Disneyland 1972 Love the old s
Kế Hoạch Mai Mối

Kế Hoạch Mai Mối

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323443

Bình chọn: 10.00/10/344 lượt.

i. Nhìn đi, không phải là bọn mình không đưa về, mà là con gái nhà người ta đã chọn được tài xế tốt nhất từ lâu rồi.

Khóe miệng con cáo họ Hạ giật giật, khéo léo đáp: “Nhà tôi ở cửa đông…” Ý là, cô Lưu, chúng ta không cùng đường, thật đấy!

Vừa nói xong, mợ cả đang chơi mạt chược vừa đánh một con Nhất vạn1, phân

tâm nên chỉ nghe thấy nửa câu sau của Hạ Hà Tịch, kêu to lên: “Tiểu Hạ ở cửa đông còn muốn đưa Lộ Lộ về hả? Ôi chao, thật phiền cho cháu quá!

Hai đứa đi cẩn thận nhé! Lộ Lộ, về nhà nhớ gọi điện cho mợ nhé!”

[1'> Nhất vạn: tên một quân mạt chược

Lộ Lộ cười híp cả mắt: “Vâng. Thế anh Hạ, chúng ta đi thôi!”

Con cáo họ Hạ toát mồ hôi. Mợ cả, câu nào mợ nói cũng là “phiền con quá”,

nhưng cứ nghe như là “không phiền con đâu”. Mợ cả đã nói thế rồi, Hạ Hà

Tịch đành phải đâm đầu theo lao, không thể từ chối Lộ Lộ. Nhìn vẻ mặt

cười trên nỗi đau của người khác của ba anh em nhà họ Tô, Hạ Hà Tịch hít một hơi thật sâu, đưa ánh mắt nhìn bà mối một cách sâu xa, đem niềm hy

vọng duy nhất gửi gắm lên cô.

Vào lúc này, bà mối trên chiến trường đang nghiền ngẫm dãy bài được xếp nghiêm chỉnh của mình, suy nghĩ xem nên đánh quân gì.

Con cáo họ Hạ khẽ nheo mắt…

Nhóc con, ngẩng đầu lên nhanh, không phải em nhiều quỷ kế nhất à?

Nhóc con, nói gì đi, chẳng lẽ em muốn chủ động giao quyền chiếm giữ ra thật, để anh đưa Lộ Lộ về nhà à?

Nhóc con…

Hạ Hà Tịch đang thầm oán trách, nhưng đôi mắt của bà mối lại lóe lên,

ngẩng đầu phóng ra ánh sáng lạ thường, rồi cười phá lên: “Bát đồng, ù

rồi! Tự bốc ù nhé!”

Hạ Hà Tịch nghiến răng ken két. Bát đồng, tao không đội trời chung với mày!

——————————————Tôi là em gái bát đồng vô tội————————————-

Hạ Hà Tịch vác cả bụng đầy ấm ức đưa Lưu Lộ Lộ về nhà. Khi quay lại nhà

mình, bà mối đã đứng dưới nhà đợi anh. Sau khi Hạ Hà Tịch về nước mới

mua căn hộ này, rất ít người biết địa chỉ, nhưng Tô Tiểu Mộc cái gì cũng tinh thông nên vẫn mò ra được.

Giờ đã là mùa thu, không khí ban đêm hơi lành lạnh. Con cáo họ Hạ đậu xe xong rồi đi ra, nhìn một cái đã thấy bà mối ăn mặc phong phanh, đang ôm cánh tay, đứng đợi anh ở cửa,

trong lòng chợt thấy hốt hoảng, không kịp suy nghĩ đã bước tới trước mặt cô, cau mày hỏi: “Sao em lại ở đây?”

Cuối cùng bà mối cũng thấy Hạ Hà Tịch xuất hiện, cô khịt khịt mũi, vô cùng ấm ức đáp: “Nếu biết

trước anh về muộn thế này, em đã không vội vội vàng vàng bắt taxi tới

đây. Lãng phí mất hơn hai mươi tệ.”

Hạ Hà Tịch lặng đi, trái tim bị rung động chút xíu đã nứt toác ra rồi. Tô Tiểu Mộc, em có thể đừng

ăn nói tùy tiện như thế không hả, phá hoại không khí lắm đó!

Hai người vào nhà, Hạ Hà Tịch đi pha cho bà mối cốc cà phê nóng, còn Tô

Tiểu Mộc thì mặc chiếc áo khoác rộng thùng thình của Hạ Hà Tịch đi loanh quanh trong phòng.

“Hạ Hà Tịch, nhà anh trang trí cũng được

phết nhỉ!” Đây là lần đầu tiên bà mối tới nhà Hạ Hà Tịch nên nhìn cái gì cũng thấy mới mẻ, sờ bên này một chút, ngắm bên kia một tẹo. Cô nhận ra người thiết kế căn phòng này rất chuyên nghiệp, lấy hai màu trắng đen

làm chủ đạo, tivi treo tường trong phòng khách “nở” một đóa mẫu đơn phú

quý, thuần khiết. Nội thất lại lấy phong cách đơn giản làm chủ đạo, hòa

hợp với căn phòng một cách rất khéo léo và tinh tế, lộ rõ vẻ phóng

khoáng mà gọn gàng, sạch sẽ.

Chỉ là… bà mối chăm chú ngắm căn

nhà đẹp đẽ này, cứ cảm thấy thiếu thứ gì đó. Đang nghĩ chỗ nào không

thích hợp, Hạ Hà Tịch đã bê cà phê từ trong phòng bếp ra.

Đưa cốc cà phê cho bà mối, Hạ Hà Tịch nói: “Muộn thế này em còn tới làm gì?”

Không phải Tô Cẩm Trình nói, ba bà mợ đã lên bàn mạt chược thì không nhận

người thân à? Trong hoàn cảnh bốn chân thiếu một như thế sao lại thả bà

mối đi? Dường như biết Hạ Hà Tịch đang nghĩ gì, Tô Tiểu Mộc cười ha ha:

“Mấy anh vừa bước chân ra khỏi nhà thì cậu hai về, thế nên cậu ấy làm

người thế mạng cho em.”

Hạ Hà Tịch nghe xong thì im lặng. Vất vả lắm mới không phải chơi mạt chược với mấy mợ, bà mối không về nhà mà

bắt taxi tới tìm mình, rốt cuộc là có chuyện gì? Liên hệ với vẻ bất

thường của bà mối hôm nay, con cáo họ Hạ không khỏi mừng thầm. Chẳng

lẽ…con nhóc này ghen thật rồi sao? Hồi nãy không phát tác ở nhà họ Tô

chỉ là sĩ diện?

“Thế rốt cuộc em tới đây làm gì hả?”

Bà mối lắc đầu vô cùng đắc ý: “Bà mối tới nhà, dĩ nhiên là có chuyện vui rồi. Em tới nói với anh về Lưu Lộ Lộ…”

Hạ Hà Tịch vừa nghe tới hai chữ “Lộ Lộ”, liền ngắt lời bà mối, sắc mặt

trầm xuống, ánh mắt đột nhiên sắc nhọn, lạnh lùng nói: “Tô Tiểu Mộc,

đừng nói với anh, muộn thế này rồi em còn tới là để làm mối cho anh với

Lộ Lộ đấy nhé!”

Bà mối nghe thấy vậy thì chớp mắt liên hồi, cuối cùng không nhịn được mà cười phá lên. Thực ra, cô tới “làm mối ” cho Lộ Lộ thật. Từ mấy tháng trước, lúc bà mối dạo phố đã gặp Lộ Lộ một lần.

Lúc ấy, Lộ Lộ trang điểm rạng rỡ, đi cùng một chàng trai thấp hơn cô ta

một cái đầu.

Lộ Lộ giới thiệu, đây là bạn trai cô, con trai của

ai đấy trong cục, tốt nghiệp một trường đại học danh tiếng, trong câu

nói hiện đầy vẻ tự hào và khoe khoang. Bà mối nghe cô ta nói xong định

rút lui nhưng lại b