
ầu hàng, "OK, OK, thật không hiểu sao một người phụ nữ tính tình nóng nảy như em lại có thể là thành viên cấp cao của Hàn thị được?"
Người
đàn ông này thật sự có bản lãnh khiến người khác tức giận. Chỉ vài câu
đã chọt đúng chỗ đau của Hàn Thủy, cô biết tính tình mình không tốt, cho dù đã ẩn nhẫn nhưng chung quy đến thời điểm mấu chốt vẫn bộc phát, có
thể ngồi vào vị trí này, không thể nghi ngờ tất cả đều dựa vào thân phận người thừa kế duy nhất của Hàn thị.
Nếu cô có được một nửa
công lực dụ dỗ đàn ông của Cam Thiến San, như vậy có thể Dụ Hàm Phàm sẽ
không rời bỏ cô không? Nghĩ đến đây cô lại có chút thất thần.
"Này, ở trước mặt tôi, em có thể đừng nghĩ đến người đàn ông khác được
không? Tôi sẽ ghen đấy." Tư Khấu Ngọc hươ hươ tay trước mặt cô, cố gắng gọi tâm trí cô quay về, thật sự là không cam tâm, đây là lần đầu tiên
có một cô gái lại có thể phân tâm trước mặt anh mà nghĩ đến người đàn
ông khác.
Mà cô gái này lại là người anh cảm thấy rất hứng
thú mới hỏng chứ! Vậy phải làm sao mới tốt đây? Hay là cứ trực tiếp trói cô rồi lôi lên giường?(a có thể thử và sẽ mất cs tính phúc sau này :v)
Hay tiến dần từng bước mới là thượng sách? Trong đầu Tư Khấu Ngọc hiện
lên đủ loại phương pháp nối đuôi nhau xuất hiện.
Hàn Thủy vội vàng che dấu tâm tình của chính mình nên cũng không chú ý tới vẻ mặt háo sắc của Tư Khấu Ngọc.
Lấy từ trong túi ra một bản hợp đồng đưa cho Tư Khấu Ngọc, Hàn Thủy thả lỏng người tựa vào sa lon phía sau, "Đây là bản hợp đồng tôi đã soạn,
anh xem đi, nếu không có ý kiến gì thì kí đi."
"Em thật đúng là chu đáo." Tư Khấu Ngọc cầm bản hợp đồng, mắt đầy thâm ý nhìn cô gái
trước mặt, "Tôi còn tưởng hiệp ước giữa chúng ta đã định bằng miệng là
được rồi, như thế nào, không tin tôi sao?"
Nghe được câu nói này khiến Hàn Thủy cảm thấy hơi buồn cười, ngay cả người thân của mình
cô còn không thể tin được thì dựa vào gì bảo cô tin anh, một người xa lạ cô mới quen? Huống hồ anh còn là một người đàn ông có tiếng xấu lan xa
như vậy? Tuy trong lòng nghĩ vậy nhưng ngoài mặt cô vẫn rất khách khí,
"Nói bằng miệng sẽ rất dễ quên nhưng viết ra giấy sẽ khác đúng không,
thiếu gia Tư Khấu?"
"Tôi nghĩ nếu em gọi tôi là Ngọc, tôi sẽ càng vui hơn." Tư Khấu Ngọc chau mày, mở bản hợp đồng ra rồi nghiêm túc xem kĩ.
Hàn Thủy tựa vào sa lon buồn chán đến chết, nhìn đâu cũng thấy nhàm
chán, thế là bắt đầu tinh tế đánh giá người đàn ông trước mặt.
Lần đầu gặp mặt, chỉ cảm thấy người đàn ông này có diện mạo tốt một
chút mà thôi, dáng ngưởi đủ lẳng lơ, da mặt đủ dày, cũng đủ khiến cho
người khác chán ghét! Lần thứ hai gặp mặt, lại mơ hồ phát hiện người đàn ông này tuy cợt nhả, hay liếc mắt đưa tình nhưng cũng tạo cảm giác anh
giống như một con báo đang ẩn nhẫn chờ con mồi sập bẫy. Mà hôm nay, anh
ta trực tiếp từ công ty đến đây, một thân tây trang nhàn nhã , cổ áo tùy ý mở rộng, nhìn có vẻ không nhiêm túc nhưng cũng không hề cẩu thả, lông mi vừa dày lại vừa dài, mắt hình hoa đào hoàn mỹ, còn ánh mắt lại đang
chăm chú nghiêm túc, thoạt nhìn ít đi vài phần lỗ mãng, nhiều hơn vài
phần chững chạc, không trách được người ta hay nói, "Đàn ông hấp dẫn
nhất là lúc nghiêm túc", cứ bất động không nói lời nào như vậy lại không làm cho người khác chán ghét.
Thậm chí so với Dụ Hàm Phàm,
anh ta còn có sức quyến rũ hơn rất nhiều, loại sức quyến rũ khiến cho
phụ nữ không thể không động lòng với anh ta.
"Tôi hy vọng có thêm vào vài điều kiện trong bản hợp đồng này." Âm thanh của Tư Khấu
Ngọc vang lên khiến thân thể Hàn Thủy chấn động một chút, lập tức cảm
thấy ảo não và ngượng ngùng, chính mình lại giống hệt một sắc nữ nhìn
chằm chằm người ta như vậy, cũng không phải là chưa từng thấy đàn ông
đẹp trai mà!
Cô xoay mặt đi, bên tai hơi phiếm hồng, "Vậy sao? Nếu có gì cần thêm anh cũng có thể viết vào."
Ánh mắt u ám tựa như bảo thạch của Tư Khấu Ngọc nhìn thẳng vào cô, "Ý
của tôi là, nếu như có thể thêm điều kiện vào hợp đồng khiến em có thể
nhìn tôi nhiều hơn, thuận tiện phát hiện ưu điểm từ trên người tôi, như
vậy có được không?"
"Anh....." Đôi mắt Hàn Thủy trừng lớn,
người đàn ông này thật sự vừa càn rỡ lại vừa tự luyến, lời như vậy mà
cũng có thể không đổi sắc mặt nói ra.
"Tiểu thư Hàn Thủy
không nên tức giận như vậy, đối với tôi đậy là một vinh hạnh." Tư Khấu
Ngọc để bản hợp đống sang một bên rồi lồng hai tay với nhau, điều này
khiến cho Hàn Thủy đang ngồi đối diện lần nữa phát hiện, người đàn ông
này có một đôi tay rất đẹp, ngón tay thon dài như ngọc, vừa sạch sẽ lại
vừa ưu nhã.
Xác thực rất có tư chất của một công tử phong lưu.
"Khụ khụ." Hàn Thủy nhún vai ho nhẹ một cái, cô phát hiện dù bình
thường cô luôn nhanh mồm nhanh miệng nhưng khi ở trước mặt người đàn ông này lại không thể cãi lại anh ta, chỉ có thể nói lảng sang chuyện khác, "Anh cảm thấy bản hợp đồng này thế nào?"
Tư Khấu Ngọc yên
lặng nhìn cô trong chốc lát, cho đến khi cô không chịu nổi cái nhìn của
anh mà quay đi chỗ khác, mới nói: "Tôi cảm thấy tiểu thư Hàn Thủy đề
phòng tôi như đề phòng sói, việc này khiến lòng tô