
Doraemon vẫn canh cánh trong lòng,đêm đó bọn họ động phòng ti vi vẫn bật liên tục.
"Tôi thích xem phim
hoạt hình hành động Ultraman, tôi đã có tuổi không xem phim hài". Lão
Mạnh khoát tay bày tỏ thưởng thức của mình không giống với Quý Hạng
Minh, "Tôi đi trước,đang vội vụ án chưa xong, lần sau lại đến nói chuyện với ông".
"Được. Vụ tập đoàn Ngân Hà xâm phạm quyền tương đối phiền hà, ông vất vả rồi".
Quý Hạng Minh đứng tiễn Lão Mạnh đi khỏi, đóng cửa lại sau đó thở dài, cháu gái kia của lão Mạnh là người đẹp khoa xã hội,cũng rất phiền phức, vì
sao Trạch Tuấn lưu tình khắp nơi, không được, chờ ngay mai nó đánh xong
vụ kiện phải giáohuấn một trận cho tốt.
Sau khi kết thúc thực tập vào tháng bẩy, ngày nào Cố Thần cũng chỉ ở nhà một mình, xào hai phần
đồ ăn hoặc là gọi đồ ăn bên ngoài, phần lớn thời gian đều ở đây đọc
sách, chỉ số thông minh của anh so với người bình thường ví dụ như Lương Hạ có phần cao hơn một chút, nhưng không phải là thiên tài, vì thế hàng năm đứng thứ nhất hoàn toàn là do siêng năng, không có nhiều nam sinh
học kế toán, vào ngày nghỉ còn đọc sách thì đúng là báu vật quốc gia.
Bởi vì Lăng Kỳ bỏ nhà đi nên cuộc sống nhàn nhã an tĩnh như núi Nam Sơn bị
thay đổi, chuyện thứ nhất Cố Thần làm vào buổi sáng không phải gánh trên lưng sổ sách mà là đi ra ngoài mua đồ ăn sáng cho Lăng Kỳ.
So
với Cố Thần giản dị thực tế, điều đầu tiên Lăng Kỳ hơn anh một danh hiệu giàu có, thứ hai là chỉ số thông minh trời phú cao hơn. Bản lĩnh gặp
qua khó mà quên được của Lăng Kỳ khiến Cố Thần cũng phải nghẹn họng nhìn trân trối, trong trường học người theo đuổi nắm cũng phải thành một bó
to. Nhưng nữ thần cũng có khuyết điểm, đó là thể dục vĩnh viển ở điểm
60, vì từ nhỏ tim của nữ thần không được tốt lắm, thành tích chạy bộ
không đủ.
Đối với trình độ và thành tích của đôi Kim Đồng Ngọc Nữ này từ trước đến nay đều không phân cao thấp, kì khảo sát luôn ngang
hàng nhau đứng thứ nhất, nhưng vì môn thể dục, tổng điểm thành tích của
Cố Thần so với Lăng Kỳ cao hơn 0,1.
Mãi cho đến khi mặt trời lên
cao Lăng Kỳ mới tỉnh, hai mắt chưa mở ra hoàn toàn đã ngửi thấy mùi đồ
ăn. Nghĩ đến Cố Thần đang ở ngoài cửa nấu cơm cho cô, cười ngây ngô mấy
giây liền vội vã rời giường.
"Đã dậy rồi?". Đối mặt với Lăng Kỳ,
Cố Thần luôn luôn nở nụ cười dịu dàng ấm áp, cũng chính vì nụ cười này,
khiến Lăng Kỳ đắm chìm thật sâu, không thể tự thoát ra được.
"Em, đi đánh răng trước đã". Lăng Kỳ còn chưa qua đêm ở cùng một chỗ với Cố
Thần, dù hôm qua không ngủ chung một phòng, nhưng vẫn coi như là ở
chung, người đầu tiên nhìn thấy khi thức dậy là người mình yêu thương
nhất cũng khó tránh khỏi thẹn thùng.
"Đợi đã, Cố Thần?". Lăng Kỳ
ngượng ngùng thành ra rối tinh rối mù, nhưng vẫn phải gọi, lúng túng hơn chính là gọi ba lần CốThần mới đáp lại.
"Làm sao vậy?". Cố Thần
đứng ở bên ngoài cửa phòng vệ sinh,đột nhiên nhớ ra buổi sáng hôm nay đã dùng hết giấy vệ sinh,ngay lập tức đứng dậy cầm tiền lẻ chạy về phía
cửa siêu thị nhỏ.
"Em cái kia đến ". Phát hiện di mụ của mình đến đồng thời còn phát hiện trong hộp đã hết giấy vệ sinh, Lăng Kỳ không
thể không cầu cứu Cố Thần, bất kỳ một nữ học sinh nào vào lúc này đều
phải xấu hổ và giận dữ, huống chi là Lăng Kỳ được tu dưỡng không làm
phiền đến người khác.
Nhưng nửa ngày không nghe thấy tiếng trả
lời, mồ hôi Lăng Kỳ lo lắng chảy xuống, đành phải hỏi lại một câu, "Cố
Thần? Anh còn ở đấy hay không vậy?".
Lúc này tâm loạn như ma, cảm giác như đứng đống lửa, như ngồi đống than khiến Lăng Kỳ khắc cốt ghi
tâm, phỏng chừng bóng ma này sẽ bám theo suốt đời, mười phút sau Cố Thần mới trở về.
"Anh mở cửa nhé?". Cố Thần mở ra một khe hở nhỏ nhét giấyvệ sinh vào.
Nếu tiếp tục không nghe thấy giọng nói của Cố Thần chắc Lăng kỳ muốn chết
mất, hậm hực đón lấy giấy vệ sinh, đột nhiên nhớ ra không có băng vệ
sinh.
"Đợi đã, em đến cái kia, anh có thể mua giúp em một gói băng vệ sinh?".
"Ah, em đợi anh một lát". Cố Thần đành phải đi ra ngoài lần nữa.
Lần này Cố Thần không chạy, không phải không chạy nổi, mà là không khỏi có
chút suy nghĩ về quan hệ với Lăng Kỳ. Bọn họ thực sự là bạn trai bạn
gái, quan hệ cũng được hơn một tháng,nhưng trước sau không tự nhiên
giống các đôi tình nhân khác,giọng nói vừa rồi của Lăng Kỳ nghe có vẻ
tràn ngập xin lỗi.
Cố Thần xoa nhẹ chóp mũi, phút chốc trong đầu
hiện lên hình ảnh Lương Hạ bướng bỉnh ăn vạ anh, nhẹ nhàng tự nhiên như
vậy, là bởi vì không có tình yêu sao? Cố gắng hơn một tháng, nhưng mà
vẫn không yêu Lăng Kỳ.
Có thể vì không tập trung, lúc Cố Thần tính tiền cũng không phát hiện được ông chủ đang nở nụ cười nham hiểm.
Mặc dù không phải là nhãn hiệu mình thường dùng, có chút không quen, nhưng
cuối cùng cũng có thể thoát khỏi bồn cầu, Lăng Kỳ hung hăng rửa mặt một
lượt. Vừa rồi ngồi mười phút buồn chán cô suy nghĩ rất nhiều, làm phiền
bạn trai cũng không phải là chuyện gì mất mặt, nhưng dáng vẻ ngượng
ngùng này của mình có khiến Cố Thần sợ hãi, từ khi bắt đầu biết anh, cô
luôn luôn bày ra phong thái hoàn mỹ nhất đứng tr