Polly po-cket
Darling Chúng Ta Chia Tay Nhé

Darling Chúng Ta Chia Tay Nhé

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326602

Bình chọn: 8.5.00/10/660 lượt.

ng trên

đường một lúc, lại không muốn về nhà ngay nên gọi cho Ngô Tĩnh. Ngô Tĩnh nghe điện thoại, Trương Hoa nói: “Em có nhà không? Nếu có nhà thì anh

qua đó ngồi một lát!”

Ngô Tĩnh nói: “Tối nay Cổ Triết Đông tìm em có việc, em đang trên đường đến đó!”

Cúp điện thoại, Trương Hoa thầm nghĩ: Ngô Tĩnh sao lại thân thiết với Cổ

Triết Đông thế nhỉ? Lang thang được một lúc, Trương Hoa vẫn cảm thấy tẻ

nhạt, cuối cùng đành về nhà đi ngủ.

Trần Dĩnh đến công ty từ sớm, những nhân viên cũ của công ty đ

ợc chuyển sang bên này làm vừa nhìn thấy Trần Dĩnh đã cười bảo: “Anh Trương vừa về là chị dâu lại đi làm bình thường ngay!”

Trần Dĩnh nói: “Chỉ nói vớ vẩn!” Trương Hoa đến công ty, nhìn thấy Trần Dĩnh liền nghĩ thầm: Xem ra cô ấy vấn đi làm đều hàng ngày, chắc là hôm qua

cũng biết mình về, tại sao tối qua không ở nhà đợi mình nhỉ?

Trương Hoa thừa hiểu Trần Dĩnh không có trách nhiệm phải ở nhà chờ mình, cũng

không có nghĩa vụ phải nấu nướng chờ anh về nhưng trong lòng vẫn nghĩ

vậy. Anh cho rằng lần trước Trần Dĩnh làm vậy, lần này chắc chắn cũng

như vậy. Trương Hoa lại nghĩ, cô ấy không đến có khi nào còn có nguyên

nhân khác?

Trương Hoa tìm đủ cớ để thường xuyên qua lại trước cửa phòng tài vụ, gần như mỗi lần qua đều nhìn thấy Vu Hâm ghé rất sát Trần Dĩnh để thảo luận chuyện gì đó.

Đến trưa, Trương Hoa tìm Trần Dĩnh, nói: “Em ăn cơm xong thì ra khu thương mại một chuyến nhé!”

Trần Dĩnh liền hỏi: “Có chuyện gì thế?”

“Thời tiết ngày càng nóng nực, em mua cho Tỉnh Tỉnh vài bộ quần áo, sau đó

qua cửa hàng hoa đợi anh, chiều nay anh làm việc xong sẽ đến cửa hàng

đón em, chúng ta cùng về thăm Tỉnh Tỉnh!”

“Nhưng mà mấy hôm trước em vừa mua quần áo mới cho Tỉnh Tỉnh rồi!”

“Đó là của em mua, lần này coi như anh mua"

Trần Dĩnh nói: “Em không đi đâu, muốn đi thì cả hai cùng đi, làm gì có

chuyện mua quần áo cho con gái lại nhờ người khác mua hộ!”

“Chẳng phải vì anh bận hay sao?”

“Vậy em chờ anh làm xong việc chúng ta sẽ cùng đi!”

“Thế thì em qua cửa hàng hoa trước đợi anh, anh làm xong việc sẽ gọi cho em!”

“Ở đây đợi chẳng phải cũng vậy sao, tại sao cứ bắt em đến cửa hàng?”

Trương Hoa quay phắt người đi vào văn phòng: “Thế thì tùy em!”

Trên xe, Trương Hoa cứ lầm lì không nói gì, Trần Dĩnh liền lên tiếng: “Chẳng phải anh bảo mua quần áo cho Tỉnh Tỉnh ư? Sao lại không đi nữa thế?”

Trương Hoa nói: “Muộn rồi, để lần sau mua!”

Trần Dĩnh nhìn đồng hồ nói: “Mua quần áo đâu có mất nhiều thời gian, hơn nữa anh có xe, về muộn một chút cũng không sao!”

Trương Hoa không nói năng gì, tiếp tục lái xe. Trần Dĩnh cũng không nói gì

nữa. Cô vốn nghĩ có thể cùng Trương Hoa đi dạo khu mua sắm, hai người đã lâu lắm rồi không đi mua sắm với nhau.

Buổi tối, Trương Hoa bảo

Trần Dĩnh ở lại nhà, còn mình thì về thành phố. Mẹ Trương Hoa nói: “Muộn thế này rồi, ở nhà chẳng phải cũng thế sao? Ngày mai dậy sớm về cũng

được mà!”

Trương Hoa nói mấy hôm nay đang nhiều việc, sau đó bảo

Trần Dĩnh: “Công việc tài vụ ở công ty không cần em phải làm gì, em có

thời gian thì ở nhà nhiều một chút mà chơi với Tỉnh Tỉnh!”

Trần

Dĩnh ngại không dám nói vì anh về nên cô mới năng đến công ty, đành nói: “Dù gì chúng ta cũng đang hợp tác với tập đoàn Triết Đông, có thời gian thì năng đến vẫn hơn!”

Trương Hoa nhìn Trần Dĩnh giây lát, không nói thêm gì mà đi thẳng ra ngoài cửa.

Sáng hôm sau Trần Dĩnh lại về công tyTrần Dĩnh vui vẻ đi vào phòng tài vụ,

không khỏi chau mày. Mấy hôm nay ở công ty, Trương Hoa ra vào thường

xuyên bắt gặp Vu Hâm ở bên cạnh Trần Dĩnh, thậm chí có lúc đi ngoài hành lang, Vu Hâm còn vừa đi vừa nói chuyện với Trần Dĩnh.

Ngô Tĩnh

cũng vẫn bận rộn như trước, mấy lần tìm cô đi ăn cơm, muốn nói chuyện

với cô mà cô đều bạn, có lần còn nói là có hẹn với Cổ Triết Đông.

Tính chất công tác của Trương Hoa hiện giờ hoàn toàn là đi đào tạo, nhưng

lần này đi công tác vẫn đi cùng với Cổ Vân Vân, Ngô Phong Hải. Nhưng

Trương Hoa bảo Cổ Vân Vân lái xe riêng đi, một mặt là để tiện công việc, mặt khác là không nhất thiết phải đi đi về về cùng nhau.

Buổi

tối trước khi lên đường, Trương Hoa, Trần Dĩnh, còn cả Ngô Phong Hải và

Lưu Huệ Anh cùng ăn cơm. Ăn cơm xong, Ngô Phong Hải đưa Lưu Huệ Anh về

nhà, Trương Hoa lái xe đưa Trần Dĩnh về. Xe dừng lại bên dưới tầng, cuối cùng Trương Hoa nói: “Anh thấy dạo này em thường xuyên đi cùng với giám đốc Vu Hâm!”

Trần Dĩnh đang chuẩn bị xuống xe, nghe Trương Hoa

nói vậy liền nhìn anh một lát, sau đó nói: “Anh đang nghĩ gì thế? Anh ta là giám đốc, là đại diện cho tập đoàn Triết Đông, còn em đại diện cho

bên anh, chắc chắn có rất nhiều vấn đề phải bàn bạc!”

“Nhưng cho dù thế cũng không nhất thiết cứ phải đi cùng nhau như vậy!’

Trần Dĩnh lại nhìn Trương Hoa hồi lâu, nói: “Anh tưởng là em muốn thế à,

nhưng đâu còn cách nào khác!”, im lặng một lát, Trần Dĩnh lại nói: “Hơn

nữa giám đốc Vu cũng có vợ, có con rồi!”

Trương Hoa đi rồi Trần

Dĩnh mới hiểu ra vì sao dạo này Trương Hoa lại tỏ thái độ lạnh lùng với

mình như thế. Nghĩ đến đây Trần Dĩnh lại khẽ cười, thầm nghĩ: Có thể

điều