
m đầu Khâu Thiếu Trạch vào ở , An thị đã sang tên cho hai mẹ
con mình. Hôm nay ba con xảy ra chuyện, mấy ngày nay cổ phiếu của An thị rớt lợi hại, không có ông ấy, tự mẹ cũng không chống đỡ được. . . . . . . Mẹ dẫn con trở về Trung Quốc, lúc này nên rời đi thôi. Ba con về sau
như thế nào, tự ông ta cầu phúc thôi"
"Con không muốn!" An Nhiên không dám tin nhìn Nhập Hồng, "Mẹ muốn bỏ mặc ba con sao?"
Nhập Hồng cúi đầu đùa nghịch miếng trứng còn dư lại trong đĩa, "Con bảo
mẹ phải giúp ông ta như thế nào? Bảo lãnh ra ngoài, sau đó lại trơ mắt
nhìn ông ta phản bội mẹ sao?"
An Nhiên nói không ra lời. Cô hiểu, hiện tại tất cả lời biện hộ cho An
Diệc Bác cũng giông như gián tiếp làm tổn thương Nhập Hồng, chỉ là, sự
việc đến quá đột nhiên lại có chút kì lạ, "Mẹ, nhà chúng ta chắc chắn là bị người khác gài bẫy, trước tiên đem ba bảo vệ ra ngoài rồi thương
lượng một chút có được hay không?"
Nhập Hồng thở dài, "Hắn muốn lợi dụng, sẽ để cho hắn làm thật tốt. Người nào bán đứng ba con, hiện tại trong lòng mẹ cũng cũng lờ mờ đoán được,
Anh tử chết oan nhiều năm như vậy, hắn vẫn không có khả năng nhịn xuống
đi. Quyết định như vậy, con ăn đi, mẹ có hẹn với bác Nam nói chuyện." Bà lau miệng, không cho An Nhiên cơ hội mở miệng, nhanh chóng ra khỏi nhà.
An Nhiên một mình ngồi bên cạnh bàn ăn trống rỗng, trong lòng buồn phiền khó chịu. Sau khi ăn cơm xong, cô lấy cái túi giấy kia ra lật tới lật
lui nhìn, rốt cuộc nhìn ra một chút đầu mối.
Trong góc dưới bên trái phía sau của túi giấy có in nhãn hiệu quen thuộc. An Nhiên vỗ đầu, "Yến tử!"
Yến tử thường nói cả nhà bọn họ đã từng là lưu manh, cái tính khí nóng
nảy của cô ấy được di truyền lại từ ông nội cô, chính cô ấy cũng là một
tiểu lưu manh. Nhà Nam Cung bắt đầu khởi nghiệp chính là từ trộm cướp,
buôn bán không đứng đắn, tổ thượng chính là côn đồ đầu đường xó chợ, về
sau dần dần phát triển thành một thế lực hắc đạo. Sau tẩy trắng, liền
tiến vào nghê giám thị theo dõi, phát triển nhất là hệ thống giám sát,
số lượng thám tử tư không biết có bao nhiêu. Nhà Nam Cung làm ăn có chút giống thổ phỉ, chỉ cần là nhận hóa đơn, cho dù là vi phạm pháp luật,
cũng sẽ hoàn thành.
Nhãn hiệu này chính là kí hiệu đặc biệt của nhà Nam Cung., những thứ đồ
này nếu là nhà Nam Cung phụ trách làm được, trong tay nhất định sẽ có
tài liệu của người nhờ thuê.
An Nhiên mới vừa bấm số của Nam Cung Yến, liền bị cô ấy rống một trận:
"Cậu chết đi đâu rồi? Chuyện ba cậu bị bắt đã truyền đi khắp nơi, mẹ cậu hôm nay sẽ phải bán An thị, gọi điện thoại cho cậu cũng không nhận!"
An Nhiên nghe cô rống một hồi, đợi cô ấy bình tĩnh lại, lời ít mà ý
nhiều nói sáng tỏ tình huống, cô đắn đo nói: "Mình hiểu rõ nhà cậu nhận
tài liệu của khách sẽ không lộ ra ngoài, chỉ là...."
"Tớ sẽ tra giúp cậu." Yến tử đồng ý rất sảng khoái. "Cậu yên tâm."
"Yến tử..." Hốc mắt An Nhiên nhất hời ươn ướt, "Cám ơn cậu....Cậu có thể cho tớ mượn ít tiền được không? mẹ tớ mặc kệ ba tớ, tớ cần tiền bảo
lãnh..."
"Muốn bao nhiêu?"
An Nhiên nói một con số, Nam Cung Yến trầm mặt một lát: "Cậu tới nhà tớ
đi, nhiều tiền như vậy còn phải đả thông quan hệ, tớ thật sự không có
bản lãnh này. Tớ để cho ba tớ giúp cậu."
Về sau, An Nhiên vì cuộc điện thoại sáng sớm hôm đó của mình mà cơ hồ
hối hận cả đời. Nếu như cho cô cơ hội lựa chọn lần nữa, cô sẽ không bao
giờ tự chủ trương đi vay tiền, cũng không cần kéo Khâu Thiếu Trạch đi
cùng...
Có lẽ là bởi vì không có nữ chủ nhân, trong nhà Yến tử có vẻ rất lạnh
lẽo, mặc dù tất cả đồ đạc đều rất xa hoa, nhưng trong đại sảnh những tấm đệm trên ghế salon đều phản ra ánh sáng lạnh lẽo.
Hiện tại chỉ có Yến tử còn trong nhà, sau khi Nam Cung Quân Như tìm
Trương Nghiên về liền cùng cô ấy kết hôn rồi khỏi bang C. An Nhiên là từ trong miệng Nam Tịch Tuyệt biết được Trương Nghiên bị sảy thai, chuyện
về sau, cô muốn hỏi tiếp, đều bị anh lấy các loại lý do khác chuyển
hướng.
Ông cụ Nam Cung đang ở trong sân đánh Thái Cực, đối với mấy tiểu bối như An Nhiên đều hờ hững.
Yến tử dẫn An Nhiên và Khâu Thiếu Trạch đi lên lầu, cô vào thư phòng của Nam Cung Kỳ Áo trước, sau khi ra ngoài nói: "An An, ba tớ muốn gặp một
mình cậu.... Ông ấy có chút hung hãn, chỉ là không sao," cô ôm An Nhiên
một cái, "Có tớ cùng Khâu Thiếu Trạch ở đây, ông ấy cũng không thể ăn
cậu."
Nam Cung Kỳ Áo ngồi ở đằng sau bàn nhìn thấy An Nhiên, chỉ chỉ môt bên ghế da, lạnh lẽo nói: "Ngồi."
"Dạ, bác khỏe." An Nhiên lễ phép chào hỏi ngồi xuống.
Nam Cung Kỳ Áo đi thẳng vào vấn đề: "Muốn mượn tiền?"
An Nhiên gật đầu một cái.
"An thị không có An Diệc Bác chính là một cái thùng rỗng. Nhập Hồng đề
phòng Khâu Thiếu Trạch, nên không đem nó bồi dưỡng, hiện tại giao An thị vào trong tay hắn cũng không thể xoay chuyển được tình thế."
An Nhiên không biết ông ta tại sao lại nói mấy câu này, chỉ là trong
lòng rất không thoải mái. Cái loại giọng nói tính toán cùng khinh thường kia.... Ông ta thật sẽ giúp cô sao? An nhiên lần đầu ý thức được quan
hệ hai nhà có lẽ vẫn không tốt như cô vẫn tưởng tượng.
Nam Cung Kỳ Áo b