
i. Cô có từng nghe Phật Tổ nhặt được cứt trâu mà mỉm cười
sao?"
Khi màn đêm buông xuống ngày
hôm sau, bọn cương thi nhỏ ngoi lên khỏi đáy biển. Mắt xanh và Quan Thế Âm cũng
lên bờ. Lúc đó Xảo Nhi đã mang dược liệu đưa đến trước trận pháp của Phàn Thiếu
Hoàng. Một đám tiểu yêu tôm cua giúp khuân lò luyện đan đến, bắt đầu bào chế
thuốc theo chỉ thị của Phàn Thiếu Hoàng.
Quan Thế Âm không ngừng đi
qua đi lại trước lò luyện đan. Bộ trang phục trắng càng nhợt nhạt trong đêm mùa
xuân rét lạnh, nhưng tiếng nói lại hài hước "Ôi chao, bạn tiên Ứng Long.
Khó trách người ta phải nhìn cậu với cặp mắt khác xưa. Trước đó vài ngày bạn
tiên còn uy phong lẫm liệt. Hôm nay nhìn lại đã trở thành một kẻ tù tội... Điều
này thật sự là ba mươi năm gì tây, ba mươi năm gì đông rồi. Đây chính là nhân
quả tuần hoàn, báo ứng đúng đắn mà."
Trong trận Phàn Thiếu Hoàng
trợn to hai mắt "Nói ít chút đi."
Quan Thế Âm cũng không buồn
để ý, khoác tay lên vai Xảo Nhi, tư thế vô cùng thân mật "Cống Hề chân
nhân, có thể theo bần tăng đi dạo khắp nơi chút hay không? Cùng nhau thưởng
thức biển đêm nhé?"
Xảo Nhi đồng ý nhưng Mắt
Xanh lại không cho. Một hồi lâu câu nói của Phàn Thiếu Hoàng càng khiến cho Mắt
Xanh đột nhiên giận dữ. Trong trận Phàn Thiếu Hoàng nói thản nhiên "Quan
Thế Âm có thể là nam cũng có thể là nữ đấy.”
Lúc nói lời này hắn nhìn
chằm chằm vào cánh tay của Quan Thế Âm đang khoác lên vai Xảo Nhi, hàm ý rất rõ
ràng -- Này cương thi, chặt cánh tay đó đi!
Quan Thế Âm ngượng ngùng rút
canh tay lại nhưng vẫn tiếc nuối vô cùng "Ôi, bạn tiên, cậu biết rõ là bần
tăng tứ đại giai không. Cớ gì lại nói ra lời ấy?"
Ứng Long chẳng hề nể mặt
"Bồ Tát thật giống như hiểu được cái gì gọi là ‘sắc tức là không’
sao?"
Xảo Nhi lại vô cùng hoảng
hốt. Quan Thế Âm trước mắt trang phục trắng phếu, tóc đen cột lên sơ sài, tay
trái kết quyết, tay phải cầm bình cam lộ, mặt từ bi đoan trang. Từng cử chỉ
hành động đều nhã nhặn lịch sự vô cùng. Cô thật sự khó tưởng tượng được cảnh Bồ
Tát ngồi không này có thể biến thành đàn ông.
Quan Thế Âm nhìn thấy ánh
mắt của Xảo Nhi cũng cười nhẹ nhàng "Phật pháp vô biên, chư sinh vô tướng.
Thí chủ cần gì phải câu nệ việc dáng vẻ bề ngoài nam nữ thế tục chứ."
Trong ngôn ngữ cũng đã hoàn
toàn biến thành giọng nam. Xảo Nhi cảm thấy trước mặt vừa hiện ra ảo giác. Quả
nhiên Quan Thế Âm đã hóa thành một chàng trai. Chỉ thấy mái tóc đen dài đến
thắt lưng, trang phục trắng như tuyết, đai lụa thắt ngay eo, giữa vạt áo là dây
ngọc bội. Duy chỉ có nét tường hòa trên gương mặt là không thay đổi. Thỉnh
thoảng sóng mắt chuyển động hiện ra sự trí tuệ hơn người.
Xảo Nhi nhìn thẳng vào sóng
mắt chuyển động của hắn. Hiển nhiên vẫn còn sợ hãi chưa phục hồi được tinh thần
vì cảnh tượng trước mắt. Cương thi mắt xanh cũng đã vươn tay kéo cô ra phía
sau.
Quan Thế Âm thật bất mãn
"Ôi, ôi, Cống Hề thí chủ. Bần tăng đặc biệt vì cô hóa thành chàng trai, cô
không định đánh giá chút nào sao?"
Xảo Nhi nghĩ đến cách đây
vài này hắn còn yêu cầu ở chung với mình thì mặt mũi tối sầm. Do dự hồi lâu mới
cất lời "Nhưng Bồ Tát.... ở nhân gian cũng là nửa nam nửa nữ..."
Quan Thế Âm:........
Xảo Nhi thức thời ngậm miệng
lại. Bên kia bọn tiểu yêu đang bào chế thuốc theo sự chỉ đạo của Phàn Thiếu
Hoàng nghe thế cười to.
Thuốc cần phải luyện bảy
ngày bảy đêm, cũng may Quan Thế Âm là vị bồ tát am hiểu việc tìm thú vui cho
mình. Theo lời của hắn nói, dưới sự tàn phá của mấy câu chuyện nhạt nhẽo hằng
ngày ở Tây Thiên Phật Tổ thì mình đã trở thành một vị phật phi phàm rồi.
Hắn thường xuyên nhàn rỗi
lên lớp với đạo sĩ Hách gia. Có đôi khi hắn cũng theo bọn cương thi đi làm cầu
đào giếng, nhưng chỉ đứng khoanh tay nhìn xem. Bọn cương thi tiểu yêu lần đầu
tiên trong đời nhìn thấy bồ tát. Nên mặc dù hắn không phải là người quản đại gì
nhưng chúng cũng cung kính với hắn.
Công thêm vị bồ tát ngồi
không này cũng vô cùng bình dị gần gũi. Ngày ngày cùng với bọn chúng chơi
sudoku, quy định ai thua sẽ bị búng vào đầu. Việc này rất không công bằng, hắn
luôn tu luyện cong lại một ngón tay (bấm quyết), nên mấy ngày tiếp theo đầu của
bọn cương thi đều sưng vù, duy chỉ có đầu của bồ tát thì vẫn trơn láng như cũ.
Lúc đầu cương thi mắt xanh
đề phòng hắn rất nghiêm. Sau đó cảm nhận được hắn không có ác ý nên cũng từ từ
yên lòng. Chỉ có điều vẫn không cho Xảo Nhi gặp gỡ thân thiết với hắn.
Quan Thế Âm đã hoàn toàn
hoạt động tự do, muốn đi muốn ở đều tùy hắn. Nhưng hắn lại không có ý định rời
đi vì hắn thật sự muốn nhìn thấy cảnh bổ thi này ở đây.
Đêm hôm đó, Xảo Nhi đứng
trước lò luyện đan trông chừng. Quan Thế Âm đã chán búng đầu với bọn cương thi
nên cũng đến để trêu chọc Phàn Thiếu Hoàng.
Tuyệt chiêu của Phàn Thiếu
Hoàng để đối phó với Quan Âm chính là im lặng. Mặc cho đối phương nói gì Phàn
Thiếu Hoàng cũng quyết không phản ứng. Quan Âm trêu ghẹo thất bại liền liếc về
Xảo Nhi đang canh lửa bên lò luyện đan. Sau khi Xảo Nhi xem phương thuốc của
Phàn Thiếu Hoàng cho lại hơi do dự. Lúc này lại có th