
lời được câu nào nên đang níu lấy
đạo trưởng Hách Nhân cầu cứu. Xảo Nhi thấy thế liền hô to lên "Câu được
giúp đỡ sẽ không được tính nhé!"
Vẻ mặt cương thi mắt đỏ liền đau khổ chơi xấu níu
lấy đạo trưởng Hách Nhân muốn bằng được bộ nanh thủy tinh. Đạo trưởng Hách Nhân
vô cùng bất đắc dĩ chỉ đành chen lấn với bọn cương thi chém giết câu đố đèn.
Đạo trưởng Hách gia thấy tộc trưởng ra tay nên nào dám làm khó. Họ lập tức
thiên vị khiến cho bọn cương thi tiểu yêu ầm ĩ cả lên.
Đêm trung thu ánh trăng sáng vằng vặc. Thấy chúng
cương thi cũng chơi đố đèn xong, Xảo Nhi liền mang rất nhiều hoa đăng đến. Có
hình đầu lâu, có hình quan tài, thậm chí còn có hình đỉnh bạc và cây nến. Đều
là những chiếc đèn bọn cương thi thích. Cũng có một số đèn mang hình dáng bình
thường như vỏ sò hay con cá nữa. Thế là cả đám cương thi cùng nhau thả đèn hoa
tại bờ biển.
Ngày rằm là thủy triều tốt nhất, cho nên vô cùng
thích hợp thả đèn hoa trên bờ biển. Xảo Nhi tươi cười chỉ cho bọn cương thi
phép giữ vững để những ngọn đèn hoa kia né tránh sóng gió trôi đi. Chúng cương
thi nổi lên thi thố, con này cố gắng hơn con kia để xem đèn hoa của ai sẽ có
thể đi xa nhất.
Sóng biển dâng quá cao nên đèn hoa cũng thật khó
kéo dài. Xảo Nhi bảo Diêu Quang mang pháo hoa ra. Mấy con cương thi gan dạ thì
cầm nến đốt pháo. Lửa khói bay lên không trung xua đi bóng đêm mù mịt. Ngay cả những
con sóng bạc cũng nhuộm đầy lửa khói trở nên đỏ đỏ xanh xanh sáng lên lấp lánh
như một giấc mộng đẹp tuyệt thế giữa cõi trần gian.
Xảo Nhi không phải là người thích náo nhiệt. Cô
chỉ đứng xa xa ngắm nhìn pháo hoa. Ánh trăng đêm rằm cũng phải nhường chổ cho
tất cả pháo hoa nở rộ trên bầu trời. Quan Thế Âm đứng sau lưng cô, giọng nói
vẫn nhẹ nhàng như cũ "Nếu cô thật làm môn hạ của tôi thì sư tôn chắc sẽ
phải vui mừng lắm. Ngài thích đồ ngọt mà cô lại làm bánh trung thu rất
ngon."
Xảo Nhi quay đầu lại nhìn Quan Thế Âm. Cô vẫn còn
đang mỉm cười "Bồ tát, dù cho tôi có gom góp được bao nhiêu tiên duyên thì
thật sự vĩnh viễn cũng không thể thành tiên. Đạo Phật luôn dạy người khác vứt
bỏ tạp niệm để thoát khoải lục đạo luân hồi. Nhưng thất tình lục dục đã dung
nhập trong tâm thức của tôi từ lâu. Nó không thay đổi và cũng không tiêu diệt
được."
Quan Thế Âm bắt đầu khó hiểu "Vậy cô cố gắng
tích lũy tiên duyên vì cái gì?"
Xảo Nhi ngẩng đầu nhìn pháo hoa nở đầy trời chỉ
mỉm cười không đáp.
Đợi rất lâu cũng không thấy cô trả lời, Quan Thế
Âm đành thở dài. Cho đến nay hắn vẫn là một bồ tát vô tư, không nghĩ đến cũng
có lúc phải than thở "Cống Hề, chấp niệm quá sâu sẽ dễ dàng rơi vào ma
đạo. Không bằng bây giờ tôi dẫn cô đến xem nó đang làm gì vào giờ phút này. Có
lẽ vì thế cô có thể hiểu ra được."
Xảo Nhi vẫn không nghĩ đến tốc độ của Quan Thế Âm
lại cực nhanh vô cùng. Chỉ đảo mắt là cô đã đứng trước Thiên Ngoại Thiên. Thiên
Ngoại Thiên là một không gian độc lập, ra vào đều cần có sự đồng ý của chủ
nhân. Nếu kết giới không được mở thì chẳng ai có thể ra vào. Xảo Nhi rất giỏi
thuật phép, không phải là cô không thể phá kết giới của Thiên Ngoại Thiên này,
chỉ là cô khó hiểu "Đến đây làm gì?"
Quan Thế Âm kéo cô "Tìm cách đi vào để thấy
được sự thật."
Xảo Nhi cau mày "Nếu tôi muốn thấy sự thật
cũng không phải phiền phức thế này. Chẳng lẽ Bồ Tát không biết Quan Thiên Uyển
sáng tạo ra Thủy Kính có thể xem được chuyện trong ngoài tam giới sao? Nếu như
Bồ Tát cần, Cống Hề cũng có thể tặng cho người một cái."
Quan Thế Âm định nói gì nữa thì Thiên Ngoại Thiên
trước mắt lại hiện ra một luồng ánh sáng xanh ngọc bích trong suốt. Trong chốc
lát một cánh cửa thành hiện ra trước mắt. Sau khi cửa thành mở ra liền có hai
con đại yêu vạn năm đang khom người hành lễ "Vương nói có khách quý đến
cửa đặc biệt lệnh tiểu nhân đến đây nghênh đón."
Đây là lần đầu tiên Xảo Nhi thấy được Thiên Ngoại
Thiên. Không gian ở đây lớn hơn rất nhiều so với tưởng tượng của cô. Cô không
muốn suy nghĩ đến Mắt Xanh đã dùng bao nhiêu ma pháp mới có thể tạo được thế
giới này trong một khoảng thời gian ngắn ngủi. Kiến trúc hai bên thành đều
không khác gì những thành trấn bình thường. Trước mái hiên cũng treo đèn lồng
đỏ cao cao. Đường phố đều là màu đen xám. Bởi vì chủng tộc bóng tối rất nhiều
nên quanh năm Thiên Ngoại Thiên đều không thấy ánh mặt trời.
Xảo Nhi và Quan Thế Âm sóng vai đi theo hai thị
vệ, xung quang ngoại trừ tiếng bước chân cũng không có tiếng động gì khác. Dần
dần đi về phía trước lại nghe được tiếng náo nhiệt. Xảo Nhi nắm lấy tay Quan
Thế Âm theo bản năng. Cô cũng không phải kẻ ngu. Cô biết đêm nay là trung thu
và nó đang tổ chức tại quảng trường phía trước.
Tất cả yêu quái đều tập trung ở đây, cũng có pháo
hoa được bắn lên, rõ ràng không khí ở đây náo nhiệt hơn Quan Thiên Uyển rất
nhiều. Từng nơi trong quảng trường đều được đốt rất nhiều đống lửa phần phật
bốc cháy. Có rất nhiều yêu quái ngồi vây quanh nướng thịt và rau quả. Và có
những yêu nữ xinh đẹp đang múa may quyến rũ giữa sân. Mùi thơm của thịt nướng,
mùi ngọt của rượu mạnh