
i rất khổ sở."
Người đàn ông này lại có thể nói mình khổ sở, nghe vào trong tai Hàn Thủy, thật khiến cô không biết nên khóc hay nên cười.
"Tôi cho rằng chúng ta hợp tác với nhau thì điều kiện phải công bằng,
cùng có lợi cho nhau, không phải sao?" Mỗi điều kiện trong đó đều đã
được cô cẩn thận suy nghĩ, cô không chiếm được tiện nghi của anh ta, và
đương nhiên anh ta cũng không chiếm được tiện nghi của cô.
Vô cùng công bằng.
"Đúng, nhưng tiểu thư Hàn Thủy có nghĩ đến, hợp tác này không phải là
hợp tác bình thường?" Mặc dù bộ dáng anh rất nhàn nhã, nhìn qua rất bình thản nhưng lại đem đến cho Hàn Thủy một cảm giác khẩn trương, cô vô ý
thức đem tóc vén ra sau tai, tận lực bảo trì bình tĩnh.
"Nói vậy là ý gì?"
Hành động của Hàn Thủy rơi vào trong mắt Tư Khấu Ngọc, khiến cho tâm lý đàn ông của anh trở nên dễ chịu chút ít, dù sao cô gái này mặt ngoài
nghiêm túc nhưng vẫn còn nhỏ tuổi, đối với đàn ông vẫn chưa biết cách
ứng phó và che dấu biểu cảm của mình.
"Đầu tiên, tiểu thư
Hàn Thủy yêu cầu kết hôn cùng tôi, đã thử nghĩ xem, một đôi vợ chồng yêu nhau bình thường sẽ ở chung như thế nào?" Anh không trực tiếp trả lời
câu hỏi của cô mà hỏi ngược lại.
Lông mày Hàn Thủy nhíu
chặt, cô nghĩ đến ba mẹ mình, dù là vợ chồng nhưng đều là tương kính như tân*. Mà ba cô và người phụ nữ kia, ba cô thì vẫn là dáng vẻ một người
lãnh đạo nên có, nhưng người phụ nữ kia lại dịu dàng khéo léo giống hệt
một người vợ nhỏ, luôn chiều theo ý ba cô, ba cô muốn gì được nấy. Về
phần Dụ Hàm Phàm và Cam Thiến San, cô vừa mới về nước, bình thường cô
đều cố ý tránh né bọn họ nên cũng không biết cách thức bọn họ ở chung
với nhau, cô chỉ cảm thấy Dụ Hàm Phàm đối với Cam Thiến San rất dịu
dàng, nhận thức này khiến cho lông mày Hàn Thủy càng nhíu chặt hơn, sắc
mặt càng thêm tái nhợt.
*Ý nói là vợ chồng nhưng lại đối xử với nhau như khách.
"Vậy anh cảm thấy chúng ta nên ở chung như thế nào?" Tâm tình xấu đi
khiến Hàn Thủy trở nên nóng tính, lớn tiếng nói với anh, trời biết chỉ
vì nguyên nhân nho nhỏ ấy mà người đàn ông này lại lôi ra một đống
chuyện làm cho cô thấy phiền phức, cứ ký hợp đồng rồi làm theo điều lệ
không được sao?
"Em xem, em xem, bộ dáng hiện tại của em là
thái độ một cô gái đang chìm trong bể tình, đối với bạn trai hay vị hôn
phu nên có sao?" Xem ra cần phải dạy dỗ lại cô gái này thật tốt mới
được, thật là không hiểu phong tình một chút nào.
"Tư Khấu
Ngọc, anh đang đùa giỡn với tôi đấy hả?" Mặt Hàn Thủy đỏ lên, cô lập tức đứng dậy, "Tôi tới đây để đàm phán điều kiện với anh, không phải để cho anh đùa giỡn!"
"Như vậy mà đã không nhịn nổi sao? Em chỉ có chút bản lãnh đó thôi sao?" Tư Khấu Ngọc cũng không tức giận, nhìn cô
cười như không cười.
Mặt Hàn Thủy đã đỏ hơn cả quả cà chua,
cô nghĩ đến ba cô Cam Chi Ngư, nghĩ đến Cam Thiến San, còn có Dụ Hàm
Phàm, tận lực khiến bản thân bình tĩnh trở lại, ngực cô phập phồng kịch
liệt, tay nhỏ bé nắm chặt thành quyền, cả người cứng ngắc.
Tư Khấu Ngọc không dấu vết liếc cô một cái, trong lòng âm thầm tán
thưởng, dáng người cô gái này được chăm sóc rất cẩn thận, tuy rằng ngực
không được lớn nhưng lại rất phồng, eo mảnh khảnh, hai chân thon dài,
rất hợp khẩu vị của anh, lúc ở trên giường lăn lộn khẳng định sẽ rất ăn ý với anh. (...pó tay vs suy nghĩ đen tối của a ^:)^ )
Nếu
Hàn Thủy biết bây giờ trong đầu người đàn ông này đang suy nghĩ cái gì,
cô nhất định sẽ rất hối hận tại sao mình lại hợp tác cùng với một người
như vậy.
Thật vất vả chờ tâm tình bình tĩnh lại, Hàn Thủy
trở lại chỗ ngồi, "Về phương diện này thiếu gia Tư Khấu là cao thủ, nói
vậy phải biết rõ ràng hơn tôi chứ?"
Tư Khấu Ngọc cười khẽ, "Em không cần nhắc lại tình sử của tôi, bằng không tôi sẽ nghĩ là em đang ăn dấm chua đấy."
Hàn Thủy cảm giác trong lòng đang có con ngựa rít gào, anh mới ăn dấm
chua, cả nhà anh đều ăn dấm chua, người mười lăm dặm quanh anh đều ăn
dấm chua! (Saki:A! Thế là chị cx ăn dấm chua của a còn giề @@; HT:*đỏ
mặt* Im ngay!!!; TKN: ầy a biết là e ghen mà, k cần giấu; HT: 2 ng im
ngay cho tôi!!!; Saki+TKN: dạ dạ)
"Chỉ đùa em một chút cho
vui thôi, em cũng tưởng thật sao?" Đây là lần đầu tiên Tư Khấu Ngọc thấy một cô gái như thế, lúc thì nghiêm túc, lúc thì trúc trắc non nớt, tính tình lại nóng nảy, bề ngoài lại đẹp đến động lòng người, thật sự là
trời sinh bộ dáng chờ đợi được dạy dỗ, nhưng lại bị anh bắt gặp, vậy
phải làm sao mới tốt đây?
Cố gắng bỏ qua ánh mắt và nụ cười
xấu xa của người đàn ông trước mắt, Hàn Thủy tận lực bình ổn tâm khí của mình, "Vậy anh nói chúng ta nên ở chung như thế nào?"
Tư
Khấu Ngọc liếc nhìn Hàn Thủy một cái thật sâu, cái nhìn kia khiến Hàn
Thủy cảm giác thời gian trôi qua sao mà chậm, mặt cô chậm rãi đỏ lên,
đang chuẩn bị khiển trách người đàn ông không biết điều này thì lại nghe được Tư Khấu Ngọc chậm rãi nói một câu, "Những chuyện này không cần
phải nói, chỉ cần làm là được, về sau phải nghe theo tôi, không được
phép trái lời tôi."
Giọng điệu chắc nịch không cho từ chối.
Hàn Thủy cũng ngạo nghễ nhìn lại, "Nếu