Polaroid
Do Ký Kinh Hồng Chiếu Ảnh

Do Ký Kinh Hồng Chiếu Ảnh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326503

Bình chọn: 8.5.00/10/650 lượt.

thì đã được giải?”

Ta nhẹ nhàng gật đầu, xem ra y thuật của người này quả nhiên cũng không phải là hư danh.

“Người giúp Vương phi giải độc là ai? Hiện ở nơi nào? Có thể gặp mặt được

không?” Lời nói của hắn không hề che giấu sự hứng thú và mong đợi.

Ta cũng không muốn để những người khác biết chuyện giữa ta và Tô Tu Miễn,

vì thế lắc đầu nói, “Dưới cơ duyên xảo hợp, bổn cung may mắn được quý

nhân giúp đỡ, cũng không biết hắn là ai, càng không biết hiện tại hắn ở

nơi nào.”

Thuần Du Ý “A” lên một tiếng, trên nét mặt là sự trộn lẫn

giữa phấn khởi và tiếc hận, sau đó mới từ từ mở miệng, ” ‘Hoạ tông như

sương’, không ngờ trong lúc ta còn sống lại có cơ hội nhìn thấy bộ châm

pháp truyền kỳ này, ta còn tưởng rằng ngoại trừ Tô tiên sinh của Tà Y

cốc thì không còn ai có thể, thật không ngờ, thật không ngờ . . .”

Ta hơi ngẩn ra, lên tiếng cắt đứt lời nói thì thào của hắn, “Tại sao Thuần tiên sinh có thể khẳng định độc trên người của bổn cung không phải do

Tô tiên sinh của Tà Y cốc giải?”

Hắn lên tiếng không chút suy nghĩ,

“Vốn dĩ, nếu muốn giải độc tính của ‘Thiên nhật tuý lan’ và bảo đảm

Vương phi không xảy ra chuyện gì, ngoài trừ người dụng độc thì trong

thiên hạ này cũng chỉ có một mình Tô tiên sinh có thể làm được, mà bộ

châm pháp ‘Hoạ tông như sương’ này, người biết cũng chỉ có hắn. Nhưng mà ta thấy rất kì lạ, nếu nhìn theo thủ pháp châm cứu thì lại không giống

với hắn.”

Ta lại ngẩn ra, hỏi: “Xin chỉ giáo?”

Hắn chậm rãi lên

tiếng, ” ‘Hoạ tông như sương’ là bộ châm pháp kỳ tuyệt nhất trong thiên

hạ, nhưng người biết nó thì chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay, lí do thứ nhất tất nhiên là vì bộ châm pháp này cực kì khó học, nhưng mà điều quan trọng chính là rất hao tổn tâm lực, muốn cứu người, trước tiên

phải chịu tổn thương, cứu người ba phần, tổn thương đã là bảy phần. Cho

nên mặc dù bộ châm pháp này kì diệu không gì sánh nổi, nhưng vẫn dần dần bị thất truyền, ta còn tưởng rằng, bộ châm pháp này đã trở thành truyền thuyết.”

Ta không nói gì, giọng nói của hắn vẫn tiếp tục truyền đến, “Theo như mạch tượng của Vương phi, độc tố đã hết, không còn tai hoạ,

đằng sau châm pháp tinh tế vô song này đích thực là do Tô tiên sinh tự

thân làm. Nhưng mà trong cơ thể của Vương phi vẫn còn có điểm không ổn,

có thể nhìn thấy điều này là do châm pháp được dùng tuy là vô cùng mềm

mại nhưng vẫn có phần không ổn định, mặc dù là cố gắng khống chế để giữ

lại tính mạng cho Vương Phi, nhưng lại không giống như được xuất ra từ

chính tay của Tô tiên sinh.”

Huyết sắc trên gương mặt của ta từng

chút từng chút thoát mất, Thuần Du Ý không biết, nhưng ta biết rất rõ,

người giúp ta giải độc không phải là ai khác mà chính là Tô Tu Miễn.

Lời nói châm pháp không ổn ở trong miệng Thuần Du Ý có phải là có ý bảo,

hắn vì cứu ta, vì muốn cứu người mà bị tổn thương, cứu người ba phần

tổn thương bảy phần, ‘Hoa tông như sương’ đã gây hại đến tâm mạch của

hắn sao?

Ta nghĩ muốn lên tiếng hỏi một chút, nhưng tiếng nói lại bị

nghẹn nơi cổ họng, mở lời không được, cả người cứng ngắc không thể nhúc

nhích, đúng lúc này, một đôi tay vững vàng ôm lấy bả vai của ta, ấm áp

từ trong lòng bàn tay của hắn truyền đến trên người ta, sau đó, giọng

nói của hắn thản nhiên vang lên . . .

“Có phải vì Tô tiên sinh bày châm cứu người nên tâm mạch bị thương, vì vậy mà châm pháp mới không ổn định?”

Hắn thay ta nói ra câu hỏi mà ta không nói nên lời, mặc dù không còn sức

lực để quay đầu lại mỉm cười tạ ơn, nhưng trong lòng cũng là cảm kích.

Thuần Du Ý vẫn một mực bác bỏ, “Không có khả năng, với khả năng của Tô tiên

sinh, không thể bị ‘Hoạ tông như sương’ tác động đến như vậy.”

Ta nhớ đến cái ngày gặp lại Tô Tu Miễn thì nét mặt của hắn vẫn rất bình

thường, không hề có bệnh, thậm chí còn có thể đối kiếm tỷ thí với Nam

Thừa Diệu, mặc dù trong lòng vẫn còn nghi ngờ, nhưng cũng hơi bình tâm

lại.

Mà Thuần Du Ý hiển nhiên cũng không đưa ra được kết luận, cũng

không có ý định tiếp tục lãng phí thời gian, lập tức lấy giấy bút thay

ta kê đơn thuốc, vừa viết, vừa nói, “Độc tích đã lui hoàn toàn, thật ra

thân thể của Vương phi cũng không có gì đáng ngại, ta kê đơn, chẳng qua

cũng chỉ là thuốc bồi bổ, chỉ cần điều dưỡng thật tốt là được.”

Ta tiếp nhận đơn thuốc, nhẹ nhàng nói tạ ơn.

Hắn nhìn chằm chằm vào ta nửa ngày, đột nhiên lên tiếng nói, “Thấy người có vài phần giống với Khanh nhi, ta xin khuyên người một câu —- người như

đèn, tư như dầu, suy nghĩ quá nhiều, đối với người bình thường hiển

nhiên là không sao, mặc dù lâu ngày sẽ suy nhược một chút nhưng cũng

không gây ra thương tổn gì, nhưng người lại không giống như vậy, theo

như mạch tượng của người, thân thể đã có hao tổn, đặc biệt là ở ba huyệt đạo quan trọng, Thừa Linh, Bách Hội, Thiên Hướng, khí huyết không thể

di chuyển, nên bị tắc nghẽn ứ đọng, ngay cả ‘Hoả tông như sương’ cũng

không thể đả thông. Thân thể vốn không có khả năng chống đỡ vững vàng,

mà lại lo nghĩ phiền muộn quá nhiều, vậy thì chỉ có thể, dầu hết đèn

tắt.”

Ta giật mình, hắn lại liếc mắt nhìn ta một c