80s toys - Atari. I still have
Ở Lại Nơi Này Cùng Anh

Ở Lại Nơi Này Cùng Anh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322525

Bình chọn: 7.00/10/252 lượt.

ó hoa hồng lớn, mặc váy cưới trắng muốt hở vai đi bên chú rể mặc comple màu

ghi đậm, trong đó còn có một cô gái trẻ nữa cũng ăn vận giống hệt Tạ Nam.

Vu Mục Thành lúc này mới

hiểu, hóa ra Tạ Nam đang làm phù dâu cho đám cưới, anh bất giác thấy hối hận về

những suy nghĩ ban nãy của mình.

Cả đám người theo gót đôi

cô dâu chú rể đi thẳng lên thang bộ ngay trong sảnh lớn, đến phòng tiệc ở tầng

hai. Không khí ồn ào vui nhộn ấy đúng là có sức lan tỏa lớn, rất nhiều khách

khứa ra vào khách sạn đều phải dừng bước ngắm nhìn. Không biết từ lúc nào Chu

Lệ Sa đã xuống dưới, đứng cạnh anh, cất lời tán dương: “Cô dâu xinh quá!”.

Quả vậy, cô dâu kiều diễm

trong bộ váy cưới như đang tỏa ánh hào quang lộng lẫy. Tạ Nam đỡ đuôi váy dài

kiêu sa trắng muốt của bạn, hai người vừa đi lên lầu vừa tươi cười chuyện trò.

Chẳng biết chú rể chen vào một câu gì đó mà khiến cô dâu phải trừng mắt hăm

dọa, Tạ Nam và mọi người xung quanh thấy vậy đều ôm bụng cười ngặt nghẽo.

Từ góc đứng của Vu Mục

Thành nhìn lên, đó đúng là thế giới của niềm vui và hạnh phúc, niềm hân hoan

lan tỏa đến mọi ngóc ngách trong không gian sảnh lớn. Mà trong đó, Tạ Nam là

người có nụ cười rạng rỡ nhất, quyến rũ nhất, khác hoàn toàn với nụ cười nhẹ

nhàng khách sáo mà cô vẫn thường trao cho anh. Vu Mục Thành cứ dõi theo họ cho

đến khi khuất bóng mới quay đầu lại, Chu Lệ Sa đang mỉm cười nhìn anh.

Chu Lệ Sa đã lên phòng

thay quần áo, cô mặc bộ váy vừa người màu phấn nhạt, và đã trang điểm lại khuôn

mặt.

“Kevin, chắc là anh cũng

muốn kết hôn rồi phải không, sao cứ nhìn mãi theo họ thế?”

“Đám cưới lúc nào cũng

mang đến cho mọi người niềm vui mà. Em định đi ăn ở đâu?”

“Lần đầu tiên đến, em có

biết chỗ nào với chỗ nào đâu. Hay mình tìm chỗ gần thôi nhé, em đã có người ta

rồi, chiều nay phải về khách sạn có chút việc cần thương lượng, đến tối lại có

cuộc hẹn khác nữa.”

“Vậy chúng ta lên tầng

hai khách sạn đi. Ở đó còn một nhà ăn nhỏ tương đối yên tĩnh, món ăn Quảng Đông

rất tuyệt.”

Chu Lệ Sa gật đầu đồng ý,

họ cùng lên tầng hai. Đối diện với phòng tiệc lớn đôi cô dâu chú rể đang đứng

đón khách, hai người đi vào căn phòng nhỏ yên tĩnh, nhân viên phục vụ mang thực

đơn đến, Chu Lệ Sa đưa cho Vu Mục Thành.

“Anh vẫn thạo gọi món hơn

em, hơn nữa anh cũng biết em thích ăn gì mà.”

Vu Mục Thành gọi món súp

vi cá, thịt thăn lợn nấu với hạnh nhân, canh hải sản nấu cùng rau thơm, thêm

một món rau xanh đang mùa. Anh ân cần hỏi Chu Lệ Sa: “Để anh gọi cho em một

suất yến sào nhé, nó giữ được nhan sắc đấy”.

Chu Lệ Sa gật đầu: “Đúng

là bây giờ em phải chú ý giữ gìn sắc đẹp. Đi công tác liên miên thế này, em

thấy mình già đi nhiều”.

Vu Mục Thành ngắm nghía

cô rồi thật lòng khen ngợi: “Anh thấy em vẫn rất xinh đẹp”.

Chu Lệ Sa nở nụ cười ấm

áp: “Kevin, lúc nào anh cũng thật chu đáo”.

Các món ăn nhanh chóng

được đưa lên, hai người ăn rất từ tốn và nói chuyện về tình hình hiện nay của

các bạn học bên Mỹ của họ.

“Kevin à, em thấy từ khi

về nước, anh thay đổi nhiều đấy.”

“Thay đổi theo chiều

hướng tốt lên hay xấu đi?”

“Điều này thì khó xác

định lắm, em thấy anh trầm tĩnh hơn, hóa ra anh là người rất lý trí, anh đối xử

với mọi người xung quanh cũng chu đáo hơn trước nhiều.”

“Biết làm sao được, thực

tế bắt người ta phải thay đổi. Bây giờ công việc của anh thường xuyên phải tiếp

khách, anh đang trông đợi giám đốc Thị trường mới có thể chia sẻ bớt gánh nặng

này với mình.”

“Trước đây chưa bao giờ

anh nói với em là gia đình anh có cơ sở làm ăn ở đây.”

“Cơ sở ở đây do bố anh

đầu tư trước khi anh đi du học, lúc đầu ông tự điều hành. Sau khi mở rộng thị

trường thì chuyển cho anh rể anh gánh vác. Bây giờ vợ chồng anh chị lại muốn

sang Canada, vậy là đến lượt anh phải thế mạng, may mà cũng liên quan đến

chuyên ngành của anh hồi đại học.”

“Em cứ nghĩ khi về nước,

anh sẽ làm việc ở Thượng Hải cơ.”

“Công ty có rất nhiều đầu

mối ở Thượng Hải, anh vẫn thường qua đó luôn. Nhưng không thể đưa nhà máy sang

đó được, nơi ấy tiền trả lương n tiền thuê mặt bằng quá đắt đỏ”, Vu Mục Thành

cười trả lời: “Thôi đừng nói chuyện của anh nữa, em thì sao? Em làm ăn bên đấy

chắc cũng ổn nhỉ?”.

“Cũng được anh à, ở đó

cạnh tranh khốc liệt, nhưng có chút thách thức như vậy lại hợp với em.”

“Em đúng là hợp với

Thượng Hải, Lisa à, thấy em làm đúng sở trường như vậy, anh cũng mừng cho em.”

Nhân viên phục vụ mang

lên một bát yến sào, Chu Lệ Sa định nói gì đó lại thôi, Vu Mục Thành nhận ra vẻ

ngập ngừng của cô, nhưng anh không định dò hỏi căn nguyên. Khoảng thời gian một

năm rưỡi xa cách giữa họ đã có rất nhiều thay đổi, không thể quay về như trước

được nữa.

Hai người lặng lẽ ăn nốt

phần của mình, rồi đi xuống quầy bar ở tầng một. Chưa đến giờ hẹn, Chu Lệ Sa

mời Vu Mục Thành ngồi lại uống với cô tách cà phê.

“Kevin, giờ anh đã có bạn

gái chưa?”, Chu Lệ Sa đột nhiên hỏi.

Thấy Vu Mục Thành lắc

đầu, Chu Lệ Sa cắn nhẹ môi, nói: “Nếu như em nói muốn chúng mình làm lại từ

đầu, anh sẽ không từ chối em thẳng thừng chứ?”.

Trong ấn tượng của Vu Mục