
n ta tìm về cho ngươi, tuy rằng không thể nói là xứng
với ngươi, nhưng ít ra nàng ta cũng có chỗ giống ngươi.” Sau đó ngẩng đầu cười
nói: “Hai mắt dại ra vô thần, ngốc tử.”
Tiểu Hắc giống như có điểm hưng phấn, dùng sức phì phì
phun khí ra hai lỗ mũi ----- thị uy?
Lòng ta có chút thương cảm, đầu năm nay nha hoàn không
đáng giá tiền, có thể so sánh với heo, mà còn không bằng một con heo a!
“Ngốc tử, còn thất thần ở đó làm gì, đem cho ta
chén nước đến đây.” Tiểu thư sai sử.Ta đoan trang tiêu sái đến bên cạnh bàn,
gắt gao nhìn chằm chằm trà rót tràn ly, sau đó thật cẩn thận đem trà đưa cho
tiểu thư.
Sắc mặt tiểu thư cứng lại,“Ngốc tử, ngay cả rót trà
ngươi cũng không biết rót sao?”
Ta ngơ ngác ngẩng đầu,“A?”
Nước trà tràn đầy, đủ giải khát .
Tiểu thư nhìn bộ dáng của ta dừng một chút, sau đó
không kiên nhẫn đem chén trà trả lại cho ta, “Tốt lắm tốt lắm, để lại đầu kia
đi, ngươi đến bàn lấy mấy khối điểm tâm đến đút cho Tiểu Hắc.”
Ta cẩn thận cầm chén trà trở về, tinh tế đem một khối
điểm tâm mang đi chuẩn bị hầu hạ Tiểu Hắc trư đại gia.
“Hắc bảo bối, há mồm, nhanh, cắn một miếng.” Tiểu thư
sủng nịch nói.
Ta đưa điểm tâm đến bên miệng trư đại gia, ai dè trư
đại gia không phối hợp, liên tiếp dùng đầu né tránh.
Ta nói chính mình phải bình tĩnh, đầu năm nay ngay cả
heo cũng có thời kỳ trưởng thành, còn nổi loạn phản nghịch.
Tiểu thư ngẩng đầu liếc ta một cái, ánh mắt có chút kỳ
lạ.
Ta như trước cố gắng đút thức ăn, trư đại gia, ngươi
tốt nhất đừng có cứng đầu, bằng không ta banh hai phiến môi của ngươi ra đem
nửa quả táo trực tiếp nhét vào đó.
“Hừ hừ.” Trư đại gia rầm rì rên, ra vẻ có chút không
thoải mái.
Tiểu thư lập tức đẩy tay của ta ra,“Ngừng ngừng ngừng,
đừng đút nữa.”
Trư đại gia thấy thế lại rầm rì hai tiếng, ta nghe đến
đây, lần này xem ra là vui mừng.
Chúng ta ba bên giằng co qua lại, ngoài cửa có thanh
âm trầm thấp từ tính vang lên.
“Oánh Lộ, Tiểu Hắc hôm nay có ngoan không?”
Nghe âm thanh từ phía sau, tiểu thư liền lộ ra mặt
cười, tùy tay đặt Tiểu Hắc lên đệm, đi ra cửa: “Ca ca, hôm nay sao huynh lại về
sớm như vậy?”
Tiểu Hắc Trư đại gia sau khi được tự do liền muốn đứng
dậy bỏ chạy, nhưng tốc độ của ta lại nhanh hơn.
Ta một tay chuẩn xác bắt lấy chân sau của nó dùng lực
lôi kéo, thân mình trư gia tròn vo lập tức ngã nằm trên giường, há mồm kêu. Ta
nhanh nhẹn đem điểm tâm nhét vào miệng nó, thoáng chốc biểu cảm tràn ngập bi
phẫn của nó đều hóa thành thèm ăn.
Động tác nhai nhai nuốt xuống thật có thể nói là mây
bay nước chảy lưu loát sinh động, sung sướng không thôi. Lòng ta cảm thán một
câu, heo quả nhiên là heo a.
“Hôm nay không có việc gì liền về sớm một chút, đúng
rồi, Tiểu Hắc đâu?” Ta nghe một giọng nam lười biếng nói.
Tiểu thư có chút vui mừng: “Mấy ngày nay ca ca không
vội sao? Vậy......”
“Nhìn nha đầu muội kìa, vội vã muốn gặp tiểu thúc như
vậy sao?” Tiếng bước chân vang lên, nam tử hướng bên này đi tới.
Ta đưa lưng về phía bọn họ, vẫn duy trì tư thế bất
động, hung tợn nhìn Tiểu Hắc Trư đại gia: Nếu ngươi không ăn, cẩn thận ta làm
thịt ngươi. Ta không tin đường hoàng một công chúa ta đây không làm gì được đầu
heo nhà ngươi.
“Oánh Lộ, người kia là ai?” Thanh âm nam tử hơi trầm
xuống hỏi.
Tiểu thư, cũng chính là Oánh Lộ trả lời:“Là người muội
mới tìm được từ chỗ Phúc thẩm về làm bạn với Tiểu Hắc a.”
“Làm loạn!” Nam tử khiển trách:“Muội cũng không phải
không biết tình trạng của Tiểu Hắc, bây giờ còn gọi người đến hầu hạ nó! Không
nên hại nha đầu kia!”
Ta nghe vậy nheo mắt, nhìn chằm chằm hai mắt vô thần
của Tiểu Hắc: Dù thế nào, ngươi là ưa sạch sẽ hay là có dịch heo?
Oánh Lộ không bị dọa chút nào, làm nũng nói: “Ca ca,
ca ca, huynh đừng lo, lần này Tiểu Hắc rất thích nha đầu này, vừa rồi đút nó ăn
nó cũng không có cắn nàng.”
Ta hẩy hẩy lông mi, không để ý thân hình Tiểu Hắc run
run đối diện, a, ngươi có bệnh cuồng a, tiểu thư, ngươi đừng có chỉnh ta ôi.
Nam tử nghe vậy hồ nghi hỏi:“Thật sao?”
“Thật, không lừa huynh.” Oánh Lộ nhảy nhót nói:“Không
tin chính huynh xem đi, nha đầu kia đang đút Tiểu Hắc ăn đó”
Sau đó ta bị người nhẹ nhàng đẩy ra một bên. Mà người
đẩy ta ra kia vươn hai tay thon dài trắng
trẻo nâng hắc trư gia lên.
Giờ phút này Tiểu Hắc Trư đại gia chậm chạp nhai nuốt
điểm tâm, thỉnh thoảng chuyển động tròng mắt vô thần nhìn nhìn ta, thật là có
vài phần ngốc, rất đáng yêu. Theo tầm mắt Tiểu Hắc, người kia mặc cẩm bào màu
bạc cũng quay đầu nhìn về phía ta, nhẹ giọng nói: “Ngươi?”
Nam tử mi cong như núi, mắt như tinh thần, da như
tuyết, môi hồng răng trắng...... Được rồi, ta thừa nhận ta không có khiếu miêu
tả người khác, chỉ tổng kết một câu, thiếu gia này thực thanh tú, dị thường
tinh xảo.
Hắn hơi hơi nhướng mày, cúi đầu nhìn Tiểu Hắc lại nhìn
ta, đột nhiên cười khẽ ra tiếng: “Tiểu Hắc, đây là thân thích nhà ngươi? Cho
nên ngươi mới không cắn?”
Dứt lời còn gật gật đầu tự diễn biểu tình“đúng là như
thế”.
Ta nhìn thấy Tiểu Hắc được đặt xuống lui lại mấy bước,
trong lòng có chút mất mát. Ti