Hạnh Phúc Không Bắn Không Trúng Bia

Hạnh Phúc Không Bắn Không Trúng Bia

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325294

Bình chọn: 9.5.00/10/529 lượt.

n cờ xuống nhận lấy điện thoại: “Nghe mẹ con nói, con muốn lấy vợ rồi sao, thằng nhóc này cũng giỏi thật, khi nào mang về cho ông nội gặp mặt?”

Hạ Hoằng Huân đứng bên cạnh cầu thang nói: “Cháu gái của chú Mục, tên là

Mục Khả. Chờ con nghỉ phép dẫn cô ấy trở về cho ông nội gặp. Hôm nay con gọi điện không phải muốn cùng ông nội nói chuyện này, ông nội, không

phải là ông ra lệnh đấy chứ?”

“Ra lệnh gì?” Hạ lão gia giả vờ không biết, phong thái rất tự nhiên nói:

“Ông nội con đã sớm rút lui khỏi chiến trường, mặc kệ cái gì mà ra lệnh

với không ra lệnh.”

“Ông nội giả vờ còn giống hơn cả diễn viên!” Hạ Hoằng Huân không biết lớn

nhỏ vạch trần ông nội, tức giận nói: “Dạ Diệc đòi người chắc chắn phải

thông báo cho chú Dạ, đừng tưởng con không biết chú Dạ là cấp dưới của

ông, chẳng nhẽ chú Dạ không báo cáo sao? Ông sao có thể không biết! Còn

giả vờ ngớ ngẩn đề lừa cháu nội?” Cha của Đội trưởng bộ đội đặc chủng Dạ Diệc là cấp dưới của Hạ lão gia, lúc học trường quân đội Hạ Hoằng Huân

cũng đã biết Dạ Diệc, nhưng vì không cùng một đơn vị bộ đội nên sau này

tiếp xúc cũng không nhiều

Không giả vờ được nữa, Hạ lão gia làm ra vẻ như vừa bừng tỉnh hiểu ra, ông

nói: “Con nói chuyện này à, Tiểu Dạ gọi điện tới cho ông, nói rằng không phải lỗi của con, còn việc đi rèn luyện, hỏi ông có nỡ không, ông nội

không có ý kiến.”

“Thật không phải là ý của ông nội?” Hạ Hoằng Huân nửa tin nửa ngờ.

Hạ lão gia có chút giận dỗi, ông cao giọng quát Hạ Hoằng Huân qua điện thoại: “Thằng nhóc chết tiệt, dám hoài nghi cả ông nội?”

Hạ Hoằng Huân vẫn rất thận trọng, anh nói: “Không phải hoài nghi, là cần xác minh thôi!”

Thương cháu trai nên cơn giận của Hạ lão gia tới mau mà đi cũng mau, ông vừa

cười vừa nói: “Công việc của cháu ông không được can thiệp, ông phải

phục tùng mệnh lệnh. Chẳng qua thằng nhóc con cũng thật có tiền đồ đấy,

chỗ Tiểu Dạ toàn là những bộ đội tinh nhuệ trong bộ đội đặc chủng, là bộ binh xuất sắc nhất. Bình thường bộ đội tuyển binh đều đến các địa

phương khác nhau để chọn, nhưng nơi đó chỉ chọn đứng đầu của đứng đầu

thôi.”

Những điều này Hạ Hoằng Huân đương nhiên biết, anh chợt nhớ tới một chuyện:

“Lần trước diễn tập chiến đấu thực tế không phải kế hoạch của Sư bộ sao, chẳng lẽ bộ đội đặc chủng đã chọn lựa như vậy?”

“Sư bộ có thể làm được một trận chiến lớn như vậy sao? Đầu của thằng nhóc

này không động não chút sao!” Hạ lão gia phê bình xong mới giải thích:

“Vốn chỉ là buổi diễn tập nhỏ trong dự án của Sư bộ, bộ đội đặc chủng

chẳng qua thuận nước đẩy thuyền thôi, từ đấy muốn chọn lựa sĩ quan chỉ

huy.”

Thì ra là như vậy! Khó trách Dạ Diệc lại có hành động như vậy, xem ra lúc đó ông ấy đã quyết định.

“Vậy thông báo nhậm chức xảy ra chuyện gì à? Ở đâu đồng thời xuống hai lệnh

như vậy? Là cho con nhậm chức hay đưa con đi thế hả?”

“Phó đoàn trưởng đoàn 5-3-2!” Nói đến đây tính tình nóng như lửa của Hạ lão

gia một lần nữa bộc phát, ông hừ một tiếng nói: “Quân đội các con xuống

tay rất nhanh, sợ nước ngoài thu hút nhân tài, diễn tập vừa kết thúc

thông báo nhậm chức đã xuống, lại còn muốn đổi đi nơi khác! Muốn một tay che trời hay sao? Tiểu Dạ nói bên kia không chịu buông người mới hỏi ý

kiến của ông, ông nói cho cậu ta biết để cậu ta tìm con!”

Quân nhân lấy việc phục tùng mệnh lệnh là nghĩa vụ thiêng liêng, đến lúc này sao anh còn có thể khiêm tốn không nhận?

Hạ Hoằng Huân nhức đầu, anh vò tóc nói: “Ông nội quả biết cách gây phiền phức!”

Hạ lão gia tức giận quát: “Thằng nhóc chết tiệt kia con nói cái gì? Lặp lại lần nữa!”

“Con nói ông nội thật có tài nhìn xa trông rộng!” Hạ Hoằng Huân lập tức sửa

lại lời vừa nói, cười ha hả: “Ông nội nên chú ý đến sức khỏe nhiều hơn,

một thời gian ngắn nữa thôi con mang cháu dâu ra mắt ông nội. Đúng rồi,

chú Mục có hỏi thăm sức khỏe của ông!”

Không tin là ông không cảm động! Hạ lão gia không khỏi hài lòng nói: “Giờ ông cũng không khác xưa nhiều lắm. Sang năm có thể ôm chắt trai được

không?”

Hạ Hoằng Huân nghe vậy cười lớn: ” Ông nội không thấy như vậy là quá nhanh sao? Con yêu đương còn chưa đâu vào đâu, ông nội đã muốn sang năm ôm

chắt trai sao?”

“Làm việc gì cũng phải chú ý tới hiệu suất! Báo cáo yêu đương còn phải chờ

ba năm hay năm năm? Ba mươi tuổi rồi còn không mau lên đi! Cha con bằng

tuổi con đã thì con đã biết đi đánh nhau rồi đấy. Còn nữa, công tác của

con là do con quyết định, ông nội già rồi không thể quan tâm được nữa.

Có điều, thật ra thì cả ông nội và cha con đều hy vọng con được đến quân khu, bộ đội đặc chủng huấn luyện cực khổ, nhiệm vụ khó khăn không thể

nào tưởng tượng nổi, nơi đó nuôi quân một ngày dụng quân một ngày, ông

thật có chút không nỡ….” Hạ lão gia than thở xong, lại lan man nói:

“Đánh cờ đi, cháu trai tôi giỏi rồi, không cần tôi quan tâm, ba của con

chơi cờ chẳng bao giờ tiến bộ, con mà trở về tiếp ông nội hai bàn đi…”

xong ngắt máy.

Nhờ vấn đề điều động công việc của Hạ Hoằng Huân mà hoàn cảnh gia đình của

đồng chí Trung Tá cũng từ đó được sáng tỏ. Ba đời nhà họ Hạ đều là quân

nhân, Hạ lão gia đã về h


pacman, rainbows, and roller s