Insane
Darling Chúng Ta Chia Tay Nhé

Darling Chúng Ta Chia Tay Nhé

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326644

Bình chọn: 8.5.00/10/664 lượt.

ần Dĩnh lên tầng, có phải Trần Dĩnh cũng giống như mình, về đến nhà là cảm thấy rất tẻ nhạt, rất cô đơn,

thậm chí là mất ngủ?

Trương Hoa ngồi dựa lưng vào giường xem ti

vi trong nhà nghỉ, Ngô Phong Hải tắm xong từ trong nhà vệ sinh đi ra,

ngồi xuống giường, lấy thuốc ở đầu giường, ném cho Trương Hoa một điếu

rồi châm lên hút.

Trương Hoa cũng châm thuốc, hỏi: “Phong Hải, anh cảm thấy công việc của chúng ta hiện giờ thế nào?”

Ngô Phong Hải cười nói: “Cũng không tồi, vừa thú vị vừa có tính thử thách!”

Trương Hoa nói: “Tôi lại cảm thấy mất đi rất nhiều thứ

“Tôi lại chẳng thấy mất mát gì!”

Trương Hoa cười: “Có thể anh vẫn còn độc thân nên không hiểu được những điều này!”

“Đừng quên là hiện giờ anh cũng như tôi, cũng độc thân đấy nhé!”

“Anh nói không đúng rồi, ít nhất tôi cũng có con gái đấy!”

“Ý của anh là thường xuyên phải đi công tác, không có thời gian ở bên con gái hả?”

“Không phải là chuyện đi công tác, là môi trường làm việc hiện nay kìa! Đương

nhiên chuyện đi công tác cũng là một trong những vấn đề trong số đó!”

“Hôm nay anh làm sao thế? Đột nhiên nói chuyện rất kỳ lạ!”

Trương Hoa cười cười nói: “Anh cảm thấy mục đích cuộc đời của con người là gì?”

Ngô Phong Hải nói: “Tôi chưa từng suy nghĩ về vấn đề này, chỉ biết muốn sống tốt hơn, kiếm tiền là một nhu cầu không thể thiếu!”

“Đây đúng là một vấn đề rất thực tế, nhưng nếu để chuyện kiếm tiền làm ảnh

hưởng đến hứng thú hưởng thụ cuộc sống vốn có là đúng hay sai?”

“Những vấn đề nay để lại cho các giáo viên đào tạo như các anh tự suy ngẫm vậy!”

Lúc Cổ Vân Vân gõ cửa, Trương Hoa còn chưa ngủ dậy. Cổ Vân Vân lại về phòng một lúc mới sang. Trương Hoa nói: “Sau này cậu đừng gõ cửa sớm thế có

được không?”

Cổ Vân Vân nói: “Sao bây giờ cậu trở nên lười nhác thế nhỉ, chúng ta mau đi ăn sáng, lát nữa còn phải đến hai công ty đấy!”

“Cậu ngồi một lát trước đã, tôi có chuyện muốn bàn bạc với hai người đây!”

Cổ Vân Vân ngồi xuống

“Tôi có suy nghĩ thế này, sau này tôi sẽ chuyên phụ trách việc đào tạo, mảng nghiệp vụ cậu và Phong Hải đảm nhiệm là được rồi. Hay nói cách khác,

sau này thời gian đi công tác của tôi sẽ theo như thời gian công tác của bộ phận đào tạo”.

Ngô Phong Hải nói: “Thế đâu có được, nếu như

thế chẳng phải bọn tôi cứ phải đi cùng nhau suốt sao, hiện giờ cảm thấy

đi công tác thú vị là bởi vì có anh đi cùng mà!”

Trương Hoa nói:

“Dù gì thì chúng ta cũng đang làm việc, nếu đã là công việc thì nên có

phân công công việc rõ ràng, phân công rõ ràng sẽ khiến cho hiệu suất

làm việc tăng cao, hiệu quả hiển nhiên cũng tốt hơn!”

Cổ Vân Vân nói: “Tôi không có ý kiến gì về đề nghị của cậu, đợi lần này đi công tác về chúng ta sẽ xác nhận lại!”

Trương Hoa nói: “Thực ra thời gian đi công tác sau này của tôi cũng không ít

hơn hai người, chỉ có điều không cần phải ngày ngày tiếp xúc với những

nhà doanh nghiệp hay những người có liên quan của các công ty, chỉ cần

lên lớp theo thời gian quy định là được rồi!”

Trương Hoa cười nói tiếp: “Vì vậy hôm nay tôi sẽ không đi hai công ty kia nữa, tôi sẽ cùng

mấy nhân viên đào tạo kia nghiên cứu về nội dung đào tạo!”

Trương Hoa đi công tác là Trần Dĩnh lại ít đến công ty hẳn, không phải ở cửa

hàng hoa thì lại đi tìm Lưu Huệ Anh, cứ cách vài ngày lại về thăm con

gái một lần. Mẹ Trương Hoa nói: “Cứ như công việc của cái Dĩnh bây giờ

là ổn, thời gian thoải mái, thường xuyên về thăm nhà, chỉ có thằng Hoa

là ngày nào cũng chạy đôn chạy đáo ở bên ngoài. Bây giờ xã hội loạn như

thế, đúng là khiến người khác phải lo lắng!”

Trần Dĩnh nói: “Mẹ không cần lo lắng đâu, bọn họ đi cả nhóm với nhau, sẽ không sao đâu!”

“Chỉ hi vọng nó có thể bình an, có thời gian thì dẫn Huệ Anh về nhà chơi, mẹ thích con bé ấy lắm!”

Mặc dù Trần Dĩnh không muốn đến công ty nhưng thỉnh thoảng vẫn phải đến. Vu Hâm thường xuyên gọi điện cho cô, nói qua công ty có chuyện cần bàn

bạc. Mỗi lần đều là những chuyện chẳng mấy quan trọngnhững chuyện này

không cần bàn bạc, nhưng Vu Hâm nói cô đại diện cho bên Trương Hoa,

chuyện tài vụ nhất định phải để cả đôi bên cùng rõ ràng.

Trần

Dĩnh rất để ý đến ngày Trương Hoa về, Lưu Huệ Anh thỉnh thoảng cũng hỏi, Trần Dĩnh cười nói: “Bắt đầu chú ý đến ngày Ngô Phong Hải về rồi đấy

hả?”

Lưu Huệ Anh nói: “Cái gì, chẳng qua thấy cậu ngày ngày tâm trạng bất an, Trương Hoa về rồi tớ sẽ đỡ bị cậu đến làm phiền!”

Trần Dĩnh vừa thu dọn bát đũa vừa nói: “Cậu chỉ được cái mạnh miệng!”

Lưu Huệ Anh đi theo vào bếp, nói: “Tớ nói không đúng à? Mấy cây hoa của

Trương Hoa đã chết rồi, cậu còn giúp anh ấy mua thêm vài chậu khác, tớ

thấy cậu muốn thường xuyên qua nhà anh ấy để tìm lại kí ức ngọt ngào của hai người thì có!”

Lưu Huệ Anh lại nói luôn: “À tớ nói nhầm, không phải là nhà anh ấy, mà là nhà hai người!”

Trần Dĩnh không đoái hoài đến những gì Lưu Huệ Anh nói, chuyển sang chủ đề khác: “Tối nay cậu có ngủ ở đây không?”

“Đương nhiên có rồi, dù sao dạo này tớ cũng bắt đầu quen, đợi khi nào cậu chuyển qua bên nhà Trương Hoa, tớ sẽ sang đây ở luôn!”

Ngô Tĩnh vừa vào văn phòng của Lý Dương Uy, Lý