
" Thượng Quan Sở luôn để ý nhất cử nhất động của Diệp Thanh Linh, cho dù là đi WC cũng không thể yên tâm.
"Toilet." Diệp Thanh Linh thấy mình càng ngày càng bị mất tự do, nhưng dần dần lại trở thành thói quen của cô.
"Mễ Lam Nhi cùng Thanh Linh đi đi." Thượng Quan Sở luôn coi cô như con nít vậy, mặc kệ đi đến chỗ nào đều phải có người đi theo.
Thân là trợ lý của Diệp Thanh Linh, Mễ Lam Nhi tất nhiên sẽ đi theo, hơn nữa cô cũng muốn đi WC. Nhưng ngay đến cả Tiền Nguyên cũng không yên
tâm. Vì sao mà luôn bảo người phụ nữ của anh bảo hộ người khác, nghĩ
đến lần trước ở nhà sách cô bị thương, anh cũng rất đau lòng.
Mễ Lam Nhi lạnh lùng trừng mắt liếc Tiền Nguyên một cái nói: "Anh cũng
phải đi toilet?" Cô có thể xác định anh là muốn đi theo cô, giống như
bình thường Sở thiếu đi theo Diệp tiểu thư.
"Anh..." Tiền Nguyên nghe Mễ Lam Nhi nói như thế không biết nên nói cái
gì mới tốt, chỉ có thể trơ mắt nhìn Diệp Thanh Linh cùng Mễ Lam Nhi rời
đi.
Thượng Quan Sở thấy Tiền Nguyên có bộ dáng giống mình, nói: "Đừng lo
lắng, mười phút không thấy ra, cứ đi xem là được." Có đôi khi chính anh
thấy chính mình có phải hay không chuyện bé xé ra to, tuy nói có khả
năng nguy hiểm, nhưng có Tô Phi đã sắp xếp, anh tin là sẽ không gặp
chuyện không may.
Hà Phong cố ý chờ Diệp Thanh Linh cùng Mễ Lam Nhi vào toilet, cậu chờ ở cửa toilet nữ.
Diệp Thanh Linh cùng Mễ Lam Nhi vừa ra toilet đã bị Hà Phong cản đường,
vẻ mặt mang ý cười liền đưa tay sờ mặt Diệp Thanh Linh, Diệp Thanh Linh
nghiêng đầu, cậu ta không sờ được. Mễ Lam Nhi đem Diệp Thanh Linh kéo ra phía sau mình, lạnh lùng trừng mắt nhìn Hà Phong nói: "Cút ngay."
Hà Phong bộ dạng thanh tú, nhếch miệng cười lớn, nhìn Mễ Lam Nhi nói: "Cô đi cùng lão tử đây sẽ cút ngay."
Hà Phong là tiểu bá vương của thành phố S, tuy tuổi không lớn, mới mười
chín tuổi, nhưng cho tới bây giờ là bắt nạt con trai kiếm chuyện với con gái, ở thành phố chỉ cần vừa nói đến con trai Hà thị trưởng - Hà Phong, thì phải là mọi người đều nhịn không được chửi thầm.
Mễ Lam Nhi vẻ mặt lạnh lùng cười, nói: "Lão tử hôm nay không muốn giết người, cút ngay."
Hà Phong bị lời nói của Mễ Lam Nhi làm cho hoảng sợ, vừa cười vừa nói:
"Đừng có mà hù tôi, lão tử cũng không phải là người đễ bị hù như thế."
Một cô gái xinh đẹp như vậy mà giết người, đánh chết anh cũng sẽ không
tin.
Diệp Thanh Linh vẻ mặt lạnh nhạt, đối với lời nói của Mễ Lam Nhi khẽ
nâng đầu liếc nhìn Mễ Lam Nhi một cái, lời nói như gió thoảng mây trôi:
"Đã có người muốn Mễ Lam Nhi khai sát giới, Mễ Lam Nhi làm sao có thể
thủ hạ lưu tình, chẳng qua trước khi giết người tôi có một câu không
biết có nên nói hay không." Lúc này mọi nơi cũng không có người, ngay cả toilet một bóng người cũng không có.
Thái độ của Diệp Thanh Linh bình tĩnh như vậy, Hà Phong không thể không
bội phục, ở trong lòng mang chút dục vọng, cảm thấy cô gái này thật độc
đáo. Lại rất ngạc nhiên cô muốn nói cái gì? Liền hỏi: "Nói cái gì?"
Mễ Lam Nhi đối với lời nói của Diệp Thanh Linh cảm thấy rất hứng thú, cười nhìn Diệp Thanh Linh.
Diệp Thanh Linh lạnh nhạt, nói: "Cảnh giới cao nhất của giết người chính sống dở chết dở."
"Vâng, tôi tuyệt đối không phụ sự kỳ vọng của Diệp tiểu thư." Mễ Lam Nhi nói còn chưa xong, chỉ thấy cánh tay Hà Phong bị một đao, máu phun ra
tùm lum.
Hà Phong không thể tin được nhìn Mễ Lam Nhi, anh không ngờ có người ra
tay nhanh vậy, trong nháy mắt một cảm giác đau đớn dội đến trên cánh tay đang đổ máu.
Việc này cũng không ngoài suy nghĩ của Diệp Thanh Linh, Mễ Lam Nhi có
thân thủ khá tốt, còn có lòng tốt nhắc nhở Hà Phong, "Nếu không muốn
cánh tay kia bị phế thì đừng có mà chắn đường."
Mễ Lam Nhi cầm con dao sắc nhọn đi đến, trước mặt Hà Phong nói: "Nếu cậu muốn chết thì đừng tránh ra."
Hà Phong biết mình đã gặp cao thủ, hai vệ sĩ của cậu ta đã đứng ở ngời
cửa toilet ngăn những vệ sĩ mà Tô Phi phái đến . Biết không có người ai
có thể trợ giúp cậu ta, đành phải ngoan ngoãn tránh ra một bên.
Diệp Thanh Linh không nhìn Hà Phong, chậm rãi đi ra khỏi toilet. Mễ Lam
Nhi gặp hai vệ sĩ hết sức khổ sở bị hai vệ sĩ của Hà Phong chặn lại,
nói:"Đi lâu."
Hai người kia nhìn thấy Mễ Lam Nhi như nhìn thấy cứu tinh, nói: "Mễ tỷ không có việc gì chứ!"
Người của Hà Phong thấy Diệp Thanh Linh cùng Mễ Lam Nhi thản nhiên xuất
hiện trước mặt bọn họ, biết Hà Phong đã xảy ra chuyện, không quan tâm
tới Mễ Lam Nhi, bọn họ liền vọt vào trong toilet.
Diệp Thanh Linh cho đến bây giờ mới biết được Mễ Lam Nhi ở sở bang địa
vị rất cũng cao, năng lực cũng rất mạnh, không phải như trước đây cô
từng nghĩ cô gái này nhu nhược.
Diệp Thanh Linh còn chưa trở lại chỗ ngồi trong quán cà phê, chỉ thấy vẻ mặt Nhạc Nhạc mang ý cười hướng đến các cô, nói: "Tiểu tử kia quả nhiên ra tay? Kết quả thực sự là rất thảm!"
Mễ Lam Nhi kinh ngạc nhìn mắt Nhạc Nhạc, gặp Nhạc Nhạc đang đi đến toilet, nói: "Đừng đùa có đến chết người."
“Sống dở chết chết dở là được rồi." Diệp Thanh Linh thản nhiên bổ sung.
"OK." Nhạc Nhạc cười tà ác, cầm trong tay một cây côn gỗ chứn