Người Yêu Ơi, Đi Nào!

Người Yêu Ơi, Đi Nào!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325675

Bình chọn: 7.00/10/567 lượt.

òn đường sống sót.

Về phần sau này, cứ giải quyết ở đây trước rồi tính.

Mặc dù cương thi mắt xanh

gia nhập cuộc chiến. Nhưng nó cũng không hề có ý muốn liều mạng. Chỉ thuần túy

ngắm cảnh, lúc thì sờ sờ lên đầu của tên yêu quái này, lúc thì vỗ vỗ bả vai của

tên yêu quái kia. Cho đến khi nó chân chính ra tay, áp lực của Phàn Thiếu Hoàng

mới bắt đầu giảm bớt. Dù sao một người một thi sống dựa vào nhau, nó không thể

để hắn chết được.

Bên này cương thi mắt xanh

chống đỡ yêu quái. Nhưng tình huống bên Phàn Thiếu Hoàng bắt đầu không ổn. Yêu

lực chợt bùng nổ không thể tinh lọc toàn bộ. Mặc dù hắn đã được Bạt trúc cơ,

nhưng linh hồn vẫn là con người. Nên không chịu được sự xâm lấn mãnh liệt của

yêu nguyên.

Một lúc sau, ý thức của hắn

đã trống rỗng. Tất cả phép thuật đều là hành động theo thói quen. Máu tươi ở

khóe môi rỉ ra. Khiến khuôn mặt hắn cũng trở nên hung ác nham hiểm. Lúc này,

Xảo Nhi lại có một suy nghĩ -- Nếu như Bạt ở đây, chắc sẽ đau lòng chết mất.

Gần đến canh ba, cương thi

mắt xanh lệnh cho tất cả tiểu yêu và cương thi cùng xông lên, chỉ để lại hai

con cương thi động cổ bảo vệ Xảo Nhi.

Lúc đầu, bọn yêu quái đã

đánh giá thấp Phàn Thiếu Hoàng. Hôm nay bị tổn thất nặng nề, lại thấy kẻ địch

lại có tăng viện, nhất thời do dự không chắc chắn. Qua một hồi lâu, rốt cuộc đã

có yêu quái len lén chạy trốn. Có người dẫn đầu, kẻ thông mình chút ít cũng nối

gót bỏ trốn theo sau. Những con thanh thật đàng hoàng còn ở lại thì ít không

địch nỗi đông, bị Quan Thiên Uyển đánh chạy tán loạn.

Cương thi mắt xanh đưa tay

đỡ lấy Phàn Thiếu Hoàng. Nó vẫn lành lặn, tứ chi còn đủ, bình an vô sự. Phàn

Thiếu Hoàng thì bị thương hơi nghiêm trọng, chân nguyên trong cơ thể hỗn loạn,

ý thức đã mù mờ.

Cương thi mắt xanh đỡ hắn

vào phòng, lại thấy một đám đạo sĩ đi lên Quan Thiên Uyển. Áo đạo hai màu xanh

đen tương giao, chính là đồng phục của Thúy Vi Sơn. Tất nhiên, yêu quái thấy có

người của Thúy Vi Sơn đến lại vội vàng rút lui.

Dẫn đầu đám người là Phàn

Thiếu Cảnh. Dường như cơ thể của hắn khôi phục không ít. Nhưng vẻ mặt lại không

có sự vui vẻ vì được sống sót sau tai nạn. Hắn nhìn thấy Xảo Nhi cũng không

khách sáo, liền hỏi thẳng "Thiếu Hoàng đâu?"

Từ đầu đến cuối, Xảo Nhi vẫn

cảm thấy có phần hổ thẹn với hắn. Mặc dù hắn không biết cương thi mắt xanh phái

cương thi động cổ và yêu tinh tôm cua hút chân nguyên của hắn. Nhưng cô vẫn

phản xạ theo điều kiện, coi như chuyện cương thi mắt xanh làm cũng như là mình làm.

Cô dẫn Phàn Thiếu Cảnh đến

gian phòng phía sau Quan Thiên Uyển. Lúc ấy cương thi mắt xanh đang nghĩ biện

pháp để giữ yên Phàn Thiếu Hoàng. Thần trí của hắn đã mơ hồ, pháp lực toàn thân

hỗn loạn, tổn hại đến kinh mạch nguyên hồn.

Phàn Thiếu Cảnh chỉ vừa bắt

mạch cho hắn liền thay đổi sắc mặt, quay đầu nói với Xảo Nhi "Tôi muốn dẫn

sư đệ trở về Thúy Vi Sơn, cô hãy trông coi Quan Thiên Uyển cho tốt."

Hắn đỡ Phàn Thiếu Hoàng dậy.

Nhưng cương thi mắt xanh giơ tay ngăn hắn lại. Phàn Thiếu Cảnh và cương thi mắt

xanh nhìn nhau trân trân. Cuối cùng vẫn là Xảo Nhi phiên dịch "Anh ấy nói,

đạo trưởng Phàn Thiếu Hoàng đã bị trục xuất khỏi Thúy Vi Sơn. Hiện tại đã không

còn bất cứ quan hệ gì với Thúy Vi Sơn cũng như với ngài. Ngài không có quyền

dẫn hắn đi." Xảo Nhi cũng không biết tại sao Mắt Xanh lại ngăn cản Phàn

Thiếu Cảnh mang Phàn Thiếu Hoàng đi.

Lòng Phàn Thiếu Cảnh như lửa

đốt "Cống Hề, sư đệ bị thương nghiêm trọng. Nếu như không kịp thời cứu

chữa, tánh mạng e rằng khó giữ. Tôi phải dẫn đệ ấy về Thúy Vi Sơn, tập hợp pháp

lực của tất cả sư thúc và trưởng lão, bày trận để dẫn ra nhưng yêu nguyên đang

hoành hành này."

Xảo Nhi chuyển đạt y nguyên

cho cương thi mắt xanh. Mắt Xanh vẫn không đồng ý, chỉ kêu Xảo Nhi nói với Phàn

Thiếu Cảnh. Theo tình hình trước mắt của Phàn Thiếu Hoàng, căn bản sẽ không thể

chịu được đoạn đường bôn ba này.

Phàn Thiếu Cảnh cũng nhíu

mày. Lần này hắn đến đây là do phát hiện bầy yêu quái tụ tập tại Quan Thiên

Uyển, lo lắng đến an nguy của Phàn Thiếu Hoàng. Vừa đến nơi, lại thấy được cảnh

sư đệ mình đã chọc vào tổ ong vò vẽ lớn như vậy.

Cương thi mắt xanh không cho

phép Phàn Thiếu Cảnh mang người đi. Hắn vốn định giúp Phàn Thiếu Hoàng chữa

lành thương tích trước. Nhưng khi đưa tay bắt mạch, chỉ cảm giác trong cơ thể

của Phàn Thiếu Hoàng có yêu lực dồi dào. Nếu không phải Bạt kết tiên cơ lại cho

Phàn Thiếu Hoàng, chỉ sợ là cơ thể hắn đã nổ tung chết mất rồi.

Phàn Thiếu Cảnh cũng bắt đầu

sầu lo. Thương tích nặng thế, chỉ sợ dù có quay về Thúy Vi Sơn, mấy trưởng lão

hợp sức cũng không nhất định có thể chữa trị được.

Có đôi khi, ý thức của Phàn

Thiếu Hoàng thanh tỉnh. Có đôi khi lại mơ hồ. Lúc hắn tỉnh có thể nhận ra Phàn

Thiếu Cảnh, nói năng cũng rõ ràng "Thương tích của ngươi lành hẳn rồi

sao?"

Trong đôi mắt Phàn Thiếu

Cảnh càng thêm sầu muộn. Hồn phách của người phàm làm sao đấu lại hồn thức của

yêu quái có mấy ngàn năm đạo hạnh. Thế nhưng, hắn không thể làm được gì. Chỉ

đành phải cầm tay Phàn Thiếu Hoàng, khẽ nói "Ừ, sư tôn..


XtGem Forum catalog