
g, trừng mắt, tức giận nhìn thân ảnh đẹp
trai nhanh nhẹn kia, trong lòng lén lẩm bẩm cho mình: có phải có quy
luật sau khi phụ nữ đã thích ứng với cuộc sống gia đình rồi, sẽ bất tri
bất giác biến thân thành người mẹ không?
Sau khi ăn xong, Cố Hàm Ninh bỏ bát lại
rồi đi rửa tay, công việc dọn dẹp và rửa bát là nhiệm vụ của Triệu Thừa
Dư. Hai người phân công rõ ràng, không đùn đẩy việc nhà cho nhau, Cố Hàm Ninh rất vừa lòng với việc này, nên quyết định cuộc sống sau này cũng
sẽ như thế.
Cuộc sống thanh thản trôi qua rất nhanh, khi Triệu Thừa Dư tràn đầy tiếc nuối mà đánh con dấu vào sổ tay thực
tập của Cố Hàm Ninh, kỳ nghỉ hè đã kết thúc.
“Hôm nay thu dọn kĩ càng, ngày mai anh
đưa em về nhà. Còn năm ngày nữa mới tới ngày khai giảng, em cứ nghỉ ngơi đi.” Triệu Thừa Dư nghiêm túc nhìn Cố Hàm Ninh, cầm sổ tay thực tập của cô mãi không buông, giống như làm như vậy sẽ kéo dài được thêm thời
gian bịn rịn, lời phê trong sổ tay là của anh Bùi viết, anh sợ nếu mình
viết, khẳng định đều là những từ ngữ quá khen ngợi rất không khách quan, Cố Hàm Ninh nói đó quá giả dối rồi, cô sẽ cảm thấy chột dạ.
Cho dù là do anh Bùi viết, Cố Hàm Ninh
vẫn cảm thấy chột dạ, nội dung công việc từ đầu đến cuối cơ bản không
liên quan tới cô, nói thực ra, việc cô làm nhiều nhất là đầu bếp, thậm
chí về sau Triệu Thừa Dư nói chung quy cũng phải có lúc tan tầm, cho nên một tháng cuối cùng, cô chỉ phụ trách cơm trưa, bữa tối thì trở về
phòng 201 bọn họ tạm ở, chính là suất của hai người.
Cố Hàm Ninh chưa bao giờ nghĩ, thì ra cô có thể thích ứng được cuộc sống gia đình, đáng tiếc phòng 201 không
phải nhà mình, đôi khi cô nhìn đến ngõ ngách nào đó, sẽ nghĩ, nếu như để cái gì đó sẽ không tệ. Cuộc sống như thế, rất ăn mòn ý chí, cô còn bắt
đầu nghĩ, về sau không đi làm, dù làm một bà chủ gia đình thuần túy cũng được lắm. Đương nhiên, cô không thể nói ra những ý nghĩ này cho Triệu
Thừa Dư, nếu không, anh nhất định sẽ sáng mắt lên, sau đó, sẽ áp dụng
mọi cách khiến ý nghĩ thoáng xuất hiện này trở thành sự thật.
Đến khi Cố Hàm Ninh đã sắp xếp xong hành lý, người lưu luyến không rời nhất lại là Thạch Lỗi và Hầu Nhân Phong.
“Em dâu, em vừa đi, bọn anh lại phải
trải qua những ngày ăn cám bã rồi. Thật vất vả chất lượng cuộc sống mới
tăng được chút, mai kia phải quay lại thời kỳ tiền giải phóng rồi.”
Trong tiếng oán giận đau thương, lắc đầu thở dài của Thạch Lỗi, Cố Hàm Ninh cười vẫy tay tạm biệt kỳ nghỉ hè
cuối cùng trong cuộc sống đại học của mình.
Trong kỳ nghỉ hè cuối cùng, Cố Hàm Ninh
và Triệu Thừa Dư chọn tiểu khu mới ở gần Giang Nam Xuân Thành, bởi vì là nhà giao sau, bớt được các việc lắp đặt thiết bị rườm rà nên có thể một lòng một dạ chuẩn bị đám cưới rồi.
Năm tư, mơ hồ bắt đầu trong sự bận bịu rồi.
Ngày khai giảng, Cố Hàm Ninh trở lại
phòng ký túc, mọi người đã có mặt đông đủ, khó có khi bốn người bọn họ
tụ tập đầy đủ như thế này.
Thịnh Mạn Mạn vẫn có vẻ không tim không
phổi, nói là kì nghỉ hè đến Macao tìm mỹ thực. Thôi Hà Miêu giải quyết
được mối họa lớn trong lòng, cả người toát ra vẻ nhẹ nhàng khoan khoái,
trong kỳ nghỉ hè, cô và Mạnh Khởi Đức về nhà chính thức ra mắt cha mẹ,
thuận tiện nói luôn kế hoạch sau khi thực tập và tốt nghiệp, xem ra là
rất vẹn toàn. Mà Bạch Vũ Hân tuy trước kia khá mảnh khảnh nhưng không
gầy, mà giờ xuống cân không ít, vẫn chưa khôi phục, có lẽ là bởi vì vội
vã trở quay lại đi học, chưa nghỉ ngơi bồi bổ lại được.
Con người tự tạo nghiệt sẽ tự gánh hậu
quả, tuy rằng Cố Hàm Ninh không quá tin vào quỷ thần, lại cảm thấy câu
nói của phật quả là có đạo lý.
Bài vở năm tư thoải mái rất nhiều, một
tuần chỉ học bốn môn, tổng cộng có tám tiết học, không như chương trình
học bận rộn của ba năm trước, quả thực là thả trâu ăn cỏ.
Sau khai giảng, Cố Hàm Ninh đặc biệt đi
tìm chủ nhiệm văn phòng khoa, hy vọng có thể ở lại trường thực tập. Nếu
có thể thực hiện, cô muốn làm một chút, kiếp trước, chi tiêu này không
phải của cô, hơn nữa, hơn nữa lúc đó, cô cũng chưa nghĩ đến việc ở lại
trường thực tập.
Tuy Cố Hàm Ninh chỉ giành được học bổng
hạng nhất trong hai năm đầu nhờ đứng thứ nhất kỳ thi tiếng anh cấp bốn,
sáu, năm thứ ba bởi vì không đủ điểm tham gia hoạt động xã hội mà rớt
xuống học bổng hạng hai, nhưng chủ nhiệm khoa vẫn rất có cảm tình với
bạn học Cố đứng đầu các đợt thi chuyên ngành cùng cấp mỗi học kỳ, sau
khi trò chuyện vài ba câu đã đồng ý sẽ tiến cử cô, cuối cùng thì phải
xem phê duyệt của khoa và trường.
Như vậy chính là kết quả tốt nhất rồi, chỉ cần được chủ nhiệm văn phòng khoa tiến cử, chuyện chắc chắn là thuận lợi hơn nhiều.
Tháng mười Quốc Khánh, nhân lúc nhiệt độ thích hợp, Triệu Thừa Dư và Cố Hàm Ninh cùng nhau nghỉ ngơi, mất cả
ngày đi chụp ảnh cưới, sau khi trở về cô than mệt nhưng hiệu quả cho ra
lại vô cùng ưng ý.
Cuối tháng mười một, một tuần trước khi chính thức bắt đầu thực tập, có chỉ tiêu bảo nghiên rồi. Chuyên ngành
của Cố Hàm Ninh tổng cộng có hai chỉ tiêu, cô và lớp trưởng, tuy nói cần qua một vòng phỏng vấn, nhưng chỉ cần không biểu