XtGem Forum catalog
Không Yêu Sẽ Không Quay Lại

Không Yêu Sẽ Không Quay Lại

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325152

Bình chọn: 7.5.00/10/515 lượt.

uông cái bút màu vàng trong tay xuống, đứng lên, từ phía sau bàn thong thả bước tới, "Nhà Nam Cung chưa bao giờ làm mua bán lỗ

vốn. Muốn ta giúp cô, sẽ được thù lao gì?"

"Thù lao?" An Nhiên ngây ngốc hỏi ngược lại.

Nam Cung Kỳ Áo dừng lại ở trước mặt cô, nụ cười lành lạnh, "Đúng là một

tiểu cô nương chưa rành việc đời, cùng quỷ nhỏ Yến tử kém hơn nhiều."

An Nhiên cười gượng hai tiếng, không ngại khi bị Nam Cung Kỳ Áo nắm lấy cằm.

Ngón tay thô ráp của hắn vuốt ve gương mặt trơn bóng của cô.

An Nhiên sẽ không ngu đến mức cho rằng đây là biểu hiện yêu mến của

trưởng bối, trong mắt Nam Cung Kỳ Áo lộ ra tia xâm lược nguy hiểm.

Cô muốn chạy trốn, còn chưa kịp đứng lên liền bị hắn đẩy vào trong ghế.

Hắn nắm được mặt của cô, một bàn tay khác mò tới trên đùi cô, hướng dần

về phía giữa hai chân cô, "Ta thích thân thể của những cô gái trẻ tuổi." An Nhiên tránh né bàn tay đang xâm nhập của Nam Cung Kỳ Áo, cố gắng trấn định nói: "Bác, xin người đừng như vậy, nếu như Yến tử biết được sẽ đau lòng."

Cô cố gắng đứng lên lần nữa, ngược lại bị Nam Cung Kỳ Áo giữ chặt hơn,

hắn siết chặt cằm của cô, khiến cho cô không thể phát ra được âm thanh

gì.

Hắn dùng một cái tay khác cởi thắt lưng, "Thật là một cô gái ngốc, muốn

dùng Yến tử tới uy hiếp ta. . . . . . , cô gái tốt, cắn một cái là tốt

rồi. . . . . . Cho ta xem bảo bối của An Diệc Bác có bao nhiêu X!"

"Ưm. . . . . . !" An Nhiên nghiêng đầu qua không để cho hắn được như ý,

cắn chặt hàm răng, cảm giác nhục nhã tột độ khiến cho cô rơi nước mắt.

Sức lực trên tay của Nam Cung Kỳ Áo rất lớn, cô cảm tưởng như cổ của

mình sẽ bị hắn cầm đứt.

Khâu Thiếu Trạch chờ ở bên ngoài không nhịn được hỏi Yến tử: "Thế nào

còn chưa ra?" Nhìn cánh cửa khép chặt, tim hắn đập rất nhanh, cảm giác

là lạ ở chỗ nào.

Yến tử cũng có chút nghi ngờ: "Tôi cũng không biết. . . . . . Ba tôi ốn không hay nói nhiều."

Khâu Thiếu Trạch đột nhiên nhớ đến Nam Cung Kỳ Áo có một ít tin đồn là

đặc biệt háo sắc, trong đầu"Oanh" một tiếng, hắn gấp rút đập vào cánh

cửa, hô: "Nhiên Nhiên, em không sao chứ?"

"Anh làm gì thế?" Yến tử ngăn hắn lại, "Ba tôi ghét nhất là bị người khác quấy rầy, cẩn thận ông ấy cầm súng bắn anh!"

Khâu Thiếu Trạch đẩy Yến tử ra, "Cô thì biết cái gì?" Hắn lui về phía

sau mấy bước, nghiêng thân thể đi xô cửa, mấy cái liền cũng không mở

được, hắn tức giận giữ chặt Yến tử, "Mở cửa ra! Ba cô chính là tên ác

ôn, Nhiên Nhiên nhất định đã xảy ra chuyện, mở cửa!"

Nam Cung Yến nén giận móc chìa khóa mở cửa cho hắn, bất mãn liếc hắn một cái: "Chọc giận ba tôi anh liền tự mình chịu trách nhiệm đi. . . . . .

An An!"

Cô đẩy cửa ra, lại nhìn thấy An Nhiên quần áo xốc xếch bị Nam Cung Kỳ Áo cưỡi đè ở trên sàn nhà!

"Cái tên khốn kiếp này!" Khâu Thiếu Trạch nắm chặt quả đấm muốn đi lên

đánh hắn, ai ngờ động tác của Nam Cung Kỳ Áo rất nhanh, hắn buông An

Nhiên ra, thoải mái mà tránh được công kích của Khâu Thiếu Trạch, sau đó thân hình vừa động, liền di chuyển đến sau lưng Khâu Thiếu Trạch, một

cánh tay mạnh mẽ giữ chặt cổ anh lại.

Khâu Thiếu Trạch bị hắn dùng cánh tay quăng vào vách tường cứng, thậm

chí có tiếng xương vai bị vỡ vụn , cả người hắn bởi vì đau đớn mà co

rút.

"Cha, cha ở đây làm cái gì?" Yến tử luống cuống tay chân đỡ An Nhiên từ

trên mặt đất dậy, phát hiện áo ngực của cô cũng bị tháo ra rồi, trước

ngực có vết nhéo, một bên mặt còn in rõ dấu tay. Toàn thân An Nhiên run

dữ dội hơn, lại nói không ra một chữ.

"An An, không sao không sao." Yến tử vội vàng cởi áo khoác của mình xuống khoác lên cho cô.

"Yến tử con tránh ra, chớ nhúng tay vào chuyện của cha." Nam Cung Kỳ Áo

thế nhưng lại xoay người kéo mắt cá chân của An Nhiên lại, muốn đem cô

từ trong ngực Yến tử kéo ra ngoài, "Con không phải là không biết quy củ

trong nhà, con mang cô ta đến, cũng nên nghĩ đến chuyện này rồi."

Yến tử không dám tin nhìn hắn: "Cha, cậu ấy là bạn tốt nhất của con,

không phải giống như những người khác! . . . . . . Cha buông tay, đừng

động vào cậu ấy! . . . . . . Cha chú ý phía sau!" Yến tử thấy Khâu Thiếu Trạch mới vừa ngã xuống đấy thế nhưng lại lắc lắc đứng lên, rút ra một

thanh kiếm treo trên vách tường hung hang chém phía cái ót của Nam Cung

Kỳ Áo, không khỏi sợ hãi kêu nhắc nhở.

Nam Cung Kỳ Áo có chuẩn bị, Khâu Thiếu Trạch cầm một cái liền nhào vô ích.

Thấy Nam Cung Kỳ Áo vẻ mặt âm độc lấy súng bên hông hướng về phía Khâu Thiếu Trạch, giọng nói An Nhiên khàn khàn: "Không cần!"

"Cùm cụp" một tiếng, tất cả đều ngưng lại.

Nam Cung Kỳ Áo kinh ngạc quay đầu nhìn về phía Yến tử đang dùng súng đặt vào bên thái dương của hắn, gân xanh trên trán bởi vì tức giận mà nhảy

lên: "Mày lại dám. . . . . . !"

"Thả bọn họ!" Giọng nói của Nam Cung Yến rõ ràng đang run rẩy, nhưng bàn tay lại rất vững vàng, " An An là bạn tốt nhất của con, con sẽ không để cho cha làm tổn thương cậu ấy."

"Hừ." Nam Cung Kỳ Áo tùy ý ném khẩu súng xuống đất.

Khâu Thiếu Trạch đem áo khoác của Yến tử trên người An Nhiên kéo xuống,

cởi áo khoác ngoài của mình ra đem cô bọc lại thật kỹ, hắn ôm chặt lấ