
ều Ưu Ưu chính là thứ duy nhất anh cần. Kiếp này, kiếp sau, kiếp sau
nữa, anh cũng sẽ không buông tay cô ra.
Trao
nhẫn, ôm và hôn.
“Anh có
buông tay ra không?”
“Không
buông!”
“Kiếp
sau thì sao?”
“Không
buông!”
Trử
Tụng nâng khuôn mặt cô lên, hôn vào môi cô, các vị khách đồng loạt vỗ tay và
chúc mừng, vì một đôi mới nhưng không mới, vì một đôi tình nhân si tình.