XtGem Forum catalog
Độc Phi Khuynh Thành

Độc Phi Khuynh Thành

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 328263

Bình chọn: 8.00/10/826 lượt.

cứng cỏi của bản thân (Thanh Liên: hoa sen xanh)

Ta không biết Cơ Lưu Tiêu lúc trước làm thế nào mà đoạt được vương

vị, nhưng là ta thật sự không nghĩ tới ở trong này gặp được Thủy Bất

Nhàn. Dựa vào cá tính của nàng, chẳng phải nên kiên quyết rời đi hay

sao?

“Ngươi biết ta sao?” Thủy Bất Nhàn kinh ngạc hỏi.

“Thủy Bất Nhàn cùng ta nổi danh, ta tự nhiên nhận được.” Ta tươi cười lạnh nhạt, giống như nàng lúc trước.

Nàng biết thân phận của ta, tất là do đã nghe người ta kể, mà người

nói chuyện đó với nàng, trừ bỏ Cơ Lưu Tiêu ra thì còn ai vào đây nữa?

Chẳng lẽ nàng cùng hắn vẫn còn có ngàn vạn dây dưa sao?

Chẳng lẽ Bất Nhàn thanh cao ngạo nghễ như nước, nguyện ý chấp nhận hai nữ cùng chung một chồng sao?

Hay là nói thật do ta quá câu nệ cố chấp sao? Thật sự chỉ có ta không thể chấp nhận thế tục sao?

Ta nhìn nàng, trong ánh mắt đồng dạng nổi lên khó hiểu.

“Có lẽ là ta đã vũ nhục danh hiệu tài nữ này.” Ánh mắt của nàng ảm đạm, bên trong mang theo trăm ngàn nỗi ưu sầu.

Thủy Bất Nhàn như vậy cũng không giống như người trước kia ta biết,

lần đầu tiên ta nhìn thấy nàng là lúc ta đến Đông Hải quốc lần đầu tiên, khi đó nàng căn bản không thích Cơ Lưu Tiêu a~, cũng không biết sau vì

sao lại thích hắn?

Trách không được nàng lúc trước sẽ nói là do nàng phát hiện quá

muộn, đợi cho đến lúc quay đầu mới phát hiện người mình muốn đã sớm

không còn ở tại chỗ.

Cũng đúng, có lẽ là đã sớm thích rồi, lại cố tình không hề nhận ra.

“Bởi vì Cơ Lưu Tiêu sao?” Ta trực tiếp hỏi.

Lúc trước nàng vì Cơ Lưu Tiêu mà làm mọi chuyện, tất cả đều đã bị ta biết được.

Mà nay, không biết nàng có áy náy hay không, ta không có quên lúc trước Cơ Lưu Phong thích nàng đến mức nào.

Cũng không biết vị nam tử kia hiện nay thế nào, là đã chết? Hay là bị trục xuất?

Nàng có chút kinh ngạc, ánh mắt nhìn ta có vài phần mất tự nhiên: “Chẳng lẽ lại hiện ra rõ ràng như vậy sao?”

“Nếu ta đoán không lầm, người vừa rồi đứng ở một nơi bí mật gần đó

là ngươi.” Vừa rồi ta thật sự cảm giác được có người đang đứng ở một nơi bí mật gần đó, nhưng lại không nghĩ rằng là Thủy Bất Nhàn.

Ta nghĩ Cơ Lưu Tiêu cũng có cảm giác đó đi, nhưng là hắn lại vẫn là

không biết thu lại sự ôn nhu cùng nhiệt tình đối với Phượng Loan, hắn

quả nhiên là không thèm để ý đến cảm thụ của Thủy Bất Nhàn sao?

Cũng đúng, ngay từ đầu ta nên hiểu được, cho dù là người si tình đa tình, nhưng cũng lại là người vô tình nhất.

Lúc trước ta đã sớm lĩnh hội qua không phải sao?

“Đồn đãi tựa hồ có chút sai lầm, Thu cô nương nhưng là không giống

với người ốm yếu.” Thủy Bất Nhàn nhẹ nhàng nhợt nhạt nở nụ cười.

“Đều nói là đồn đãi, tất nhiên có nhiều điểm khuyếch đại.”. Ta nhìn

thẳng Thủy Bất Nhàn, thản nhiên hỏi: “Nhưng thật ra ngươi, thật sự quyết định làm như thế sao? Ta không có ý tứ khác, chính là không nghĩ trơ

mắt nhìn ngươi cũng biến thành nữ nhân chỉ có thể dựa vào nam tử.”

Đối với Thủy Bất Nhàn, ta còn là có vài phần đồng cảm, một nữ nhân

có đại thanh danh như thế cũng không phải là hạnh phúc, nhưng nếu thật

sự vì một nam tử mà thay đổi chính mình, kết quả cũng sẽ chỉ là buồn bực không vui.

Ta không hy vọng Thủy Bất Nhàn đi trên con đường như vậy, người như nàng phải nên tiêu sái rời đi.

“Ngươi nghĩ sai rồi, ta cũng không muốn trở thành phi tử của hắn, ta ở lại đây cũng chẳng qua chỉ là bởi vì trách nhiệm.” Nàng cười đến có

chút chua xót, lại mang theo vài phần thoải mái “Đau lòng là có, oán hận cũng là có, nhưng tất cả đều là do ta can tâm tình nguyện. Bất quá ta

cũng không hối hận, chính mình có dũng khí, dùng hết thiệt tình của mình để yêu một lần, mặc dù là thất bại, cũng không thẹn với lòng. Mà ta

cũng tin tưởng sẽ có một ngày vết thương trong lòng sẽ lành hẳn, đến

cuối cùng hoàn toàn biến mất không thấy.”

Nói như vậy mới là những lời nàng sẽ nói, nàng như vậy mới là Thủy Bất Nhàn. Ta nghĩ ta cũng không có nhìn lầm người.

Ta không khỏi mỉm cười, vươn tay về phía nàng: “Ngươi có nguyện ý giúp ta không?.”

“Ta tới tìm ngươi là vì chuyện này. ” nàng đến gần ta vài bước, bắt

tay đặt ở lòng bàn tay ta. “Có lẽ hắn lưu lại ta là tương đối khá, có ta cùng ngươi là được.”

“Xem ra là chúng ta cùng có chung một ý nghĩ.” Ta không nghĩ tới nàng cũng sẽ nói như vậy.

“Ta cũng thật cao hứng vì đã có cùng suy nghĩ với ngươi.” Nàng cũng lộ ra tươi cười chân thành.

Có chút thời điểm, bỏ lỡ vô số lần, gặp thoáng qua vô số lần, chờ

đợi lẫn nhau, rốt cục thời điểm gặp mới phát hiện đúng là thật phù hợp.

Ta cùng Thủy Bất Nhàn lúc này đây gặp nhau có phù hợp hay không là

có thể lý giải được, vì ở đúng thời điểm cuối cùng gặp gỡ được đúng

người.

Giờ phút này, không cần tiếp tục nói thêm gì nữa, lcả hai đều có thể hiểu được ý tưởng nội tâm của nhau.

“Chúng ta có thể nổi danh, cũng coi như là một loại duyên phận nha~” ta giảo hoạt cười nói.

Nàng nhìn ta một lúc, lại đột nhiên nói: “Ta cuối cùng cảm thấy ngươi rất quen thuộc, chúng ta hẳn là đã từng gặp qua.”

Ta không nghĩ tới cảm giác của Thủy Bất Nhàn lại chuẩn như vậy,

chúng ta đương nhiên là đã gặp nhau, chẳng qua