
Chi Châu ở bên cạnh: "Em thật
hâm mộ lão Tam, sao em lại không có thanh mai trúc mã xinh đẹp như vậy
chứ?"
Hà Chi Châu thản nhiên nhìn Thẩm Hi, không hề phát biểu ý kiến.
Hầu Tử cố tình dẫn dắt anh "Thông đồng làm bậy" với mình nên khều khều vai
Hà Chi Châu nói: "Lão đại, em cảm giác gần đây anh rất chú ý đến Thẩm
nha đầu đấy nhé, anh hãy thành thật khai báo đi, có phải đã coi trọng
người ta rồi hay không, cho nên mới học theo mọi người thích ai thì sẽ
bắt nạt người đó . . . . . ."
Hà Chi Châu: ". . . . . ." một lúc
sau, anh nhẹ nhàng mở miệng, ánh mắt dừng ở trên mặt Hầu Tử nói: "Cậu
thật giàu trí tưởng tượng."
Đối mặt với sự tò mò của Hầu Tử, Hà
Chi Châu đã cố hết sức khống chế giọng điệu của mình, nhưng bởi vì đề
tài này quá không thực tế, nên người bình thường ít bộc lộ suy nghĩ của
mình ra ngoài như anh còn biểu hiện sự khó chịu rõ ràng.
Tầm mắt
vừa lướt qua Thẩm Hi liền thu lại, trong khi đó cô nàng vẫn còn đang say sưa nhảy múa hết mình. Hạ Chi Châu tiếp xúc với Thẩm Hi chưa được bao
lâu, trừ ưu điểm xinh đẹp ra thì anh có thể liệt kê ra hàng đống khuyết
điểm của cô như: Ỷ mình đẹp mà ức hiếp người khác, hơi phô trương, tự
kỷ, da mặt dày, ngu ngốc, hành động nhiều khi hơi thái quá. . . . . .
Mà yêu cầu của Hà Chi Châu đối với con gái lại rất rõ ràng đơn giản —— ưu
điểm không cần quá xuất sắc, nhưng khuyết điểm cũng không quá nhiều.
——
Thẩm Hi trở lại khách sạn nằm xuống nghỉ ngơi, uống vài hớp trà đậm mà Lâm
Dục đường mang tới rồi bò dậy rửa mặt, cuối cùng lại ngây ngô ủ dột nằm ở trên giường, cả đêm đều mơ mơ hồ hồ như thế. Sáng hôm sau, khi cô vẫn
còn nằm ở trên giường ôm gối ngủ, thì Tráng Hán đã ở ngoài gọi cửa rồi.
Thẩm Hi đến nhà vệ sinh mặc quần áo, Trương Nhiên liền đi mở cửa, Tráng Hán
đang theo đuổi Trương Nhiên, nên nhiệt tình vô cùng, anh ta cố ý tới để
hỏi xem bữa sáng Trương Nhiên muốn ăn cái gì để đi mua cho cô ấy.
Thẩm Hi từ nhà vệ sinh đi ra lập tức nói với Tráng Hán: "Chu Thần, anh về
sau mà tới lấy lòng đừng quên gọi Lâm Dục Đường đi cùng đấy nhé, hai anh là bạn cùng phòng, làm ơn giúp em kéo tính tích cực của anh ấy lên cao
một chút ?"
"Xin lỗi, anh suy tính quả thật không chu toàn, anh
sẽ gọi lão Tam đến ngay." Tráng Hán chắp tay trước ngực xin lỗi, khom
người lui ra khỏi phòng.
Thẩm Hi lại tiếp tục rửa mặt, Trương Nhiên cười híp mắt đi tới bên cạnh, thăm dò hỏi: "Cậu và Lâm Dục Đường yêu nhau à?"
Thẩm Hi thở dài trả lời: "Là mình theo đuổi anh ấy, còn về phần quan hệ của
bọn mình như thế nào thì cậu nghĩ là cái gì thì nó là cái đó."
Trương Nhiên yên lặng rồi nói tiếp: "Anh ta lững lờ nước đôi sao?"
Thẩm Hi"A" lên một tiếng: "Không thể nào, sao có thế như vậy được! Mình chỉ
nghe qua con gái hay như vậy chứ chưa từng nghe qua con trai làm vậy bao giờ."
Trương Nhiên cúi đầu cười một tiếng: "Mình nói đùa đấy."
Hôm nay ra biển, ánh nắng mặt trời thật là rực rỡ. Thẩm Hi nhìn cảnh này
lại nghĩ tới hai câu văn hồi học tiểu học thường hay viết:"Bầu trời xanh bao la, mây trắng bay trắng xóa" Bầu trời ở Thanh Đảo nếu so với thành
phố S thì rõ ràng xanh hơn rất nhiều, trong xanh văn vắt như loại bỏ tất cả tạp sắc khác.
Buổi chiều, Thẩm Hi ở trên boong của tầng hai
du thuyền phơi nắng, phơi gió, Trương Nhiên muốn mời cô cùng tự sướng,
Thẩm Hi liền cười híp mắt đưa mặt tiến tới gần, sau đó chỉ một tay lên
má, "Tách" một tiếng, hai khuôn mặt tươi cười liền hiển hiện ở trên màn
hình của điện thoại di động, sau đó cô và Trương Nhiên lại trao đổi các
thông về mạng xã hội cho nhau để còn tiện liên lạc.
Quan hệ của hai người bọn họ từ đó thân thiết hơn nhiều.
Du thuyền của anh trai Hầu Tử không lớn, nhưng cái gì bên trong cũng đều
có: phòng ngủ, phòng tắm, phòng KTV. . . Trên du thuyền còn có một cái
ca nô, lúc nào muốn cũng đều có thể lướt sóng được.
Ban ngày, mọi người ở trên du thuyền câu cá, nướng đồ ăn, đánh bài. . . . . . Buổi
tối tổ chức một party nhỏ ở ngay trên boong thuyền.
Không khí về
đêm có chút ẩm ướt, mang theo mùi tanh nồng đặc trưng của biển. Gió biển táp vào mặt, xào xạc ở bên tai, mát rượi. Cuối cùng mọi người chơi mệt
rồi, liền ngồi trên ghế đếm sao.
Tuổi trẻ thật tốt.
Hầu Tử nói khi mình còn đi mẫu giáo thì có bạn gái rất thích anh, nhưng khi đó anh ấy lại đánh bạn ấy một trận, bây giờ nghĩ lại thấy hết sức tiếc
nuối.
Tráng Hán ngồi bên cạnh Trương Nhiên, chỉ đơn giản kể mình
từ nhỏ đều tập trung vào việc học, cho nên mới có thể thi đậu vào đại
học S, cuộc sống của anh từ nhỏ đến lớn cũng không dễ dàng gì.
Hà Chi Châu cười khẽ, hai tiếng ấy tuy nhẹ nhàng nhưng lại vô tình bán đứng câu chuyện đáng bị ăn đòn của Tráng Hán.
Lâm Dục Đường bóc một quả quýt đưa cho Thẩm Hi, Thẩm Hi hạnh phúc ngồi ăn. Hầu Tử liền đặt câu hỏi cho Đường Đường nhà cô: "Lão Tam, câu cũng kể
một chút về chuyện tình của cậu và Thẩm mỹ nhân của cậu đi?"
"Chúng mình sao?" Lâm Dục Đường liền cười trừ, đang muốn mở miệng, điện thoại
di động liền vang lên. Mắt vừa nhìn số điện thoại di động liền đứng lên
đi vào bên trong nghe điện thoại.
N