XtGem Forum catalog
Cô Vợ Nhỏ Quyến Rũ Của Thủ Lĩnh Bá Đạo

Cô Vợ Nhỏ Quyến Rũ Của Thủ Lĩnh Bá Đạo

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 328002

Bình chọn: 7.00/10/800 lượt.

đối với điểm ấy Diệp Thanh Linh đánh giá rất đúng.

Rửa xong, anh ôn nhu giúp cô cột tóc, cô ôm đến sô pha ngồi.

Đồ ăn đều bày ra hết trên bàn ăn, nghe mùi đồ ăn, Diệp Thanh Linh cảm

thấy bụng càng đói bụng, cầm lấy chiếc đũa liền ăn. Thượng Quan Sở ăn

với cô. Thỉnh thoảng gắp thức ăn cho cô.

Diệp Thanh Linh vừa ăn thức ăn ngon, nói chuyện phiếm: "Anh vì sao lại luôn miệng nói sinh con trai? Không thích con gái sao?"

"Không phải, chỉ cần là con của Thanh Linh và anh, con gái con trai đều

tốt." Thượng Quan Sở giải thích, sợ Diệp Thanh Linh không tin.

"Ừ!" Diệp Thanh Linh gật đầu đối với giải thích của anh tựa hồ thực vừa lòng. Thời tiết càng ngày càng nóng, Diệp Thanh Linh ở trong nhà không dám ra

ngoài, sợ bên ngoài 40 độ nướng cô chịu không nổi. Nhưng hôm nay mỗi

tháng một lần, cô phải đến công ty họp. Bởi vì thời tiết quá nóng nên

không ra ngoài, cũng không có chuyện gì phát sinh, bình thản hiếm thấy.

Tiền Nguyên cơ hồ mỗi ngày đều điện thoại cho Mễ Lam Nhi, mỗi lần Mễ Lam Nhi cũng không nghe. Nhưng mỗi ngày Tiền Nguyên vẫn đều điện, hy vọng

một ngày cô sẽ nghe điện thoại của anh ta. Mỗi đêm lúc ăn cơm, Tiền

Nguyên sẽ trực tiếp gọi đến phòng khách, mỗi lần đều là Má Trương nghe.

Má Trương là người nhiệt tình, đều nói cho Tiền Nguyên chút chuyện có

liên quan đến Mễ Lam Nhi. Tiền Nguyên mỗi lần nghe xong Má Trương nói

đều thực lễ phép nói tiếng cám ơn.

Diệp Thanh Linh muốn đến công ty, Thượng Quan Sở hoà thuận vui vẻ đi

theo, đoàn người ra Diệp trạch, liền hơn mười mấy chiếc xe đi theo phía

sau, tựa như hoàng đế đi tuần. Lần này Trương Đình Đình cũng không thể

ngồi cùng xe với Diệp Thanh Linh. Vẫn là Mễ Lam Nhi đi xe hơi của Diệp

gia với Diệp Thanh Linh, mà Thượng Quan Sở Hòa Nhạc Nhạc vẫn là ngồi bên cạnh Diệp Thanh Linh như thường.Trương Đình Đình cũng không tình nguyện ngồi cùng xe với Tô Phi, ngồi ở ghế sau với anh ta.

Tô Phi nhìn Trương Đình Đình không tình nguyện ngồi chung xe với anh ta, tâm tình có chút bực mình nói: "Không muốn, không có miễn cưỡng cô."

Trương Đình Đình kỳ thật giận vì cô không thể ngồi cùng xe với Diệp

Thanh Linh, căn bản là không phải giận vì ngồi cùng xe với Tô Phi. Không hiểu rõ ý Tô Phi nói: "Có ý tứ gì?"

"Cô không muốn ngồi chung xe với tôi, vậy đừng miễn cưỡng." Thanh âm Tô Phi lạnh như băng.

"Ngồi xe mà thôi, có cái gì miễn cưỡng với không miễn cưỡng?" Trương

Đình Đình một đầu mờ mịt trả lời, cô chung quy không thể bởi vì yêu

thích, mà chuyên môn mời lái xe Diệp gia đưa cô đi công ty đi, ngẫm lại

hôm nay nhiều xe đến công ty như vậy, cô không tất yếu phải lãng phí

nữa.

Nghe cô trả lời như vậy, Tô Phi ngược lại cảm thấy có chút xấu hổ. Anh

tựa hồ còn không có rộng lượng với phụ nữ, bởi vậy quay đầu nhìn về phía ngoài cửa sổ không thèm nhắc lại.

Trương Đình Đình bị biến thành một đầu mờ mịt, nhưng Tô Phi không thèm nhắc lại, cô cũng không cần phải hỏi lại.

Xe đi ước chừng nửa giờ, còn chưa vào trung tâm thành phố chiếc xe đầu tiên bỗng nhiên ngừng lại.

Diệp Thanh Linh nhìn nhìn Thượng Quan Sở Hoà Nhạc Nhạc, nói: "Không phải có sát thủ chứ?"

"Rất có khả năng." Đối với việc ra ngoài thường xuyên gặp sát thủ, Thượng Quan Sở vẻ mặt trấn định trả lời.

"Thanh Linh cùng một chỗ với anh, tôi chỉ biết không có chuyện lành."

Nhạc Nhạc liếc mắt Thượng Quan Sở một cái, báo oán nói. Nói xong, liền

xuống xe xem xét.

Cửa xe vừa động một chút, đã có viên đạn bay lại, Nhạc Nhạc cùng Thượng

Quan Sở đều phản ứng cực nhanh, hai người cơ hồ đồng thời kìm thân thể

Diệp Thanh Linh xuống, chính mình cũng tránh né đúng lúc, chưa trúng

đạn.

"Xem ra người được cử tới làm việc thật chuyên nghiệp nha!" Nhạc Nhạc thở dài.

"Thế nhưng biết chúng ta ngồi xe này, làm việc rất tốt." Đối với điểm ấy, Thượng Quan Sở không thể không khen họ.

Thượng Quan Sở đã tính ra ngoài, liền đối mặt với kẻ địch, súng cũng

không thể quên mang theo. Tô Phi mang theo huynh đệ sở bang đều xuống xe phản kích.

Bởi vì con đường phía trước bị đối phương phá hủy, xe chỉ có thể toàn bộ dừng lại. Lúc này Nhạc Nhạc nói: "Bang này là của người lần trước trên

đường cao tốc."

"Anh nói đây là người của Đông Vinh sai tới?" Diệp Thanh Linh nhỏ giọng nói.

"Có thể." Thượng Quan Sở nói như vậy, mở một cửa xe khác, bởi vì chuyện

xảy ra đột ngột, xe ở dọc đường bị tắc chỉ có thể bất động, đối thủ đã

biết họ ở trong chiếc xe này, nên rời khỏi xe là biện pháp tốt nhất.

Đi ngang qua nhiều xe, người ở bên trong nghe được tiếng súng cũng không dám xuống xe, đều chỉ có thể ôm đầu ngồi trong xe. Đều hy vọng viên đạn có mắt không bắn trúng họ.

Theo hướng phát ra của viên đạn có thể thấy người mai phục ở đó, là bên

trái sườn núi, có một cai hang, núi cũng không cao lắm, chính phủ vốn dĩ tính phá ngọn núi đó đi làm thành công viên.

Bên phải đã san bằng, là một quãng không, công ty đầu tư bất động sản

không lâu trước mua quãng trống kia, tính xây kho hàng. Đối thủ chọn

đường này cho thấy hắn hẳn điều tra rất tốt. Nhưng bởi vì bên phải bằng

phẳng, không có cây cỏ nào, sát thủ không có mai phục ở bên