Polaroid
Hoàng Qua

Hoàng Qua

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323514

Bình chọn: 7.00/10/351 lượt.

hi nương nương.”

-“Đứng lên đi.”

-“Phu nhân bảo nô tỳ đến báo lại với nương nương. Tề Vân cô cô đã ra khỏi bạo thất, chuyển đến Hoán Y cục.”

Mắt Đồng Hề sáng rực.

-“Phu nhân sáng sớm đã đến Tử Thần điện cầu Hoàng thượng. Phu nhân

bảo nô tỳ báo lại với nương nương, Phu nhân địa vị thấp kém, cũng không

khuyên được Hoàng thượng. Hiện giờ tài cán cũng chỉ có thể vì nương

nương làm đến vậy.”

Mặt Ngọc Hương dưới nắng mặt trời càng rạng rỡ. Chủ nhân được sủng, nô tỳ đi theo đều được vẻ vang hơn rất nhiều.

Đồng Hề lướt mắt nhìn Thúc Bạch, cô ta hiểu ý bước đến nhét 12 bạc vào tay Ngọc Hương.

-“Huyền Huân, ngươi mang theo lễ vật, cùng Ngọc Hương đến Chiêu Dương điện, thay ta cảm ơn Chiêu phu nhân. Chuyển lời lúc này ta đang bị cấm

túc, nếu như có cơ hội, nhất định báo đáp đại ân của nàng.”

Có lẽ nàng sớm đã nhìn ra tầm quan trọng của Tề Vân đối với nàng.

Lòng người này sợ rằng so với nàng càng thâm sâu hơn, rất khó đối phó.

Chiêu Dương cung.

Mộ Chiêu Văn nhìn thấy Tống Tử Quan Âm trước mặt, cũng chỉ cảm thấy tinh xảo mà thôi.

-“Trời ạ, không nghĩ tới Quý phi nương nương lại mang đến một lễ vật quý giá như vậy.” – Ngọc Hương bên cạnh kinh ngạc thốt lên.

Mộ Chiêu Văn lại nghĩ đến chuyện khác. Nàng chẳng qua cũng chỉ muốn

nhân cơ hội lôi kéo Lệnh Hồ Đồng Hề, để đứa trẻ của mình có thể bình yên sinh ra. Huống chi nàng hiểu ý Thiên Chính đế, hắn luôn thích dạng nữ

nhân hiền lành thiện lương.

Nàng đi cầu hắn, đó là cho thấy bản thân mình lương thiện, vả lại

dường như Thiên Chính đế cũng không phải thật sự muốn Tề Vân chết. Nàng

chỉ nhẹ nhàng cầu một câu hắn liền đồng ý. Mộ Chiêu Văn cũng không biết

hắn thật sự nghe lời mình nói, hay thật ra là có nguyên nhân khác.



Tin tức Quý phi thất sủng nhanh chóng lan truyền khắp hậu cung. Nhưng những kẻ đến chê cười việc nàng bị cấm túc cũng không nhiều lắm.

Đồng Hề chậm rãi chờ Thiên Chính đế hết giận. Có một số việc gấp cũng không được, nhìn thấy mồng một tháng bảy sắp đến. Nàng chưa từng nghĩ

tới cũng có một ngày mình chờ đợi ân sủng.

Băng trong cung ngày càng ít, hiện giờ Đồng Huy cung muốn một ít băng đến giải nhiệt cũng bị người khác làm khó dễ. Chưởng khí thái giám

Chương Đắc Quý thậm chi còn mang quy củ cho thủ lĩnh thái giám Đồng Huy

cung Vu Hải xem. Quý phi một ngày không được dùng quá ba thùng băng, mà

trước đây không hề nhắc đến quy củ này.

Thiên Chính đế ở Đồng Huy cung tức giận mà đập nát bình khai quang ngũ sắc Tầm vân quán nhĩ (17), Chương Đắc Qúy bảo người mang một chiếc bình thanh hoa lung tôn khác

đến. Luận nhan sắc tao nhã, mặt men nhẵn nhụi, cảm giác trơn trượt. Đồng Huy cung trước giờ chưa từng dùng loại đồ sứ thấp kém như vậy.

-“Nương nương, nghe nói năm nay Hoàng thượng muốn đi Nam Hàn hành

cung nghỉ hè.” – Huyền Huân và Thúc Bạch từ nhỏ đã theo Đồng Hề, tiến

cung lại bị Tề Vân dạy dỗ nghiêm ngặt, cho dù trong nghịch cảnh cũng cố

gắng nghĩ ra cách, tìm ra nhiều loại tin tức khác nhau.

Đồng Hề phất nhẹ quạt bạch ngọc mẫu đơn trong tay. Trên mặt và đuôi

quạt khắc ba đóa mẫu đơn nối tiếp, lại khảm mã não, san hô, bạch ngọc

làm nhụy hoa, ánh sáng lấp lánh, đẹp không sao tả được.

Quạt này là hôm trước Độc Cô Viện Phượng cho người mang tới, quý báu

mà hoa lệ. Thế nhưng sau lưng lại có một câu chuyện khiến tim người ta

trở nên băng giá.

“Thường khủng thu tiết chí, lương tiêu đoạt viêm nhiệt. Khí quyên khiếp tứ trung, ân tình trung đạo tuyệt.”

Dịch thoáng bài

này ẩn dụ cây quạt để ám chỉ đến con người, như là trong mua hạ nóng bức thì nó được ân sủng, sử dụng quài …. Nhưng trong lòng nhận được sủng ân lại luôn [phập phồng lo sợ đến 1 ngày sang thu thì sẽ không còn nhận

đươc sự yêu thích từ chủ nhân nữa. Đại ý nó dùng quạt để ám chỉ thân

phận những cô gái thời phong kiến, dù có sống trong hạnh phúc cũng luôn

phải lo sợ. Đây cũng có thể hiểu như chị Độc Cô tặng cho chị Đồng Hề

quạt cũng là 1 cách khích bác thâm thúy )

Ngày trước Ban tiệp dư làm 《 Đoàn phiến ca 》là tự đau xót bản thân

mình, hôm nay Độc Cô Viện Phượng lại tặng quạt, như thể bỏ đá xuống

giếng. Đồng Hề cũng không ghét bỏ gì, thậm chí còn yêu thích mà cầm

trong tay ngắm nghía.

Rất lâu sau nàng mới nói:

-“Hoàng thượng đã rất lâu rồi không đến Nam Hành cung nghỉ hè.”

Thiên Chính đế không phải loại hoàng đế xa hoa lãng phí, hắn cực kỳ

tiết kiệm. Trừ năm Đồng Hề tiến cung từng theo hắn đến Nam Hành cung,

vài năm qua cũng không nghe tin tức hắn đến Nam Hành cung nghỉ hè. Năm

nay đã vào hạ từ lâu, cũng chưa từng nghe nói hắn có ý định này, sao

bỗng nhiên lại nhắc tới?

-“Nghe nói sau khi Chiêu phu nhân có thai nên không chịu nóng nổi nữa, thế nên Hoàng thượng mới quyết định đi Nam Hành cung.”

-“Danh sách đi ra sao?” – Cái Đồng Hề quan tâm chính là vấn đề này.

-“Chỉ có Thái hậu và Chiêu phu nhân.”

-“Cái gì?” – Đồng Hề ngạc nhiên. Hoàng thượng đi Nam Hành cung nghỉ

hè, ít nhất cũng hai tháng mới hồi cung, sao lại có thể chỉ dẫn theo một cung phi là Chiêu phu nhân?

Tay Đồng Hề bắt đầu gõ trên thanh vịn tháp mỹ nhân, lòng nàng khẩn

trư