn hiện lên

khuôn mặt đau khổ tuyệt vọng của Tạ Nam khi nghe mình nói lời chia tay.

Lời chia tay đột ngột ấy khiến cô ngây người, cô thực

sự không hiểu sao mọi chuyện lại có thể xảy ra chỉ trong tích tắc như vậy. Anh

nóich cương quyết: “Sau này chúng ta không gặp nhau nữa”.

Cô níu chặt vạt áo anh khóc òa lên, nói chẳng thành

tiếng “Không, không, không”.

Hạng Tân Dương chỉ biết ôm Tạ Nam thật chặt, mặc cho

cô nức nở, tay bíu chặt anh không rời. Nghĩ tới bố và anh trai, anh đành cắn

răng dứt tay người yêu: “Anh không còn cách nào khác, Nam Nam, tha thứ cho

anh”.

“Không tha thứ, không.” Người con trai vẫn thường ngọt

ngào dỗ dành cô dường như đã không muốn nhìn cô nữa. Đầu óc Tạ Nam hết sức rối

rắm, nhưng cô biết rõ vậy là hết, không thể cứu vãn gì. Nồi đau khổ bồng chốc

hóa thành tức giận, cô nói với giọng cương quyết: “Sau này chúng ta sẽ không

liên lạc nữa”. “Ừ! Quên anh đi.”

“Yên tâm, em sẽ quên.”

“Hứa với anh, phải sống thật tốt, tốt hơn anh.”

“Đồ chết tiệt Hạng Tân Dương, đừng làm ra vẻ tình sâu

nghĩa nặng với tôi như thế, tôi hy vọng anh sẽ sống chẳng ra gì, chẳng ra gì.”

Hạng Tân Dương nghĩ, có lẽ cô không muốn tha thứ cho

anh nữa rồi, nhưng thực tế điều anh cần không phải là sự tha thứ của cô. Nếu

như cô bình tĩnh lại mà đón nhận sự thật, thậm chí chúc phúc cho anh, chắc anh

lại càng đau khổ hơn.

Nghe điện thoại của Đường Lăng Lâm mà tâm trí để đâu

đâu, cho tới khi cô nhắc lại, anh mới rõ, thì ra cô muốn hẹn gặp mình. Trong

lòng bối rối và hỗn loạn, bản năng muốn từ chối, nhưng lập tức anh ý thức được

rằng mình không thể muốn gì làm nấy nữa rồi.

Họ hẹn gặp nhau ở một quán cà phê bên bờ hồ, Hạng Tân

Dương tới trước, mấy phút sau Đường Lăng Lâm cũng tới, dáng cô cao gầy, khuôn

mặt xương xương không được hiền hòa cho lắm, cùng với đôi mắt kiên định và dáng

vẻ tự tin, chúng có vẻ rất tương xứng với nhau.

Đường Lăng Lâm ngồi xuống đối diện với anh, vẫy taygọi

phục vụ mang lên một cốc trà Lam Sơn, dáng vẻ ung dung thoải mái.

Hạng Tân Dương quyết định sẽ không hỏi tại sao cô đồng

ý với yêu cầu vô lý kia của bố mình nữa. Anh hiểu Đường Lăng Lâm là người lạnh

lùng quyết đoán trong công việc, cô đã giúp bố xử lý việc của công ty từ khi

còn học đại học. Hạng Tân Dương và Đường Lăng Lâm tốt nghiệp cùng một trường

đại học trong cùng một năm, sau đó ai về làm việc cho công ty nhà ấy. Anh chỉ

đảm nhiệm chức vụ nhàn rỗi của một giám đốc có chức danh nhưng trách nhiệm

không nặng, phần lớn thời gian đều dành cho tình yêu; còn cô thì trực tiếp giữ

vị trí phó tổng của công ty, cả ngày bận rộn bố cô rất tự hào vì con gái.

Cô cũng giống như anh trai anh, đều không quan tâm tới

chuyện tình yêu. Đối với họ hôn nhân chỉ là chiếc cầu nối cho sự tiến bước của

doanh nghiệp, vậy thì anh cần hỏi thêm gì nữa đây?

“Việc đó, anh đã đồng ý rồi.” Hạng Tân Dương nghe thấy

giọng mình khàn khàn.

Cốc cà phê trên tay Đường Lăng Lâm khẽ rung lên, dường

như cô không thể tin được anh lại chấp nhận dễ dàng như thế: “Ồ, vậy à. Thế thì

được, có điều em nghe nói anh đã có bạn gái, học khóa dưới chúng ta”. “Cho anh

thời gian, anh sẽ cố gắng nhanh chóng chia tay với cô ấy.”

“Vâng, em tin anh, ngày mai em sẽ bắt tay vào chuyện

thương lượng đầu tư.”

Ngoài chuyện không dám đối mặt với việc đã chia tay Tạ

Nam, thì mọi việc khác đều được tiến hành rất thuận lợi. Hai gia đình đã ký

xong thỏa thuận đầu tư và chuyển đổi cổ phần, một lượng tiền lớn được rót vào,

các công trình tiếp tục hoạt động, bố anh chuyên tâm khơi thông lại những mối

quan hệ, việc kiện tụng của Hạng Tân Hải cũng có chuyển biến tốt. Hạng Tân

Dương và Đường Lăng Lâm ngay lập tức đi đăng ký kết hôn, họ tổ