
c
vãng, không thích ở chung. Nhưng hôm nay số lượng lớn yêu quái gặp phải cảnh bị
truy quét, cũng khiến cho đám yêu quái khủng hoảng. Những con đại yêu này đều
tu nhiều năm tháng, mấy người thân thiết cũng nhiều hơn, nên quyết định đoàn
kết lại, nhất trí chống lại kẻ địch.
Thế nên, khi cương thi mắt
xanh bước vào động phủ yêu quái, nhanh chóng phát hiện ra bảy tám con đại yêu
hóa thành hình người ngồi dưới đất. Chiếc đuôi đang phe phẩy phía sau trừng mắt
nhìn nó hung ác.
Cương thi mắt xanh cũng coi
như có cảnh giác. Một khi do thám biết không được, nhanh chóng lui ra ngay. Tộc
cương thi đều là tu luyện, không có linh hồn. Cho nên bàn về phép thuật đương
nhiên nó kém hơn mấy con yêu quái lâu năm này, lập tức bị người ta phát giác
ra.
Chiến thuật cương thi mắt
xanh rất đơn giản -- Đánh thắng được thì đánh, đánh không lại thì chạy!
Nói thì chậm, nhưng làm thì
nhanh. Sau khi nó quay người chạy ra khỏi động phủ, một tay kéo lấy Xảo Nhi
đang ngồi trên lưng Quỷ Xa, chạy trốn cấp tốc chỉ trong một cái chớp mắt. Quỷ
Xa chỉ cảm thấy lưng chợt nhẹ bỗng, chưa kịp phản ứng gì thì bảy tám con yêu
quái lâu năm đã đuổi theo hướng cương thi mắt xanh chạy trốn.
Yêu khí tràn ngập ngoài động
trong nháy mắt chỉ còn lại một mình Quỷ Xa cô đơn lạnh lẽo. Đương nhiên Quỷ Xa
đuổi theo, nhưng tốc độ của nó làm sao sánh bằng với cương thi mắt xanh đang
chạy trối chết. Cho nên ngày hôm đó, có một đạo nhân bắt gặp một con chim chín
đầu mập mạp đang đấm ngực dậm chân. Tên đạo sĩ kia cũng xem như có kiến thức
rộng rãi, mặc dù trong lòng sợ hãi như càng tò mò hơn, hỏi ra nghi ngờ. Chim
chín đầu bi phẫn "Lão Nhị tôi bỏ chạy vứt lại tôi..."
Người đi đường cười ngất ...
Từ đó, một bí ẩn khó hiểu lại ra đời.
Cương thi mắt xanh cũng
không trực tiếp về Quan Thiên Uyển, nó dẫn một đám yêu quái lâu năm chạy vòng
vòng. Chỗ tốt của việc tu hành, chính là tiêu hao thấp, khôi phục thì mau, hơn
nữa khó có thể truy tìm được tung tích.
Nếu là pháp thuật, thế nào
cũng phải để lại chút hơi thở. Còn muốn đuổi theo yêu quái thành tinh thì chỉ
có thể bằng -- dấu chân....
Huống chi nó lại bay, nên
ngay cả dấu chân cũng chẳng hề để lại. Cho nên trước kia cho dù là Phàn Thiếu
Hoàng cũng chỉ có thể đợi nó chủ động hiện thân. Hơn nữa còn phải khống chế Xảo
Nhi mới có thể giữ chân nó.
Nếu bàn về chạy trốn, cương
thi mắt xanh chẳng có gì phải sợ. Trừ khi nó xui xẻo gặp phải mấy yêu quái cấp
cao, người khác muốn đuổi theo được nó, là chuyện không thể xảy ra. Cho nên lúc
nó chạy trốn chốc chốc còn đùa giỡn này nọ.
Đám yêu vật kia hận đến
nghiến răng nghiến lợi. Tất nhiên là đuổi tận không buông, cũng bỏ rơi Quỷ Xa
lại tận phía sau.
Được cương thi mắt xanh
cõng, mặc dù tình thế nguy hiểm. Nhưng Xảo Nhi lại không cảm giác sợ hãi chút
nào. Cương thi mắt xanh lại lo lắng chuyện khác -- Lần này phái đi tổng cộng
bốn đội, nó và Xảo Nhi, Quỷ Xa một đội, hai con cương thi trong động cổ một
đội, cương thi mắt đỏ và đạo trưởng Hách gia một đội.
Hai con cương thi trong động
cổ đều là cương thi biết bay, đánh không lại thì chạy cũng không thành vấn đề.
Hách gia đạo trưởng thì nó cũng chẳng có gì lo lắng. Chỉ có điều về cương thi
mắt đỏ.... nó không thể nào không lo.
Xảo Nhi chỉ cảm thấy mọi vật
trước mắt chạy qua cực nhanh. Thoáng cái đã đền một khe núi khác. Xung quanh rõ
ràng còn có dấu vết đánh nhau. Cương thi mắt xanh nhặt được một vật, dĩ nhiên
là đạo phù của đạo sĩ Hách gia.
Đạo sĩ Hách gia chuyên bắt
cương thi. Thông thường đội của bọn họ cũng bắt mấy yêu quái tu vi không cao.
Nhưng hôm nay, xem ra, trận đánh nhau cũng rất kịch liệt vô cùng.
Cương thi mắt xanh tìm theo
hơi thở của thuật pháp, rốt cuộc tìm được tung tích mấy người. Con yêu quái này
tục xưng là thú da người, trời sinh không có da, thích nhất việc lột da người
để đắp, muốn thu thập nó vốn không khó. Nhưng đối phương cũng có bạn bè hổ trợ.
Đạo trưởng Hách gia muốn tự vệ thì được, nhưng còn muốn bảo vệ lão tổ nhà họ
thì...
Đạo sĩ Hách gia đã bị
thương, khi cương thi mắt xanh nhảy xuống đám yêu quái đã phát hiện bất thường.
Đương muốn chạy trốn tứ tán thì Xảo Nhi đã nhanh chóng bày trận. Cương thi mắt
xanh vọt vào trận kề vai sát cánh chiến đấu chung với đạo sĩ Hách gia. Còn Xảo
Nhi thì canh giữ ngoài trận pháp.
Lúc ấy, đạo sĩ Hách gia cũng
ngạc nhiên nghi ngờ -- Tu vi của Cống Hề chân nhân này có thể nói là một ngày
tăng lên gấp ngàn. Nhưng trận pháp này tương thông với người bày trận. Một khi
trận pháp bị phá, người bày trận ắt sẽ bị phản phệ. Nhưng hắn cảm nhận được,
chỉ bằng vào mình thì ngàn lần không thể phá được trận này.
Cương thi mắt xanh liên thủ
với đạo trưởng Hách gia, nhanh chóng đánh cho sáu con yêu quái hiện nguyên
hình, nhốt vào bình khóa yêu. Đạo sĩ Hách gia quyết định sau này nhất định phải
nuôi Thi Sát, để tương trợ trong lúc thu phục yêu quái, như vậy sẽ dễ dàng hơn.
Còn cương thi mắt đỏ nghĩ nếu như có lần sau sẽ không dẫn theo con cháu mình đi
bắt yêu -- Nó cảm thấy đạo sĩ Hách gia liên lụy nó quá nhiều.
S