
phải hôm qua cô bảo rằng chỗ này an
toàn sao? Vậy thì hà cớ gì tôi phải đi chứ?"
Sự thật
rành rành ra đấy rồi, dù không muốn nhưng Hàn Tú vẫn bị ép phải thu nhận anh
thôi. Anh đã khẳng định chắn chắn rằng căn nhà của cô là nơi an toàn, vậy nên
mới kiên quyết ở lại đây.
Sau một
hồi lời qua tiếng lại, Hàn Tú giơ cờ trắng xin hàng. Cô chẳng biết rốt cuộc
mình sẽ phải đối mặt với anh như thế nào nữa, hoàn toàn không ngờ rằng sẽ có
kết cục này.
Hàn Tú
không hề phủ nhận rằng mình đã từng rất hận Đường Trạch Tề. Có cô gái nào sau
khi nhìn thấy bạn trai mình nằm trên giuờng với một người phụ nữ khác mà vẫn có
thể cười vui vẻ và nói với hai người họ rằng “Ngủ ngon, ngủ ngon nhé, xin mời
cứ tiếp tục!” không? Tất nhiên là không rồi, không bao giờ có người nào như thế
đâu! Bởi vậy, Hàn Tú đã không hề do dự mà chia tay ngay với tên “gian phu” đó
sau khi “tẩn” cho đôi tình nhân đê tiện một trận nên thân.
Lúc mới
chia tay, cô đã vô cùng đau khổ, đau khổ đến mức gần như mắc bệnh. Chỉ cần nhìn
thấy trong nhà hoặc kí túc xá có bất cứ chỗ nào bụi bẩn, cô liền giống như
người điên, ra sức lau chùi, dọn dẹp. Lâu dần, việc đó đã trở thành thói quen
của Hàn Tú, chỉ cần tâm trạng không vui, cô lại xả giận bằng cách tổng vệ sinh
mọi thứ rồi từ từ lấy lại bình tĩnh.
Thấy
vậy, đám bạn học thường bảo cô: “Hàn Tú này, nếu yêu thích công việc dọn dẹp
đến thế thì tốt nghiệp xong, cậu làm quách một nhân viên vệ sinh đi!”. Hàn Tú
đã buồn bã trong một thời gian dài vì những câu nói đùa của bạn bè, thế nhưng
sau khi ra trường, cô đi làm một nhân viên vệ sinh thật. Lúc đó, tất cả mọi
người, kể cả những người cùng công ty, đều cho rằng cô bị điên. Một cô gái trẻ
trung, có bằng đại học, hình thức không thuộc dạng xấu ma chê quỷ hờn, cũng
không phải là người què chân hay cụt tay gì, vậy mà lại đi tranh bát cơm với
các bà các cô đã về hưu, thất nghiệp. Đúng là tự chuốc khổ vào thân!
Trước
sự châm chọc của mọi người, cô vẫn kiên quyết chọn công việc này.
Một số
người thích tập Yoga, một số người lại thích luyện Thái Cực Quyền, đó đều là
các bộ môn vận động để tu tâm dưỡng tính. Cũng như vậy, việc lau dọn là một
phương thức nhằm di dưỡng tính tình. Sự thật là thế, dọn dẹp vệ sinh không
những giúp chúng ta giảm béo mà còn có thể khiến con người bình tĩnh lại. Làm
việc này còn tốt hơn nhiều so với chuyện bỏ ra một đống tiền để tập thể dục
thẩm mỹ, vừa cực khổ lại vừa tốn kém. Chẳng qua là không có ai hiểu ra chân lý
đó mà thôi!
Làm
được một thời gian, Hàn Tú nhận thấy lĩnh vực này rất có tiềm năng, hơn nữa, có
thể nói là cung không đủ cầu. Ít lâu sau, cô vay tiền bố mẹ và mở công ty
riêng. Ban đầu, đó chỉ là một công ty nhỏ, rồi quy mô dần dần phát triển như
hiện nay, không to lắm, nhưng cũng là một công ty vệ sinh chuyên nghiệp, và tất
nhiên, cô chính là CEO.
Hiện
giờ, Hàn Tú đã có một cuộc sống khá giả, vì thế, chẳng còn ai dám bảo đầu óc cô
có vấn đề nữa. Nhưng từ lúc gặp lại Đường Trạch Tề và để anh ở cùng nhà, cô bắt
đầu cảm thấy mình đúng là người thực sự có vấn đề về đầu óc.
Khó
khăn lắm mới sống yên ổn được bốn năm, bây giờ, cô lại bị đẩy về vị trí cũ.
Vết
thương ngày xưa đã lành, đến bây giờ, Hàn Tú không còn hận Đường Trạch Tề nữa,
nhưng việc hai người chung sống dưới một mái nhà vẫn khiến cô khó chịu.
“Nơi an
toàn"? Lý do quái quỷ gì vậy? Nhà cô đâu phải là Cục an toàn quốc gia, cô
càng không phải vệ sĩ ở Trung Nam Hải [5'>!
[5'> nằm ở phía tây, là
một quần thể các tòa nhà bên trong Tử Cấm Thành ở Bắc Kinh Trung Quốc, trụ sở
Đảng Cộng sản Trung Quốc và chính phủ nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa.
Người
bạn tốt Sam Sam chỉ biết “ngồi trên núi xem hổ đấu”, mỗi lần mở miệng thì quá
nửa những lời cô ấy nói đều là bênh vực Đường Trạch Tề, hết kêu đầu anh bị va
đập lại đến mất trí nhớ, thật đáng thương biết bao, rồi trách cô sao không có
lòng nhân đạo đến vậy, tiếp đó lại bảo hãy nhớ đến cô giáo Đỗ...
“Lòng
nhân đạo”, haiz, đúng là một cụm từ đáng sợ!
Sam Sam
ăn uống no nê ở nhà cô rồi nhận một cú điện thoại, sau đó thì phủi mông đi
thẳng, vứt lại tên Đường Trạch Tề rắc rối ngồi ngay trước mặt cô.
Bây
giờ, anh mất trí nhớ thế này, dù Hàn Tú có muốn hỏi gì thì cũng chẳng thể biết
được đầu cua tai nheo gì hết. Cô chẳng tìm ra câu chuyện nào để nói, càng không
thể ngồi thừ người đối diện với anh, vậy nên cô lại cầm lấy dụng cụ rồi quét
dọn, lau chùi sạch sẽ, tinh tươm, sáng bóng mọi ngóc ngách trong nhà.
Dù ngàn
lần không mong, vạn lần không muốn, nhưng Hàn Tú vẫn phải nhẫn nhịn để Đường
Trạch Tề ở lại nhà mình.
Nhớ lại
mối tình đầu đã từng khiến bản thân bị tổn thương nặng nề, lần này, cô quyết
phân chia giới tuyến thật rõ ràng, chỉ còn thiếu nước kí kết hiệp định mà thôi.
Trong nhà, chỗ nào anh có thể đi vào, chỗ nào nghiêm cấm anh chạm tới, tất cả
mọi quy tắc Hàn Tú đều bảo cô bé phụ trách quảng cáo ở công ty in lên một tờ
giấy lớn rồi dán tại phòng khách để nhắc nhở Đường Trạch Tề tuân thủ quy định.
Anh phải nằm trên ghế sô pha, phạm vi hoạt động của anh