
của Sở Nam lóe sáng nhìn mảnh đất phì nhiêu. Sở Nam lạnh giọng
“hừ” một tiếng, thầm nghĩ nhất định có ngày ta sẽ sáp nhập mảnh đất này vào
giang sơn Trần quốc.
Hạ quốc ở vùng núi phía
tây nam, yếu nhất trong bốn nước, lần này đích thân Hạ vương đến chúc mừng tân
vương Ninh quốc. Sứ đoàn bốn nước sau khi vào Phong thành lần lượt đến sứ quán của
mình nghỉ ngơi.
Tối hôm đó, quan truyền
chỉ Ninh quốc đến báo, Ly vương mở đại yến trong vương cung tiếp đãi các sứ
đoàn.
Cánh cổng hoàng cung đồ
sộ từ từ mở ra, sứ thần bốn nước đi qua cây cầu ngọc bên ngoài cửa cung, được
chuyển sang kiệu mềm đưa vào Di Tâm điện. Di Tâm điện là cung điện lớn nhất
trong vương cung sau toà Kim điện, là nơi chuyên tiếp đón sứ thần các nước hoặc
những dịp đại tiệc chiêu đãi bá quan.
Di Tâm điện hôm nay đặt
chín đài nến cao tới hai trượng, mỗi đài nến thắp tám mốt cây nến đỏ, trên trần
điện treo chín trăm chín mươi cây đèn. Bốn bức tường xung quanh treo đèn lồng
lấp lánh, khi nến và đèn lồng đồng loạt châm lửa, cả tòa đại điện đồ sộ tráng
lệ phút chốc sáng trưng như ban ngày.
Từ cửa điện vào trong đâu
đâu cũng là hoa tươi mùa xuân. Long diên hương(5) được đốt trong các đỉnh đồng,
cung nữ được lựa chọn kỹ càng ai nấy xinh đẹp, thanh thoát, xiêm y rực rỡ qua
lại giữa những dãy bàn.
Chư sứ sứ đoàn bốn nước
ngồi sát hai bên ngai vàng, phía dưới là các đại thần Ninh quốc cùng thành viên
các sứ đoàn. Thanh vương Lưu Giám cũng phụng chỉ vào cung. Trước đó Tử Ly đã
nói với chàng: “Đại ca nhiều năm xử lý sự vụ ngoại giao với bốn nước. Tử Ly
chưa đủ kinh nghiệm, khẩn mong đại ca đến dự giúp Tử Ly tiếp đón sứ đoàn”.
Lưu Giám nhìn ra phía sau
lưng, yến tiệc quả là thịnh soạn! Từ chỗ chàng ngồi đã không nhìn thấy những
quan viên ngồi cuối dãy. Chàng quay lại nhìn ngai vàng phía trên, người ngồi
trên đó lẽ ra là chàng. Bây giờ phải ngồi bên dưới, cho dù dưới một người trên
vạn người nhưng cảm giác vẫn vô cùng khó chịu. Cố gắng che giấu tâm tư đó, Lưu
Giám mỉm cười hàn huyên với sứ thần các nước, mắt bất chợt bắt gặp ánh mắt Hạ
vương, lòng bỗng nảy mối hoài nghi, lập tức nhìn sang phía khác. Đột nhiên
chàng như hiểu ra điều gì, lòng trào niềm vui sắc mặt hớn hở, tựa hồ không hề
có cuộc tranh giành vương vị một tháng trước.
Mục Thân vương nhìn chàng
ánh mắt dường như có ẩn ý sâu xa, bụng nghĩ, vị thái tử đã bị phế này có lẽ còn
có thể lợi dụng.
Sở Nam đã sớm nhìn thấy
Lưu Giác và Cố Thiên Tường ngồi ở phía chếch đối diện, ánh mắt trở nên dữ dằn.
Lưu Giác cũng nhìn thấy, mỉm cười chắp tay thi lễ. Sở Nam phì một tiếng qua
đường mũi, ngoảnh mặt đi.
Lưu Giác đang đợi, khách
mời dự tiệc hôm nay đều là hoàng thân quốc thích và quan viên tam phẩm trở lên.
Mắt chàng lơ đãng liếc về phía cuối dãy bàn, Binh bộ thị lang Thành Tư Duyệt
miệng tươi cười đang tiếp chuyện sứ thần An quốc, khi hai ánh mắt như tình cờ
gặp nhau, mắt Thành thị lang chợt nháy ba cái.
Lưu Giác lại nhìn Sở Nam,
miệng mỉm cười.
Hắn cười nhạo mình ư? Sở
Nam nhìn Lưu Giác, mối hận ngấm ngầm lại dội lên. Thất bại ở Lâm Nam, Trần quốc
hàng năm phải cống nạp, quả là nỗi nhục to lớn đối với nhị vương tử Sở Nam.
Lúc này tiếng chuông trầm
hùng ngân vang, tiếng trống gióng giả, cung nhân cao giọng dõng dạc hô: “Ly
vương giá đáo!”.
Tất cả tới tấp rời bàn
hành lễ: “Cung nghênh vương thượng bệ hạ!”.
Tử Ly mình khoác hoàng
bào thêu chín con rồng, đội mũ ngọc, lưng thắt đai ngọc, khí độ phi phàm, khoan
thai bước vào Di Tâm điện. Trên khuôn mặt trẻ trung của chàng thấp thoáng nụ
cười, sau khi ngồi lên ngai vàng, chàng giơ hai tay: “Các sứ thần đa lễ rồi,
chúng ái khanh bình thân!”.
“Tạ ơn bệ hạ!”.
Tiếng hô đồng thanh vừa
dứt, trước mặt một biển đầu người dập dồn như sóng, không nhìn thấy những người
ở cuối dãy bàn kéo dài đến tận cửa cung, chỉ có mình chàng ngự trên cao, mọi
con mắt đều hướng tới, mọi con mắt đều ngưỡng nhìn. Lòng chàng cuộn trào niềm
vui mãn nguyện. Chẳng thế mà để được ngôi báu thế này dẫu phải hy sinh ngàn
sinh mạng, dẫu máu chảy thành sông thiên hạ vẫn đua nhau dấn thân, có lẽ cũng
chỉ vì cảm giác đế vương tuyệt diệu lúc này! Chàng điềm tĩnh cất tiếng, ngữ khí
ôn hòa: “Các sứ thần không quản đường xa đến đây, quả nhân xin chúc một ly!”.
Thái độ của chàng ôn hòa,
ngữ khí có phần khiêm nhường. An quốc tướng quân Thiết Hãn thở phào, mắt lộ
niềm vui. Nghe đồn Ly vương tính khí dịu hòa thân thiện, hôm nay tận mắt chứng
kiến, quả nhiên không sai, thương thảo liên kết đồng minh hữu hảo và buôn bán
thông thương với Ninh quốc chắc cũng thuận lợi. Mục Thân vương của Khởi quốc
nhìn Tử Ly, cười khẩy. Hừ! Tiểu nhân mạnh mồm, vừa lên ngôi vẫn bạch diện thư
sinh, Ninh quốc nguy rồi! Sở Nam ngửa cổ ruống cạn ly rượu, cười thầm. Mười lăm
thành trì phía nam ắt vào tay Trần quốc. Hạ vương mặt thâm trầm bí hiểm, mỉm
cười lặng lẽ uống rượu.
Tiếp đó là các đoàn sứ
thần dâng lễ vật chúc mừng, cung nhân đọc to danh sách vật phẩm. An quốc hiến
một viên minh châu to như cái bát, khi mở nắp hộp, cùng với mùi gỗ trầm hương
sực nứ