XtGem Forum catalog
Ngủ Bên Cạnh Giáo Sư

Ngủ Bên Cạnh Giáo Sư

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323002

Bình chọn: 9.5.00/10/300 lượt.

nhìn về phía Quý Trạch Tuấn giới thiệu. " Đây là mẹ nuôi của

tôi, nhìn tôi từ nhỏ cho đến khi trưởng thành".

"Chào dì". Quý

Trạch Tuấn rất nể mặt biểu lộ một chút mỉm cười, nhưng thật ra mới vừa

rồi hơi có chút khó chịu, nghe đến chữ ' Cố ' nàyanh đã có thể đoán sơ

qua được rồi.

"Vâng vâng, cấp trên rất quan tâm, dáng vẻ cũng rất đẹp trai". Trong lòng Cố Mẹ giống như bị nhéo một cái, vẻ mặt cấp trên

kia nhìn Lương Hạ rất đặc biệt, ưu tú như thế, sợ rằng Cố Thần không có

hy vọng.

"Ấy, Cố Mẹ, con còn phải trở về làm việc cùng lãnh đạo,

dì thay con gửi lời hỏi thăm đến chú Cố nhé". Lương Hạ cảm giác được Quý Trạch Tuấn đang bóp một bên mông cô, xem ra lãnh đạo cực kì nóng nảy.

"Đúng rồi, con có thể giúp dì Cố đưa cái này cho Cố Thần được không? Công

việc hôm nay của dì Cố rất nhiều, không kịp về nhà nữa, tên tiểu tử thối Cố Thần lại không chịu ở thành phố".

"Vâng, được ạ". Kết quả là trên tay Lương Hạ cầm hộp giữ nhiệt của Cố mẹ, bên trong hình như là món ăn thì phải.

Sau khi tạm biệt Cố mẹ, Quý Trạch Tuấn dìu Lương Hạ vào trong thang máy,

nhưng mà bọn họ không biết, ở chỗ rẽ có một nam sinh tinh anh vẫn đang

nhìn chăm chú vào bọn họ.

"Ai da". Lương Hạ đau đớn rên lên một tiếng, "Anh còn không mau đi chậm lại".

"Để tôi nhìn xem". Mặt Quý Trạch Tuấn không biển đổi, ngồi xổm xuống, xắn

ống quần Lương Hạ lên, "Vẫn tốt, chỉ là một vết bầm nhỏ, tôi đưa cô đến

bệnh viện xử lý".

"Anh việc gì phải giả vờ như thế, rõ ràng là rất lo lắng". Lương Hạ cười gian nhìn Quý Trạch Tuấn.

"Đừng nói không biết suy nghĩ, được voi đòi tiên". Quý Trạch Tuấn đứng lên,

cặp mắt híp lại, nhân lúc Lương Hạ không chú ý ấn một cái lên đầu gối

cô.

"A~". Lương Hạ hít vào một hơi, "Có thể thương hương tiếc ngọc một chút không hả?".

"Cô là hương là ngọc à?". Quý Trạch Tuấn có lòng tốt ôm bả vai lương Hạ một lần nữa, bởi vì thang máy đã tới tầng một rồi.

"Ít nhất cũng được xem là hương mùa hè đấy!". Lương Hạ dẩu môi tự nói lẩm bẩm.

Ý tá trưởng xử lý vết thương cho Lương Hạ đồng thời còn có một một đàn

tiểu hộ sĩ vây quanh bên cạnh quan sát, ngay sau đó đôi mắt to của Lương Hạ nhìn chằm chằm, cố gắng uy hiếp các y tá đang coi cô như con khỉ,

nhưng rõ ràng không có hiệu quả, phải cảm ơn Quý Trạch Tuấn vì cái loại

đãi ngộ này.

"Tôi muốn đi thăm nhà một chuyến". Lương Hạ muốn nói đến hộp giữ nhiệt đang cầm trên tay, muốn biểu lộ rõ ràng với Quý Trạch Tuấn anh đi đường anh tôi đi đường tôi.

"Tôi đưa cô đi". Quý

Trạch Tuấn vẫn còn lo lắng cho Lương Hạ, ngộ nhỡ chỗ kia lại bị va chạm, cụ cố Quý lại muốn bay đến đây dạy dỗ anh.

"Không cần!". Lương

Hạ nghiêm túc chặn đứng, nhưng lại phát giác phản ứng của mình quá dữ

dội, bổ sung, "Tôi, đi một mình được rồi, ở đây có xe buýt, không phải

là anh còn muốn chỉnh sửa lại tài liệu à, ngày mai phiên tòa cũng mở

rồi".

Quý Trạch Tuấn chắc chắn Lương Hạ có chuyện gì đó giấu

mình, mặc dù anh cũng không phải là người thoải mái lêu lổng gì,nhưng

vẫn có chút không vui, đàn ông kém đã thể hiện luôn ở nơi này rồi, có

việc gì để tối nay làm sau, phải giám sát bà xã thật kỹ, " Vậy cô cẩn

thận một chút". Lời ngầm -- Cô đi xe buýt,tôi lái xe theo dõi.

"Vậy tôi đi trước". Lương Hạ vẫy vẫy tay đi đến phía trạm xe buýt, mãi cho

đến khi lên xe buýt cô cũng không phát hiện xe Quý Trạch Tuấn vẫn còn đỗ bất động ở chỗ đấy, trời sinh bất cẩn.

Nhân cơ hội này có thể

thuận tiện cảm ơn Cố Thần, anh đã giúp Quý Trạch Tuấn rất nhiều, Lương

Hạ nhìn bên ngoài cửa sổ, vẻ mặt tươi cười xuân tình phơi phới.

Hôm nay xe buýt đi rất nhanh, 40 phút đã đến nhà Cố Thần, có thể ông trời

biết Quý Trạch Tuấn còn rất nhiều việc phải làm, cố ý tiiết kiệm được

một ít thời gian.

Trước khi Lương Hạ đứng ở sân nhà Cố Thần, thì Quý Trạch Tuấn đã nấp ở bên ngoài lan can, dây thường xuân che chắn rất tốn sức.

Chuông cửa vang lên, nhưng Cố Thần đang nấu cơm trong phòng bếp, đành phải để Lăng Kỳ ra mở cửa.

"Ai thế?". Một lúc lâu không có tiếng nói, Cố Thần liền từ phòng bếp đi ra.

Đừng ở cửa là gương mặt Lương Hạ thừ ra, nếu như nhìn kỹ sẽ phát hiện trong hốc mắt cô còn có chút ẩm ướt.

Cố Thần không ngờ tới Lương Hạ, nhất thời cũng không biết phải làm sao.

Chỉ có Lăng Kỳ có thể nở nụ cười mời Lương Hạ vào nhà, "Bên ngoài nóng lắm, mau vào". Nhưng cô không phải người ngu,phản ứng của Cố Thần đã khiến

cho trái tim cô đau nhức.

"Không được, dì Cố bảo tôi mang cái này đưa cho Cố Thần, tôi còn có việc, đi trước". Lương Hạ cầm hộp giữ nhiệt đưa cho Lăng Kỳ sau đó bỏ đi như chạy trốn.

Lăng Kỳ không muốn

đánh lừa bản thân, dù sao Cố Thần và Lương Hạ cũng là thanh mai trúc mã, nhất định sẽ không thể không qua lại với cô ấy, nhưng cô cũng không

muốn nhẹ nhàng từ bỏ, chuyện lúc sáng khiến cho bọn họ có chút gượng

gạo, vừa vặn nhân cơ hội này hóa giải thử xem, "Cố Thần, mẹ của anh làm

rất nhiều món ăn nha, không cần anh phải vất vả".

Cố Thần hơi lơ đễnh, nhưng rất nhanh giương lên nụ cười quen thuộc, "Để anh đặt súp lên hâm nóng".

Dĩ nhiên Cố mẹ không có tốt bụng nấu ăn như vậy, vì buổi sáng Cố Thần gọi

đi