
này cho thấy Trương Hoa vẫn còn yêu mình.
Nhưng những điều
Trương Hoa nói đã nhắc nhở Trần Dĩnh, cô thấp thoáng cảm nhận có gì đó
bất thường từ giám đốc Vu đối với mình, chẳng lẽ anh ta có ý định gì với mình? Trần Dĩnh lắc đầu, quyết định không nghĩ nữa, xem ra sau này cần
phải tránh anh ta một chút.
Sau khi Trương Hoa đi công tác, Trần
Dĩnh liền không đến công ty, Vu Hâm có gọi Trần Dĩnh cũng không đến, chỉ bảo những chuyện ấy giám đốc Vu cứ tự giải quyết cũng được. Vu Hâm gọi
điện nhiều quá, Trần Dĩnh liền nói cô về nhà Trương Hoa th con gái rồi.
Lưu Huệ Anh đang lau sàn, Trần Dĩnh vừa rửa bát xong từ trong bếp đi ra, nói: “Không cần cậu làm mấy việc ấy đâu!”
Lưu Huệ Anh nói: “Ăn cơm của cậu, ở nhà của cậu, không làm việc gì thì ngại lắm!”
“Tớ lại thấy cậu ở nhà tớ là để tìm hiểu tình hình bọn họ đi công tác thì có!”
Lưu Huệ Anh cười nói: “Tớ thấy cậu mới hoang tưởng, Trương Hoa vừa đi công
tác thì cậu không ở cửa hàng thì cũng về thăm con gái, thậm chí chẳng
buồn đến công ty! Nhưng Trương Hoa về một cái là lại đi làm tích cực hơn bất cứ ai!”
“Tớ vốn không có hứng thú gì với công ty ấy!”
“Thế cậu định ngày nào đi làm?”
Trần Dĩnh cười nói: “Muốn biết bọn họ khi nào về thì cứ nói thẳng ra, cũng còn vài ngày nữa, cậu sốt ruột gì chứ!”
Trần Dĩnh ngồi nói chuyện với Lâm Lan ở cửa hàng, nhìn lên đồng hồ rồi nói:
“Chị phải đi trước đây, đã hẹn với Huệ Anh tối nay sẽ đi mua sắm!”
Trần Dĩnh đang chuẩn bị ra khỏi cửa thì Vu Hâm đến. Trần Dĩnh nhìn thấy anh
ta liền tròn mắt ngạc nhiên: “Giám đốc Vu sao lại đến đây thế?”
Vu Hâm cười nói: “Cửa hàng hoa của cô đâu có khó tìm!”
“Có chuyện gì thế?”
“Cô toàn không có thời gian đến công ty, vì vậy tôi đành mang ít tài liệu đến tìm cô!”
Trần Dĩnh chẳng còn cách nào khác, đành nói: “Vậy chúng ta ra quán cà phê gần đây ngồi một lát vậy!”
Lúc Trương Hoa về đến thành phố, nhìn đồng hồ thấy vẫn còn sớm, thầm nghĩ:
hôm nay chắc chắn Trần Dĩnh không biết mình về, công tác của mình không
trùng với Cổ Vân Vân và Ngô Phong Hải. Trương Hoa về công ty, vào phòng
tài vụ mới thấy không có Trần Dĩnh ở đó, Vu Hâm cũng không có mặt.
Trương Hoa cũng không tiện hỏi nhân viên tài vụ, đành rời khỏi công ty.
Lúc lái xe, Trương Hoa cứ cảm thấy trong lòng khó chịu, thậm chí là bất an. Lái xe được nửa đường thì anh nhớ ra cửa hàng hoa cách đó không xa,
thầm nghĩ có thể Trần Dĩnh đang ở cửa hàng.
Lúc Trương Hoa vào
cửa hàng hoa, Đồng Mộng Mộng và Lâm Lan nhìn thấy anh liền đứng dậy
chào. Đồng Mộng Mộng nói: “Thầy Trương lâu lắm rồi mới đến đây, có phải
tìm chị Dĩnh không?”
Trương Hoa nói: “Cô áy có ở đây không?”
Lâm Lan nói: “Có ạ, nhưng lúc nãy vừa có một người đàn ông đến tìm chị ấy, bọn họ qua quán cà phê đằng kia rồi!”
Trương Hoa nói: “Ok, các em cứ làm việc đi, anh đi tìm cô ấy!”
Trương Hoa đứng từ đằng xa đã thấy Vu Hâm và Trần Dĩnh ngồi bên cửa sổ. Trương Hoa liếc thấy liền quay lại ô tô. Về đến nhà, anh hút liền mấy điếu
thuốc, sau đó đứng dậy đi tắm rồi ra ngoài.
Mẹ Trương Hoa thấy Trương Hoa về một mình liền hỏi: “Sao con lại về một mình? Con Dĩnh đâu?”
Trương Hoa nói: “Con không gặp cô ấy!”
Mẹ Trương Hoa nói: “Có phải lại cãi nhau không?”
“Đâu có! Con đi công tác về, không về thành phố mà về thẳng đây mà!”
“Thế để mẹ gọi điện thoại bảo nó tối nay về!”
“Đã mấy giờ rồi, cô ấy sao về kịp!”
“Thế tối nay con không về à?”
“Không ạ, vừa mới đi công tác về, có hơi mệt, tối nay con không muốn lái xe nữa!”
Trương Hoa bế con gái, ngồi uống với bố, nói: “Tối nay con không phải lái xe, có thể uống với bố nhiều một chút!”
Trương Hoa kề cốc rượu vào miệng Tỉnh Tỉnh: “Tỉnh Tỉnh, con uống với ông nội
nào!”, nào ngờ Tỉnh Tỉnh ghé miệng uống thật, Trương Hoa vội kéo cái cốc ra, Tỉnh Tỉnh lại giơ tay lên định giật lại, vừa giật vừa cười.
Mẹ Trương Hoa nói: “Có bố với ông nội nghiện rượu như thế, sớm muộn gì
Tỉnh Tỉnh cũng bị hai cha con ông làm hư thôi! Tôi không muốn cháu gái
tôi sau này nghiện rượu đâu nhé!”
Tỉnh Tỉnh thấy không cướp được
rượu liền ngồi lại vào lòng Trương Hoa, cầm bao thuốc lá lên, lấy thuốc
lá trong bao ra nghịch. Mẹ Trương Hoa nhìn Trương Hoa nói: “Nhìn kia
kìa, vừa thuốc vừa rượu, sau này đừng có hút thuốc trước mặt Tỉnh Tỉnh
đấy! Giờ nó bắt chước giỏi lắm, nhưng lại không biết hành động của người lớn là đúng hay sai!”
Trương Hoa cười nói: “Cùng lắm nó cũng chỉ cầm nghịch thôi, đâu có biết hút!”
Mẹ Trương Hoa trừng mắt nói: “Giờ còn nhỏ, ngộ nhỡ nó lớn rồi trốn đi đâu đó tập hút thì sao?”
“Mẹ làm gì mà cường điệu thế!”
“Nói chung ở trước mặt Tỉnh Tỉnh con phải chú ý hành vi của mình một chút!” – Nói rồi nhìn sang con gái, nói: “Tỉnh Tỉnh ngoan nào, mau nhét thuốc
vào bao cho bố đi!”
Tỉnh Tỉnh nhìn bà một lúc, sau đó cầm thuốc
vào bao thuốc lá thật. Trương Hoa bế con gái lên hôn một cái rồi nói:
“Tỉnh Tỉnh ngoan quá nhỉ!”
Trần Dĩnh lấy chìa khóa ra mở cửa, Lưu Huệ Anh đi theo phía sau nói: “Cậu nói xem liệu bọn họ về sớm như lần trước không?”
Trần Dĩnh nói: “Cho dù có về sớm cũng không sớm đến mấy ngày
Hai người và