Em Là Đôi Cánh Của Anh

Em Là Đôi Cánh Của Anh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324250

Bình chọn: 8.5.00/10/425 lượt.

̀

làm sao?”

Trử

Tụng chống tay vào cửa sổ nhảy xuống phủi phủi tay, cười nham hiểm

hỏi khẽ: “Thương anh rồi à?”

Kiều

Ưu Ưu tức giận đẩy anh ra: “Nếu mà ngã xuống thì anh chuyển ngành về

nhà luôn đi!”

“Trong

lòng nắm chắc rồi, ngã làm sao được.” Trử Tụng chỉ Tiểu Tô: “Anh

kia, mở cửa!”

“Trung

đội trưởng, bên ngoài vây kín người rồi, nếu thực sự phải mở cửa

thì những người đó sẽ tràn vào phòng làm hỏng hết các thiết bị

mất, làm thế nào? Tôi làm sao mà bàn giao lại cho sư đoàn trưởng

được chứ.”

Trử

Tụng lạnh lùng trả lời: “Thì cũng là tự ông ta gây ra, chẳng có chuyện

gì cũng bắt làm chương trình này nọ, lại còn thế giới bên ngoài,

làm cho cả sư đoàn lính tráng lúc thì vui mừng lúc thì đau thương.”

Tiểu

Tô không dám trả lời, nghĩ thầm: “Còn không phải là do vợ anh quá dễ

bị lừa sao.”

“Hay

là chờ thêm một lát nữa đi, đợi họ giải tán hết thì chúng ta về.”

“Không

đợi nữa, tôi phải về nhà ăn cơm, đói sắp chết rồi!” Nói xong, anh

kéo tay Kiều Ưu Ưu đi tới cửa “cạch” cửa bị đẩy mạnh ra, vài người

đang dựa vào cửa bị đè bẹp xuống dưới đất.

“Đều

rảnh quá không có việc gì làm phải không? Phải làm gì thì đi làm

đi, đứng đây làm gì? Muốn tạo phản à?”

Mọi

người vừa nhìn thấy Trử Tụng đi ra liền lặng lẽ bò từ dưới đất

lên. Có người nói: “Chúng tôi đến nhận vợ.”

“Chị

dâu, trả lời đúng có được thưởng không?”

“Chị

dâu, lần này không có vợ tôi, năm sau sẽ đến lượt chứ?”

Kiều

Ưu Ưu nấp sau lưng Trử Tụng cười nói: “Nếu có cơ hội!”

“Thế

nếu không có cơ hội thì sao?”

“Sao

mà lắm lời thế? Tránh hết cả ra, không cần ăn nữa, chuẩn bị huấn

luyện để đi bay!”

Trử

Tụng rất nghiêm khắc, Kiều Ưu Ưu lần đầu tiên nhìn thấy Trử Tụng như

vậy, lời nói vô cùng có uy lực, mấy anh lính bị mắng cho một câu

liền chậm chạp tránh sang một bên để nhường đường. Trử Tụng bảo vệ

Ưu Ưu “ra khỏi vòng vây”.

Cả

đám người vẫn còn ngóng theo, Trử Tụng đề phòng quay lại nhìn họ,

vừa có một người động đậy thôi là anh chỉ thẳng tay vào, mạnh mẽ

nói: “Không được động đậy!”

Anh

lính ngây người nói: “Không động đây, tôi… gãi ngứa thôi mà.”

“Với

tư cách là lãnh đạo của sư đoàn, chính trị viên đặc biệt tới gặp

mặt Kiều Ưu Ưu. Chân thành cám ơn chương trình của Kiều Ưu Ưu đã mang

tới một luồng sinh khí mới cho cả sư đoàn.” Chính trị viên khen nhiều

khiến cô cô đôi chút ngượng ngùng.

“Chính

trị viên, anh đứng nói vậy, đây đều là những việc nhỏ nhặt mà tôi

nên làm.”

“Thế

nên còn phải cảm ơn Trử Tụng vì đã cưới về sư đoàn một người vợ tốt

như vậy.”

Nghe

xong câu nói này, Trử Tụng lại thấy không vui, đôi mắt anh trợn tròn

xoe, ôm lấy vai Kiều Ưu Ưu dõng dạc tuyên bố chủ quyền: “Vợ là của

tôi!”

Chính

trị viên cũng trợn mắt nhìn anh: “Tôi có nói không phải đâu!”

“Chính

trị viên, sư đoàn trưởng Ngụy đâu?”

“Ồ,

ông Ngụy có chút việc nên một lát nữa sẽ tới, tối nay phải tiếp

đón vợ cậu chu đáo. Đi thôi!”

Kiều

Ưu Ưu nghe từ “tiếp đãi” cũng hiểu là phải ăn uống, từ nhỏ điều cô

ghét nhất chính là tụ tập ăn uống, cô vội vàng xua tay nói, “không

cần.”

“Kiều

Ưu Ưu cô cũng đứng quá căng thẳng, vùng này giáp biển, cũng không có

nhà hàng nào, chỉ ăn trong nhà ăn của doanh trại thôi, chỉ có chúng

ta ăn với nhau, dù sao hai người cũng phải ăn tối, nói không chừng tên

tiểu tử này không muốn nấu cơm, chút nữa sẽ lừa cô tới nhà ăn, cũng

như nhau cả thôi mà.”

“Vậy

được ạ, cám ơn chính trị viên!”

“Đùng

khách sáo!”

Trử

Tụng đứng như trời trồng, nói với giọng cổ quái: “Chính trị viên,

có thể cho phép đồng chí Kiều Ưu Ưu mang theo người nhà không?”

“Tên

quỷ này, không cho thì cậu sẽ không đi à?”

“Thế

thì không được!” Trử Tụng kéo dài giọng phản bác, nắm lấy tay Kiều

Ưu Ưu không buông ra.

Trử

Tụng cứ cứng đầu cứng cổ đi theo Kiều Ưu Ưu tới nhà ăn, cùng ăn với

hai vị lãnh đạo lớn nhất của sư đoàn, anh hoàn toàn không có áp lực

nào nhưng Ưu Ưu lại cảm thấy hơi căng thẳng. Tuy cô đã tham gia nhiều

cuộc gặp gỡ quan trọng, nhưng hai vị này dù sao cũng là lãnh dạo

của Trử Tụng, nhất cử nhất động của cô đều phải giữ thể diện cho

Trử Tụng. Không làm khó chồng mình trước mặt người ngoài là nguyên

tắc mà cô cho rằng đơn giản nhất trên cương vị của một người vợ.

Nếu so

sánh thì Kiều Ưu Ưu cảm thấy chính trị viên thực sự là hiền lành

dễ gần hơn, ông liên tục híp mắt cười, trên mặt còn có nếp nhăn do

thời gian để lại. Sư đoàn trưởng rốt cuộc có tính


Snack's 1967