Long Phượng Tình Trường

Long Phượng Tình Trường

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326430

Bình chọn: 8.5.00/10/643 lượt.

ặt phụ thân ta cũng hoàn toàn thả lỏng, tùy theo tâm ý bản thân mà làm. Bị người nhìn cười ha hả nhất thời cũng quên hơn phân nửa

nỗi xấu hổ thảm cảnh ở Đông Hải, mặc dù nhớ đến sống chết của Ly Quang

nhưng cũng khá hơn là bi thương khóc lóc không ngừng.

Có lẽ phụ

thân sợ ta quá đau lòng, mấy ngày nay chính vụ cũng vào bàn ở thiên

điện, ngày đêm canh giữ bên cạnh ta. Trên người ta bị thương rất nhiều

nơi, thỉnh thoảng cầm mãnh vỡ của Côn Lôn thần kính ra ngắm, người xử lý xong chính vụ cũng kể một vài chuyện kỳ thú ở tứ hải bát hoang để giải

sầu cho ta.

Mặc dù ta không thể buông bỏ Nhạc Kha, nhưng biết rõ

lời nói dối của mình đã bị hắn nhìn thấu, lòng ta dâng lên sự xấu hổ

lúng túng, cũng tạm thời vơi đi niềm thương nhớ.

Mấy ngày sau lúc ta đang dùng ngọ thiện với phụ thân thì nghe ngoài cửa vọng vào một

tiếng gọi to: “Tỷ tỷ tỷ tỷ…”. Nó chạy một mạch thẳng vào trong, theo sau là một đội thị vệ tỳ nữ trong cung vừa chạy theo vừa gọi: “Quốc chủ,

vương thượng và công chúa đang dùng bữa, xin quốc chủ chờ một chút, chờ

nô tỳ thông báo…”

Cửa điện mở rộng, lộ ra một khuôn mặt tuấn mỹ

tuyệt thế khuynh thành, đôi đồng tử màu đỏ như hồng ngọc, cực kỳ quyến

rũ sự chú ý của người khác. Tu La phụ thân buông đũa xuống, cười nói:

“Sớm đã nghe nói quốc chủ Thanh Khâu là người xuất chúng, Bổn vương

trông thấy, quả thật lời đồn không sai.”

Ta vừa vùng dậy đã bị phụ thân ấn xuống giường. Ta đành vẫy tay, dịu dàng nói: “Cửu Ly, mau tới đây, để tỷ tỷ nhìn một cái.”

Cửu Ly khó giấu được niềm vui mừng rạng ngời trên nét mặt nhưng lại giả vờ

ra vẻ già dặn, chỉnh sửa y phục, đi vào hành lễ với phụ thân, tỏ vẻ nho

nhã nói: “Từ lâu đã nghe nói Tu La vương anh hùng cường tráng, Cửu Ly

sớm có lòng muốn đến diện kiến thăm hỏi, nay được Tu La vương mời, Cửu

Ly liền không ngừng vó ngựa đến thăm.”

Ta đã nuôi nó từ nhỏ đến

lớn, hiếm khi thấy nó văn nhã như vậy, nhất thời nghiêm mặt không được

đành bật cười thành tiếng, ôm ngực vừa cười vừa đau, cuối cùng những u

sầu bi thương tích tụ trong lòng mấy ngày qua được giải tỏa không ít.

Phụ thân thấy ta cười thoải mái thì như trút được gánh nặng bảo: “Mấy ngày

nay Loan nhi tinh thần sa sút, vết thương cũng chậm lành, phụ thân nghe

nói con và quốc chủ Thanh Khâu có quan hệ thân thiết nên liền tự chủ

trương thay Loan nhi mời đến. Bây giờ phụ thân còn có việc bận, quốc chủ Thanh Khâu cứ tự nhiên.” Lại chỉ vào đám thị nữ đuổi theo đến căn dặn:

“Các ngươi phải hầu hạ công chúa và quốc chủ Thanh Khâu cho tốt.”

Mọi người đều nhất tề vâng dạ, phụ thân mới yên lòng rời đi.

Cửu Ly lôi kéo tay ta, nhìn ta một lượt từ đầu đến chân rồi thở dài: “Tỷ tỷ gầy đi rất nhiều, tội cho Tiểu Ly cứ tưởng rằng tỷ tỷ tìm được phụ thân rồi thì sẽ sống rất an ổn ở thành Tu La đó.”

Có thị nữ đến châm

trà rồi lặng lẽ lui ra. Ta kéo tay nó ngồi xuống giường, lắc đầu: “Đệ

không nhìn thấy dáng vẻ khẩn trương của phụ vương sao, tỷ tỷ sao có thể

không sống an ổn ở đây cơ chứ? Nhưng mà vì sao Tiểu Ly lại trở thành

quốc chủ Thanh Khâu vậy?”

Cửu Ly vốn đã ngồi xuống nhưng khi nghe câu hỏi ấy thì ‘xoẹt’ một cái bật người đứng dậy khỏi ghế, xúc động

phẫn nộ nói: “Còn không phải là tại Tứ cô của đệ sao, suýt chút nữa thì

bức đệ đến phát điên. Lúc trước khi đệ và tỷ tỷ còn sống chung với nhau

chỉ lo ăn xong thì ngủ, ngủ dậy thì chơi, mọi việc đều không cần để ý

đến. Ngoài miệng Tứ cô nói là yêu thương đệ, sau khi lừa Cửu Ly trở về

thì buộc đệ phải học cái này học cái kia, nào là tiên thuật, nào là

chính vụ, không có được một khắc yên tĩnh. Bản thânTứ cô thì thoái vị

rời khỏi ngôi vị quốc chủ, rảnh rỗi quá nên nhìn chằm chằm vào việc học

hành của đệ.” Mặt mày hớn hở bảo: “May mà Tu La Vương mời đệ tới đây

làm khách, nếu không Tiểu Ly làm sao thoát khỏi biển khổ?”

Lại

nũng nịu như viên đường mật ôm chặt cánh tay ta làm nũng: “Tỷ tỷ, tỷ cho đệ ở lại đây mấy ngày đi, tốt nhất là ở lâu lâu một chút, không cần trở về Thanh Khâu có được không?”

Ta bật cười khanh khách. Nhớ đến

vị Tứ cô của Cửu Ly mà ta đã từng gặp một lần, nhìn nàng ta uy nghiêm

khí thế như vậy, chẳng phải thích hợp làm quốc chủ Thanh Khâu hơn Cửu Ly đó sao? Cửu Ly từ nhỏ đến lớn đều ở cạnh ta, từ trước đến nay ta đều

dùng chính sách nuôi thả với nó, dựa theo tính tình thích chạy loạn chơi bời của nó mà đột nhiên bị giam cầm, ở trong nhà học tập phép tắc, chắc chắn đối với nó mà nói chính là vô cùng đau khổ.

Nó ở bên cạnh

ta cọ cọ một hồi, mày bỗng nhiên nhíu chặt, hỏi: “Tỷ tỷ, nghe nói Giao

Nhân bị diệt tộc, chuyện này là sự thật sao? Ly Quang ca ca gặp nạn thật rồi à?”

Tuy rằng Hùng Lực chưa trở về, nhưng lòng ta cũng dần

dần hiểu rõ. Một ngày hắn chưa về, chẳng qua là kéo dài chút thời gian

mà thôi. Chuyện không may xảy ra đã hơn nửa tháng, thời gian càng lâu hy vọng càng xa vời. Lòng ta đau đớn, không kiềm chế được mà cúi đầu,

trong mắt lại ngưng tụ giọt lệ.

Có lẽ Cửu Ly chưa bao giờ thấy ta khóc nên lập tức luống cuống tay chân, vừa khuyên giải vừa lấy tay áo

mình lau nước mắt cho ta: “Tỷ tỷ đừng khóc! Tuy r


XtGem Forum catalog