XtGem Forum catalog
Dây Leo

Dây Leo

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325325

Bình chọn: 7.5.00/10/532 lượt.

ói này chứ?”

Lý Văn Khải nhìn phong cảnh dưới chân núi, xa xa trời biển một

màu, mặt biển yên ả, chỉ có mấy chiếc tàu thỉnh thoảng kéo còi phá vỡ sự im lặng,

trên đường lớn dưới chân núi, xe cộ qua lại như thoi đưa, không ai quan tâm đến

họ.

Lý Văn Khải nói: “Trương Khải Hiên, tôi có thể hiểu cho tâm

trạng và tình yêu của anh dành cho Đường Mạn. Nhưng anh có từng nghĩ tới một

chuyện, tình yêu có chân thành tha thiết cách mấy cũng sẽ dần tiêu tan, anh có

hiểu Đường Mạn không vậy? Anh có biết thứ tình yêu cô ấy cần là gì hay không?

Trong ấn tượng của anh, cô ấy là người thế nào? Anh cảm thấy cô ấy rất cố chấp,

rất tùy hứng, hoặc có thể nói, anh cảm thấy cô ấy rất kiên cường, rất thông

minh và đáng yêu đúng không?

Anh sai rồi, Đường Mạn lúc nào cũng chỉ là một cô gái, một

cô gái không trưởng thành rất trẻ con, một cô gái luôn tỏ ra mạnh mẽ nhưng cũng

là một đứa trẻ thường xuyên lo sợ. Anh cảm thấy cô ấy rất kiên cường, thật sự

không phải cô ấy kiên cường đâu, chỉ là cô ấy phải tỏ ra kiên cường ở trước mặt

anh thôi. Cô ấy không thể khóc lóc và tỏ ra yếu đuối trước mặt anh để làm anh

phiền lòng, cô tình nguyện chấp nhận tất cả cũng không muốn anh vì cô ấy mà phí

sức.

Vì sao cô ấy luôn lo sợ chứ? Bởi vì cô ấy sợ mất anh, cô ấy

yêu anh. Vì sao cô ấy ngoan cố, chậm chạp chứ? Bởi vì cô ấy tin tưởng rằng trên

đời này không có gì là tuyệt vọng cả, anh sẽ không rời bỏ cô ấy. Cô ấy cứ mang

theo giấc mộng hoàn mỹ, vô cùng chua xót và thuần khiết ấy, biết rõ anh lừa dối

cô ấy, lại vẫn cứ sống cùng anh, nhưng cô ấy chiếm được thứ gì ở nơi anh chứ?

Anh lừa dối cô ấy, anh không muốn để cho người anh yêu bị tổn thương nên đã lựa

chọn kết hôn với cô ấy, nhưng anh vẫn dây dưa không dứt với người tình cũ ở sau

lưng cô ấy. Một cô gái, hy vọng lớn nhất chính là gì? Chính là hy vọng có một

tình yêu trọn vẹn, nhưng người chồng vĩ đại trong suy nghĩ của cô ấy là anh lại

phân chia tình yêu đó cho hai người một cách không công bằng.

Khi cô ấy mang thai, hy vọng có được sự yêu thương quan tâm

của anh, thì anh ở đâu? Khi cô ấy sẩy thai, đứng khóc ở bên đường, anh ở chỗ

nào? Nếu anh có thể cho cô ấy sự quan tâm và tin tưởng sớm một chút, cô ấy hà tất

phải bị mẹ anh đuổi ra khỏi nhà như một con chó rơi xuống nước chứ. Hiện giờ,

anh đến nói rằng yêu cô ấy, rộng rãi ngang ngược muốn kéo cô ấy quay về bên anh

sao? Đây không phải là yêu đâu, đây chính là một loại chiếm hữu ích kỷ, Trương

Khải Hiên, xin anh cho tôi nói thẳng một câu, nguyên nhân lớn nhất khiến anh

yêu Đường Mạn là bởi vì cô ấy đã cứu mạng của anh, sự kiên cường và tự tin của

cô ấy đã thu hút anh. Đúng lúc anh cảm thấy có lỗi với cô ấy, thì mặt khác, anh

đột nhiên phát hiện ra, trên đời này không có cô gái nào có thể khiến anh hài

lòng, mà chỉ có tình yêu của Đường Mạn dành cho anh, chân thành tha thiết vô

tư. Cho nên, anh nhất định muốn cô ấy ở lại bên cạnh anh, cho dù phải xuống địa

ngục, cho dù phải chết, anh cũng không muốn kẻ khác chạm vào cô ấy, đúng không?

Trương Khải Hiên, anh biết không? Anh thật sự rất ích kỷ.”

Trương Khải Hiên giật mình, Lý Văn Khải bình tĩnh nói mọi

chuyện, tất cả mọi chuyện hắn đều phân tích rất rõ ràng triệt để, không có chút

dài dòng, giống như đã chuẩn bị sẵn ở trong đầu, nhẩm đến thuộc làu. Anh xoay

qua nhìn Lý Văn Khải, nhiều nhất anh chỉ nghĩ đó là một người làm thuê cao cấp,

lại không ngờ rằng khi đối mặt khiêu chiến với người đàn ông này, tự nhiên thoải

mái, bình tĩnh ứng đối, Trương Khải Hiển lập tức bị hắn làm cho nghẹn họng, lại

có thể không đáp trả được câu nào.

Trấn định vài giây, Trương Khải Hiên mới trả lời: “Đúng, những

gì anh nói đều đúng, tôi thừa nhận tôi rất có lỗi với cô ấy, bởi vì trong lòng

tôi hổ thẹn với cô ấy, cho nên tôi càng muốn yêu thương cô ấy hơn, bù đắp lại

cho cô ấy. Cô ấy chính xác là một đứa trẻ không trưởng thành, bởi vì như vậy,

cô ấy mới có thể trong lúc giận dỗi lại bỏ rơi tôi suốt 9 tháng mà không gọi một

cú điện thoại nào, và sự xuất hiện của anh chính là sự trừng phạt lớn nhất đối

với tôi. Nếu không biết cô ấy từng yêu tôi như vậy, lặng lẽ chấp nhận nhiều đau

khổ như vậy vì tôi, sau khi cô ấy yêu anh, tôi sẽ rộng lượng để cô ấy đi, tác

thành cho hai người. Nhưng hiện tại thì không thể được, tôi biết rõ ràng tình cảm

của chính mình, tôi biết rõ ràng vị trí của cô ấy ở trong lòng tôi, đối mặt với

tất cả chuyện này, tôi không thể dễ dàng từ bỏ. Anh nghe kỹ cho tôi, tôi sẽ

không đồng ý ly hôn, cho dù phải dùng biện pháp gì, tôi cũng không để cho cô ấy

rời bỏ tôi, dù một ngày cô ấy không thể quên được anh, thì một tháng một năm

hai năm, sẽ có lúc cô ấy quên anh, Lý Văn Khải.” Anh nhìn chằm chằm Lý Văn Khải,

nói như đinh đóng cột, “Cho dù anh dùng bất kỳ cách thức nào để đoạt lấy cô ấy,

tôi cũng không để cô ấy rời khỏi tôi đâu!”

Lý Văn Khải quay đầu đi, Trương Khải Hiên thật quá cố chấp,

cố chấp đến nỗi anh không biết phải hình dung thế nào.

Trước kia anh cũng biết, Trương Khải Hiên và anh chắc chắn sẽ

có một trận đối đầu quyết liệt, hoặc nói ch