
ghĩ có phải Thanh
Linh ở thành phố S đã xảy ra chuyện gì hay không? Liền cầm lấy điện
thoại gọi đến cho Thanh Linh.
Bởi vì một đêm bị dày vò, Diệp Thanh Linh giống như đứa trẻ ngủ nướng,
sáng sớm đã nghe tiếng điện thoại vang lên, lười biếng rời giường lấy
điện thoại: "nghe!"
Má Trương yên lòng khi nghe được tiếng của Thanh Linh , nói:" Thanh Linh,con còn đang ngủ sao?"
" Vâng, má Trương, có việc gì sao?" Thanh Linh thấy giọng má Trương có vẻ kì lạ.
" Không có việc gì, sáng sớm thấy bất an trong lòng, sợ con gặp chuyện
không may, cho nên mới gọi điện thoại tới hỏi." Má Trương giải thích.
" Thanh Linh không sao, má Trương khỏe chứ?" Diệp Thanh Linh hỏi.
" Tốt, tốt." Con bé này kết hôn, dường như biết quan tâm người khác hơn. Má trương rơi lệ, nói: " Thanh Linh con phải tự chăm sóc mình, ở nhà họ Đông nếu như có ai muốn hại con,thì nói chúng ta không cần tài sản là
được. Còn có Sở thiếu gia đối với con tốt không? nếu không tốt, thì trở
về để má Trương giáo huấn nó."
Diệp Thanh Linh nghe má Trương nói, lông mi chớp chớp vài cái, nói:" Thanh Linh rất tốt, má Trương yên tâm đi!".
Sau đó má Trương dặn dò thêm một lúc nữa mới cúp điện thoại.
" Trong nhà đã xảy ra chuyện gì sao?" Sau khi Diệp Thanh Linh bỏ điện thoại xuống, Thượng Quan Sở liền hỏi.
"Không có. Má Trương nói sáng sớm tâm trạng bất an, sợ chúng ta gặp
chuyện không may, nên gọi điện thoại tới hỏi." Diệp Thanh Linh đã không
còn buồn ngủ nữa, trong lòng cũng cảm thấy bất an.
" Tâm trạng không bất an? Má Trương tâm trạng bất an, không lẽ sẽ có
chuyện gì xảy ra sao?" Thượng Quan Sở không chút suy nghĩ, thuận miệng
nói.
Diệp Thanh Linh nghe lời nói nửa đùa nửa thật của Thượng Quan Sở , nhíu
mày trầm tư suy nghĩ một lúc mới nói:" Lần trước em cũng có thời điểm
cảm thấy bất an, là lúc Đình Đình xem chút nữa bị người ta bắt. Lần này
không lẽ Đình Đình lại gặp chuyện nữa!"
Sau khi nói xong, càng nghĩ càng bất an, cầm điện thoại lên gọi cho
Trương Đình Đình. Điện thoại vẫn kêu, nhưng không ai nghe máy, càng làm
cho Diệp Thanh Linh nóng ruột, quay qua Thượng Quan Sở nói:" Anh mau gọi thuộc hạ của anh đi, Đình Đình có thể đã có chuyện xảy ra."
" Làm sao có thể, em suy nghĩ quá nhiều rồi, Tô Phi đã phái hai người đi theo bảo vệ Đình Đình rồi mà." Thượng Quan Sở mặc dù miệng nói như vậy, nhưng vì muốn Diệp Thanh Linh yên tâm, nên vẫn gọi điện thoại cho Ngô
Vân, bảo anh ta phái người đi xem Đình Đình có chuyện gì xảy ra hay
không.
Diệp Thanh Linh không còn buồn ngủ nữa, đứng dậy rửa mặt, chải đầu xong
đi xuống lầu vào trong phòng khách, trong lòng vẫn sốt ruột, nhưng trên
mặt vẫn biểu lộ một bộ dáng bình tĩnh. Cô ngồi trên sô pha, không thèm
nhúc nhích, ngay cả Thượng Quan Sở gọi cô vào ăn sáng, cô cũng không có
phản ứng.
Mễ Lam Nhi thấy lạ, liền đi lên hỏi:" Sở thiếu gia, Thanh Linh bị làm sao vậy?"
" Điện thoại của Trương Đình Đình không ai nghe." Thượng Quan Sở nói.
"Chẳng lẽ Đình Đình đã xảy ra chuyện gì?" Nhạc Nhạc vừa nghe xong, lớn tiếng nói.
Lúc này Tô Phi vừa đi vào, nghe thấy thế , sắc mặt trầm lãnh, hỏi:" Sở thiếu gia, Trương Đình Đình đã xảy ra chuyện gì vậy?"
" Không biết." Thượng Quan Sở cũng không biết, chỉ có thể chờ tin tức của Ngô Vân.
Lúc sau Ngô Vân gọi điện thoại tới, nói Trương Đình Đình trên đường đi
tới công ty đã bị người ta bắt, bây giờ không biết đang ở đâu.
Tin tức này làm mọi người hoảng sợ, là ai dám bắt cóc Trương Đình Đình?
Là cái người gọi là Nam kia sao, hay là Phác Dũng? hoặc là kẻ thù chưa
lộ diện. Mọi người đều rơi vào trầm tư.
Thượng Quan Sở rất bình tĩnh nói với Ngô Vân căn cứ chỗ Đình Đình bị bắt mà điều tra, hơn nữa còn phái người đi thăm dò Phác Dũng. Trải qua điều tra, chứng thật Trương Đình Đình mất tích không liên quan gì tới Phác
Dũng, sự việc càng trở nên khó khăn hơn.
Khi nghe Ngô Vân thông báo Trương Đình Đình bị bắt cóc, Diệp Thanh Linh
cũng không nói một lời nào, chỉ lẳng lặng cúi đầu, không biết cô đang
suy nghĩ cái gì.
Thượng Quan Sở liền đi đến an ủi:" Thanh Linh, em đừng lo lắng, Trương
Đình Đình sẽ không có chuyện gì đâu." Hắn biết ở trong lòng Thanh Linh,
Trương Đình Đình rất là quan trọng.
Nhạc Nhạc cũng cho người đi điều tra chuyện Trương Đình Đình bị mất
tích, từ nhỏ hắn và Trương Đình Đình cùng là bạn học kiêm luôn bạn tốt,
làm sao có thể khoanh tay đứng nhìn được. Thấy Diệp Thanh Linh không nói lời nào, cũng an ủi nói:" Thanh Linh, Đình Đình sẽ không sao đâu, cậu
yên tâm mình đã phái người đi điều tra rồi."
Mễ Lam Nhi cũng đến an ủi, cuối cùng ngay cả Tiền Nguyên vốn lạnh lùng cũng nói cô đừng đau lòng.
Thấy cô vẫn không lên tiếng, tất cả mọi người cũng không biết nói gì an ủi Thanh Linh nữa.
Ngay lúc mọi người đang suy nghĩ nên an ủi Thanh Linh thế nào. Diệp
Thanh Linh mở miệng nói:" Đình Đình mất tích không có liên quan đến cái
người gọi là Nam kia."
Mọi người thấy cô bỗng nhiên nói chuyện, giật mình, cùng nhau hỏi:" Vậy
thì liên quan đến ai?" Hóa ra cô đều suy nghĩ đến việc này, chẳng trách
cô đều không để ý tới bọn họ.
" Đông Quang Vin